Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2287: Có thể chống đỡ bao lâu?

Ngay lúc Bùi Lăng trong kính sắp tách rời huyết nhục trên người, bóng người áo choàng đứng ở trong bàn dài bị hệ thống điều khiển đột nhiên há miệng, im ắng phun ra một chữ ngắn gọn.

Quy tắc [Một Phương Tịnh Thổ] lập tức xảy ra sự thay đổi nào đó.

Máu tươi trong chính đường đột nhiên chảy ra theo quỹ tích tới, rút lui trở về.

Thẳm nỉ quay về về nhẹ nhàng khoan khoái, cảm giác dinh dính ẩm ướt trong khe hở không còn sót lại chút gì.

Cỏ xỉ rêu đã bắt đầu lan tràn cũng nhanh chóng tiêu tán, bàn tay tất cả Bùi Lăng trong từng mặt huyết kính sắp đụng phải huyết nhục của mình, trong nháy mắt ngừng lại, dựa theo độ cong lúc bọn họ đưa lên, dùng cách độc nhất vô nhị lui về.

Động tác của Bùi Lăng trong từng mặt kính lui trở về ban đầu, dòng máu tích ra trên mặt đất chia ra một bộ phận chảy về mặt kính, bóng tối vừa bị dòng máu cọ rửa đi lại bao phủ tất cả mặt kính.

Tán tu tiến vào nơi đây không có bất kỳ phản ứng gì với toàn bộ quá trình này, dù là dòng máu, cô xỉ rêu trong chính đường hay Bùi Lăng sử dụng pháp tắc, đều không thể sinh ra bất kỳ hiệu quả nào với hắn ta.

Tán tu hoàn toàn không biết gì cả, vẫn duy trì dáng vẻ cung kính thấp thỏm, khom mình hành lễ bên cạnh bàn dài, chờ đợi nhận lấy tài nguyên.

Cho tới lúc này, cuối cùng sự rút lui trong chính đường đã dừng lại.

Dòng máu ào ạt tiếp tục chảy xuôi, máu tuôn ra như suối trên huyết kính như nước mưa tẩy trần, nhanh chóng tẩy đi bóng tối bao trùm.

Mặt kính màu ửng đồ lại lộ ra.

Chỉ có điều, lần này bóng người trong kính từ bản tướng Bùi Lăng hóa thành "Ngũ Ôn" tổ sư.

"Ngũ Ôn" tổ sư trong mặt huyết kính thứ nhất đưa tay chụp vào cổ mình; "Ngũ Ôn" tổ sư trong mặt huyết kính thứ hai đưa tay kéo bắp đùi mình; "Ngũ Ôn" tổ sư trong mặt huyết kính thứ ba...

Tất cả đều giống như đúc vừa rồi!

Khác biệt duy nhất là Bùi Lăng trong tất cả huyết kính đều biến thành "Ngũ Ôn" tổ sư!

Nhưng ngay sau đó tất cả huyết kính như là tuyết đọng gặp mặt trời, nhanh chóng hòa tan.

Dòng máu cuồn cuộn trổ ra, dường như chưa hề xuất hiện.

Huyết kính tan thành mây khói, trong chớp mắt đã không thấy chút dấu vết nào.

Cùng lúc đó, Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển cũng đưa tay chụp vào thân thể mình...

Ngay sau đó: "Ngũ Ôn" tổ sư trên trời cao lập tức cảm thấy trong nhục thân truyền đến cảm giác đau đớn kịch liệt, một khối huyết nhục máu me đầm đìa bị mạnh mẽ kéo xuống từ trên người hắn ta.

Đã thấy trong Cự Sương thành phía dưới, Bùi Lăng lại dùng thân phận của hắn ta xé rách huyết nhục từ trên người, giao cho tán tu đến đây...

Tán tu tiếp nhận huyết nhục, huyết nhục hóa thành linh thạch, tân tu nói lời cảm tạ rời đi.

Nhìn tình cảnh này: "Ngũ Ôn" tổ sư không hề để ý tới những tán tu kia, lúc này đưa tay, cách không chộp vào khuôn mặt Bùi Lăng.

Trong thành, chính đường dinh thự.

Trong hư không trung lập tức hiện ra lít nha lít nhít huyết trảo, tranh nhau chen lấn chụp vào khuôn mặt Bùi Lăng.

Những huyết trảo này xuất hiện bất ngờ, đều ẩn chứa hàn ý và khí tức khủng bố cuồn cuộn khó nói nên lời.

Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển, sắc mặt bình tĩnh không lay động, trực tiếp giơ Cửu Phách Đao lên.

Huyết nhận to lớn nhanh chóng ngưng tụ trên đỉnh đầu, khí thế cả người hắn đột nhiên thay đổi, trông nguy nga cao xa, sắc bén kinh khủng, cuồn cuộn tiêu tán, khí thôn vạn dặm.

Trong nháy mắt, huyết nhận gào thét rơi xuống như trời nghiêng.

Oanh! !!

Đao khí trào lên gào thét như đại dương màu đỏ ngòm tuỳ tiện bành trướng, trong chớp mắt trảm vào từng huyết trảo, bộc phát ra uy năng xung kích cường đại.

Lực trùng kích liên tiếp như là hồ nước gợn sóng lúc mưa rào, một vòng chưa tản một vòng lại lên, từng tầng dập dờn như sóng.

Tu sĩ Độ Kiếp kỳ và Hợp Đạo kỳ giao thủ, vốn có thể dễ như trở bàn tay san cả tòa Cự Sương thành thành đất bằng.

Nhưng lúc này uy năng đáng sợ như vậy không tạo thành chút phá hoại nào ở trong thành.

Tất cả dư chấn như dời núi lấp biển đều bị bốn vách tường trong chính đường ngăn trở.

vách tường điên cuồng run rẩy, từng vết nứt to lớn xuất hiện nhưng trong nháy mắt lại khôi phục như lúc ban đầu, như xưa nay chưa từng bị phá hoại.

"Ngũ Ôn" tổ sư vội vàng kiềm chế lực đạo, đao khí của Bùi Lăng lại vượt mức bình thường, hai người đối đầu một lần suýt nữa trực tiếp phá vỡ quy tắc trong [Một Phương Tịnh Thổ] !

Tổ sư nhanh chóng đánh ra một đạo pháp quyết quái đản, khách sạn, nhà dân, động phủ trong Cự Sương thành... Đều bị mở ra cấm chế, từng tu sĩ ăn mặc không tính là hoa lệ, bước chân cứng ngắc đi ra.

Ngay lúc bọn họ mở ra cửa lớn, có thể thấy bên trong có từng khối linh thạch lơ lửng giữa không trung, vẫn tản ra linh khí vô cùng thuần túy.

Thần thái trong mắt những tu sĩ này đã biến mất, khóe mắt đuôi lông mày đều tràn đầy vẻ tham lam vô cùng mãnh liệt, ngoài ra không có bất kỳ biểu cảm gì. Thể xác thì nhiễu sóng đọa hóa, trông khá giống với đám điên dại trong Vĩnh Dạ hoang mạc.

Sau khi bọn họ ra cửa đi đến phố dài, không dự chút nào đều đi đến dinh thự xinh đẹp ở bên cạnh phủ thành chủ.

Bộp, bộp, bộp...
Bạn cần đăng nhập để bình luận