Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1853: Mặt ngọc thiên thủ (2)

Cùng lúc đó, nhánh hoa trong tay nữ tu Tố Chân Thiên không gió mà bay, trong lúc chập chờn rất nhỏ, nụ hoa lấy tốc độ cực nhanh nở rộ.

Mùi thơm ngát tràn ngập trong quan tài, sinh cơ mãnh liệt tuỳ tiện tuôn ra theo đóa hoa nở rộ.

Tất cả hương thơm tràn vào trong cơ thể nữ tu Tố Chân Thiên, theo từng mảnh cánh hoa nở rộ, thi ban trên làn da tuyết trắng của nữ tu dần bắt đầu biến mất.

Nhìn tình cảnh này, Tô Tích Nhu cười lạnh một tiếng, nàng và nữ tu Tố Chân Thiên có tu vi cùng cấp, hiện tại có tiên cơ đánh lén đối phương trọng thương, sao có thể để nàng tiếp tục đánh trả?

Tô Tích Nhu tâm niệm vừa động, lập tức bộc phát ra thi khí mênh mông nồng đậm, thi khí như thủy triều nhào về phía nữ tu Tố Chân Thiên, ngay sau đó Tô Tích Nhu đưa tay, lại đánh một chưởng về phía đối phương.

Oanh! !!

Trên hành lang.

Khoảng không lờ mờ, chỉ có một mình Bùi Lăng yên tĩnh đứng trước cửa phòng nữ tu Tố Chân Thiên, có lẽ vì pháp tắc, sau khi bóng dáng Tô Tích Nhu biến mất, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.

Trong phòng nữ tu Tố Chân Thiên yên tĩnh có thể nghe tiếng kim rơi, hắn không nghe được bất kỳ tiếng động gì ở bên trong.

Sau một lát, thấy thời gian gần đủ, Bùi Lăng giơ tay lên, không nhẹ không nặng gõ cửa một cái.

"Cốc cốc cốc."

Tiếng gõ trong trẻo quanh quẩn trong hành lang.

Tiếng vang chưa dừng, Bùi Lăng đang muốn lặp lại chiêu cũ, vận chuyển [Thực Nhật bí lục] thay nữ tu Tố Chân Thiên trong gian phòng đáp lại mình, đã thấy cảnh vật xung quanh nhanh chóng thay đổi.

Trong nháy mắt, hắn đã nằm vào một chiếc quan tài bị đóng đinh, trong không gian chật hẹp, một nữ tu thải y váy hoa, tinh tế thướt tha, tay cầm nhánh hoa nằm bên cạnh mình.

Ngực nàng có một cái động lớn, quanh người thi ban từng đống, đang mở to một đôi mắt sáng, nhìn thẳng về phía hắn.

Ngoại trừ cái đó ra, Tô Tích Nhu tiến đến trước đó lại không thấy tăm hơi, dường như đã bị pháp tắc nơi đây truyền tống đến phòng khác...

Bùi Lăng lập tức khẽ giật mình, nữ tu Tố Chân Thiên chủ động đáp lại hắn!

Không đợi hắn suy nghĩ nhiều, đối phương đã vỗ một chưởng về phía hắn.

Bùi Lăng lập tức lấy lại tinh thần, trong hai mắt hiện ra vô số phù văn nhỏ bé đan xen, [Vĩnh Chú thần thông] !

[lãng quên chỉ "Pháp"] !

Khí tức vốn suy yếu lụn bại của nữ tu Tố Chân Thiên lại hạ xuống, cùng lúc đó động tác của nàng đột nhiên cứng đờ, quên sau đó phải làm cái gì.

Bùi Lăng đưa tay giữ chặt cổ tay nữ tu Tố Chân Thiên, đè nó lên vách quan tài, một tay khác bóp cổ họng đối phương.

Đôi bên vừa tiếp xúc, mệnh cách của nữ tu Tố Chân Thiên đã như hồng thủy mở cống, liên tục không ngừng dũng mãnh lao vào trong cơ thể Bùi Lăng.

Nữ tu Tố Chân Thiên đột nhiên lấy lại tinh thần, thi ban trên dưới cả người nàng dần bắt đầu biến mất, chợt đánh một chưởng về phía Bùi Lăng.

Bùi Lăng tâm niệm vừa động, khí tức đột nhiên tăng trưởng, đã dùng ra [Trường Hận Chú].

Cùng lúc đó, chín đạo đao khí huyết sắc như thực chất hiện ra quanh người hắn, ngăn ở trước người hắn.

Oanh! !!

Chưởng kình của nữ tu Tố Chân Thiên đánh bay toàn bộ chín đạo đao khí, nhưng chưởng kình của một chưởng này cũng bị đao khí triệt tiêu.

Giọng Bùi Lăng âm u lạnh lẽo, hùng vĩ nói: "Chú!"

Vừa nói xong, thân thể nữ tu Tố Chân Thiên lập tức bắt đầu hư thối, trong miệng vết thương có dòng máu trộn lẫn nước mủ cuồn cuộn chảy xuôi, từng mặt người đầy oán độc vặn vẹo sinh ra.

Nữ tu bấm pháp quyết, sinh cơ phun trào quanh người, vết hư thối đang tăng lên lập tức dừng lại. Chỉ có điều, thi ban kiềm chế trước đó lại nhân cơ hội lan tràn...

rầm rầm rầm...

Trong quan tài nhỏ hẹp, đôi bên ngươi tới ta đi, thuật pháp, quyền cước, nguyền rủa... Trong khoảnh khắc không biết đã đấu bao nhiêu chiêu.

Nữ tu Tố Chân Thiên vốn chịu trọng thương, lúc này chậm chạp không thể chém giết Bùi Lăng, dưới tác dụng pháp tắc của ở chỗ này, mệnh cách xói mòn càng ngày càng nghiêm trọng, khí tức cũng càng ngày càng suy yếu...

Sau một lát, thân thể nữ tu Tố Chân Thiên đã trở nên vô cùng trong suốt, dường như sẽ tan thành mây khói bất cứ lúc nào.

Trên áo bào của Bùi Lăng loang lổ vết máu, cũng đã bị thương rất nhiều nhưng dưới tác dụng của dược lực Thiên Thương Lệ còn sót lại, chẳng mấy chốc đã khôi phục như thường.

Ba trận chiến, trận chiến với nữ tu Tố Chân Thiên là thoải mái nhất, Tô Tích Nhu làm không tệ!

Lúc này, khí tức của nữ tu Tố Chân Thiên bắt đầu tăng vọt khác thường, tất cả lực lượng còn sót lại của nàng không ngừng sụp đổ, kiềm chế vào trong cơ thể từng chút một... Đối phương muốn tự bạo giống tu sĩ hoàng triều vừa rồi!

Bùi Lăng lập tức nhướn mày, đối phương là Hợp Đạo, khoảng cách gần như thế...

Thế nhưng, khác với tu sĩ hoàng triều vừa rồi, hiện tại hắn chiếm lấy ưu thế tuyệt đối, hơn nữa vị tiền bối Tố Chân Thiên này lại chiến đấu hai trận liên tiếp, tổn thương rất nặng, lúc này cực kỳ suy yếu, hắn có thể nhanh hơn đối phương một bước!

Nghĩ tới đây, trong hai con ngươi Bùi Lăng bốc lên phù văn, xen lẫn biến ảo, lại thi triển [Vĩnh Chú thần thông] và [lãng quên chỉ "Pháp"] !

Tất cả động tác tự bạo của nữ tu Tố Chân Thiên đột nhiên dừng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận