Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1379: Yên tĩnh (2)

"Chính đạo rất bao che, nếu là truyền nhân của hắn, sao có thể ở đây? Tám phần mười là đệ tử chính đạo nhập ma..."

Những người khác nghe vậy lần lượt cau mày, không để ý đến lời nói và suy đoán của tên tù phạm theo đạo chú thuật kia, mà khó hiểu nói: "Một lần nguyền rủa nhiều người như vậy? Ai to gan như vậy?"

"Chẳng lẽ đệ tử chính đạo? Chắc chắn đám người Tiết cấp sẽ thiên vị đồng môn cũ..."

"Không thể nào. Truyền nhân chính đạo bình thường phạm sai lầm thì cũng thôi, đệ tử đọa ma đều ở khu chữ 'Huyền) đám người Liêu lão tam cũng xứng bị người khu chữ 'Huyền' cố ý tiêu hao một đạo triệu lệnh, đến đây ám toán?"

"Biết đâu bọn họ không có mắt, trêu chọc phải người không nên trêu chọc?"

"Hắc hắc hắc... Đừng quan tâm mấy tên quỷ xui xẻo này, chúng ta tiếp tục làm việc!"

"Không sai, ba luật bốn cấm, chỉ nói không cho phép giết người không cho phép đánh đến tàn tật, nhưng không có một cái thấy chết phải cứu!"

"Nói đúng lắm, bọn họ gặp xui xẻo cũng không liên quan đến chúng ta!"

Đám người vây xem thấy vậy hơi hả hê, chợt tốp năm tốp ba giải tán, bắt đầu khai thác đá.

Keng keng keng...

Tiếng khai thác đá đơn điệu quen thuộc vang lên, cùng như vừa rồi, rất nhiều cuốc đá, xẻng đá, chuỳ đá vừa đụng phải vách đá, trong nháy mắt lại có một đoàn người như bị lúa mạch cắt đổ không ngừng ngã xuống.

Tình huống của những người này giống hệt với tất cả người ngã xuống trước đói Người còn chưa kịp ra tay thấy vậy đều thay đổi sắc mặt, vì sao lại có nhiều người bị nguyền rủa như vậy? !

Chỉ có điều, mặc dù đã nhận ra tình huống không đúng, nhưng việc này không xảy ra trên người mình, phạm nhân còn lại hoàn toàn không có ý đi bẩm báo Tiết cấp và Trượng Trực, rối rít ôm cánh tay đứng ở đằng xa bắt đầu bàn tán: "Bọn họ vi phạm với giới luật?"

"Không có, giới luật khu chữ 'Hoàng' chỉ có ba điều như vậy, mỗi ngày bọn họ đều ở ngay trước mặt chúng ta, có ai không biết bọn họ đang làm gì? Làm trái với điều nào chứ? Ta thấy là nơi này có vấn đề!"

"Lúc trước Độ Ách uyên này cũng không phải đất lành gì, nghe nói sau khi chính đạo phát hiện đã tốn công sức sửa sang lại, mới có thể để tu sĩ ở lại lâu dài. Không phải thời gian quá dài, thủ đoạn của bọn họ mất đi hiệu lực, nơi quỷ quái này lại xảy ra chuyện rồi chứ?"

"Vậy vì sao chỉ bọn họ xảy ra chuyện, chúng ta cũng ở đây lại không bị nguyền rủa?"

"Có lẽ thời vận của bọn họ không đủ, mai tỉnh cao chiếu?"

"Xúi quẩy!"

"Cách bọn họ xa một chút!"

Nói xong, đám người rối rít tản ra, đến chỗ khác khai thác đá.

Keng keng keng...

Từng nơi trong hẻm núi liên tiếp vang lên tiếng gõ vách đá sau đó tiếng động càng ngày càng ít...

Cũng không lâu lắm, toàn bộ " khu chữ Hoàng" trở nên càng ngày càng yên tĩnh.

Âm phong kêu khóc thổi qua, không hề nghe thấy tiếng người.

"Bộp, bộp, bộp... ' Cuối ngày.

Hai tên Tiết cấp mặc áo bào nền trắng hoa văn xanh chậm rãi đi vào khu chữ "Hoàng", bắt đầu một ngày tuần sát.

"Ừm? Vì sao hôm nay lại yên tĩnh như thế?" Một tên Tiết cấp mặt trắng râu ngắn trong đó khẽ nhíu mày: "Chẳng lẽ đã đến canh giờ này, những phạm nhân kia còn chưa bắt đầu khai thác đá?"

Một tên Tiết cấp khác màu da đen, hình dáng tướng mạo sắc bén cười lạnh, nói: "Xem ra Tiết cấp trưởng vẫn quá nhân từ, mỗi ngày chỉ có nhiệm vụ khai thác năm trăm cân đá, thật sự quá dễ dàng! Những loại người làm điều phi pháp này, từng người gánh vác tội nghiệt màu tanh, tùy tiện kéo một người ra đều là chết chưa hết tội."

"Chỉ cần để bọn họ có chút cơ hội thở dốc, bọn họ sẽ bắt đầu gây sóng gió... Chờ chút nữa, chúng ta vẫn nên bẩm báo Tiết cấp trưởng, nâng năm trăm cân lên ba ngàn cân mới được."

Tiết cấp mặt trắng râu ngắn cau mày nói: "Tình huống hơi không đúng... Nếu là một hai người lười biếng như vậy thì cũng thôi, sau khi trong khu chữ 'Hoàng' có mấy người thưởng thức cảm giác không có Khư Sát Đan, từ đây cũng không dám làm loạn nữa, luôn đi sớm về tối khai thác đá, hôm qua còn như vậy, vì sao trong vòng một đêm đã thay đổi tính tình?"

"Hôm qua vừa có người mới tới." Tiết cấp sắc bén kia nghe vậy hơi suy nghĩ, lập tức nghĩ đến: "Chẳng lẽ xuất hiện tên ma đạo yêu nhân giống Nhâm Tân, kích động toàn bộ khu chữ 'Hoàng'?"

Tiết cấp mặt trắng râu ngắn trầm ngâm: "Hôm qua đám người kia đều là ma tu tội ác tày trời, toàn bộ đưa đến khu chữ 'Huyền'"

"Khu chữ 'Hoàng' chúng ta cũng không có ma tu mới tới:

"Chờ chút nữa đi xem đã xảy ra chuyện gì."

"Nếu những phạm nhân này thật sự mưu đồ làm loạn, chắc chắn phải chém mấy người để bọn họ nhớ lâu hơn."

Hai người vừa nói vừa chạy tới khu khai thác đá, lập tức thấy phạm nhân nằm ngốn ngang trên đất đều khí tức suy bại yếu ớt, pháp lực hỗn loạn, mùi mục nát tràn ngập toàn trường.

Hai tên Tiết cấp lập tức khẽ giật mình, sau khi kịp phản ứng vội lấy ra thần niệm xem xét tình huống phạm nhân.

Chẳng mấy chốc, bọn họ phát hiện những phạm nhân này đều trúng nguyền rủa rất mạnh!

Hơn nữa còn vừa bị nguyền rủa không lâu!

Nếu không, chỉ sợ bây giờ bọn họ chỉ có thể thấy toàn là thi thể.

Tiết cấp mặt trắng râu ngắn kia sắc mặt âm trầm: "Là nguyền rủa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận