Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1323: Toàn lực ra tay (1)

Kê Trì làm như không thấy điều này, chỉ mở miệng nhắc nhở:

"Thiên ý sáng tỏ, báo ứng xác đáng. Ngụy đạo làm điều ngang ngược, phúc tộ đã suy."

"Trong tình huống này, hai tên thiên kiêu ngụy đạo này là thiên ý chuẩn bị cho Thiên Sinh giáo ta."

"Dù sao, bọn họ có thể có tu vi và cảnh giới hôm nay, cũng là do phương thế giới này dưỡng dục, nếu không dưng hao phí chẳng phải phung phí của trời?"

Trong hành cung bạch cốt, Tư Hồng Khuynh Yến ngạc nhiên, chợt lộ ra một nụ cười khát máu, cái lưỡi đỉnh hương duỗi ra liếm láp đôi môi đỏ tươi, vốn không định ra tay với hai tiểu bối ngụy đạo, nhưng đã là vạn kiếp Hóa Thần... Nàng chủ tu huyết đạo, còn chưa từng uống máu vạn kiếp Hóa Thần!

Vĩnh Dạ hoang mạc.

Bóng tối càng đậm đặc hơn trước đó bao phủ khắp nơi.

Phía trên bầu trời, kiếp vân như vô cùng vô tận.

Thỉnh thoảng tử điện lướt qua như lưỡi đao xuyên qua tất cả bóng tối, chiếu sáng thiên địa trong chớp mắt.

Bùi Lăng cảm thấy tất cả trước mắt bắt đầu vỡ nát, điêu tàn, chỉ chớp mắt hắn phát hiện mình xuất hiện trong một mảnh bóng tối như thực chất.

Vừa ngước mắt lên, sự chú ý của hắn lập tức bị quan tài huyết sắc cách đó không xa hấp dẫn.

Nơi này rất giống Vĩnh Dạ hoang mạc, nhưng dù là chín cột đá che trời hay xiềng xích kiếp lực quấn quanh trên cây cột, cùng mặt đất hoàng tàn khắp nơi, hơi nước dồi dào lại tràn ngập khí tức lôi hỏa... Đều khiến Bùi Lăng cảm thấy cực kỳ lạ lẫm.

Trong lòng Bùi Lăng nghi ngờ, nơi này... Có lẽ còn trong Vĩnh Dạ hoang mạc, mình đã rời khỏi mộng cảnh rồi?

Ngay sau đó, hắn chợt phát hiện làn da lộ ra bên ngoài trải rộng đường vân màu đỏ sậm, trong cơ thể tràn ngập lực lượng hùng hậu.

Hình như tu vi của hắn còn đang Nguyên Anh đỉnh phong, nhưng lại như không giống lắm...

Không đợi Bùi Lăng cẩn thận suy nghĩ, kiếp lôi phía trên bầu trời đã ấp ủ hoàn tất.

Ngàn vạn kiếp lôi rơi xuống, còn ở giữa không trung đã hóa thành vô số lưỡi đao huyết sắc, cùng nhau chém về phía Bùi Lãng!

Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển, lập tức chém ra một đạo đao khí sắc bén vô song.

Keng!

Hệ thống chém ra đao khí cuồng bạo cường đại nhưng chỉ triệt tiêu một đạo lưỡi đao kiếp lôi trong đó, kiếp lôi còn lại không bị bất kỳ thứ gì ngăn cản, tiếp tục chém về phía Bùi Lăng.

Ầm ầm ầm ầm ầm...

Chỉ trong nháy mắt, quanh người Bùi Lăng máu chảy ồ ạt, vô số vết đao trải rộng, đã bị trọng thương!

Nếu không phải đường vân màu đỏ sậm bảo vệ điểm yếu hại của hắn, lại đã triệt tiêu phần lớn mũi nhọn cho hắn, chỉ sợ trong chớp mắt vừa rồi hắn đã bị thiên đao vạn quả mà chết!

Đúng vào lúc này, bên tai vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống:

"Leng keng! Kiểm tra ra công kích ngoại giới, lần tu luyện này kết thúc ở đây. Cảm ơn ký chủ đã sử dụng hệ thống tu chân trí năng, một lần ủy thác, không lo phi thăng! Rất mong ngài chia sẻ đánh giá việc tu luyện, nếu hài lòng xin cho khen ngợi năm sao..."

Tiếng nhắc nhở chưa kết thúc, kiếp lôi liên tục không ngừng lại rơi xuống.

Vô tận cuồng lôi cuồn cuộn rơi xuống, bóng tối trong Vĩnh Dạ hoang mạc gần như bị xua tan hoàn toàn trong chớp mắt!

Ánh chớp tím xanh sáng tỏ đến cực hạn, đã không phân rõ màu sắc của nó, trong tầm mắt đều là một mảnh chói mắt sáng như tuyết.

Bùi Lăng khôi phục quyền khống chế thân thể không rảnh suy nghĩ nhiều, vội vàng vận chuyển [Huyết Đao chân giải], hấp thu kiếp lực tản mát trong không khí.

Lúc này, những kiếp lực này như đại dương mênh mông, tùy ý bành trướng.

Không chút do dự, hắn tâm niệm vừa động, sau lưng lập tức dâng lên một tòa cự tượng che trời!

Khuôn mặt toà cự tượng này giống hệt với hắn, mặc huyền bào, đạp giày đen, hai con ngươi lưu chuyển ánh sáng, phong mang khiếp người, màu da không có chút huyết sắc nào, vô số chú văn nhỏ như kiến không ngừng nhúc nhích, di chuyển. Lúc này, vô số đường vân màu đỏ sậm đang chậm rãi quấn quanh người hắn.

Vốn cự tượng có khí tức bình thản yên tĩnh, dần nhiễm lên một vòng cao xa không nói rõ được cũng không tả rõ được.

Dường như giao hòa với đất trời xung quanh liền thành một khối, chuyển biến về phía siêu thoát thiên địa.

Nhưng lúc này, Bùi Lăng không rảnh cẩn thận cảm nhận, Pháp Tướng Nguyên Anh vừa xuất hiện, trong nháy mắt đã chém ra ngàn vạn đạo đao mang huyết sắc!

Đao khí tung hoành như dệt, dày đặc như nước thủy triều, đi ngược dòng nước!

Keng keng keng keng keng...

Vô số mũi nhọn huyết sắc giao thoa trên không trung.

Bùi Lăng nhìn tình cảnh vô cùng hùng vĩ và nguy hiểm này, lấy lực lượng hiện tại của hắn thi triển đao khí, mạnh hơn lúc trước đâu chỉ gấp mười?

Nhưng hiện tại đao kiếp mênh mông, mặc cho hắn toàn lực hành động nhưng vẫn lập tức rơi vào thế yếu tuyệt đối!

Rầm rầm rầm...

Gần nửa đao kiếp bị đao khí của Bùi Lăng ngăn lại, nhưng phần còn lại đều xông phá lưới đao của hắn, chém thẳng về phía Pháp Tướng và nhục thân của hắn!

Đao kiếp tuỳ tiện trảm phá Pháp Tướng của Bùi Lăng, xé mở huyết nhục của hắn, nhưng đường vân màu đỏ sậm quanh người hắn lại cực kỳ cứng cỏi. Mặc cho thiên đao vạn quả vẫn lù lù bất động, lại tản ra khí tức lạnh lẽo thấu xương, bảo đảm dù cơn đau kịch liệt như thủy triều đánh tới, vẫn giúp Bùi Lăng giữ được thần trí tỉnh táo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận