Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1088: Đại nghịch bất đạo (1)

Bùi Lăng để người mang tới ly rượu, lại kính đám người ba ly, sau đó nói một vài lời xã giao, tiệc mừng đã kết thúc như vậy.

Cặp đạo lữ mới đứng ở cửa Mục Nghi điện tiễn khách, một lúc lâu sau thấy mọi người đã về gần hết, Lệ Hàn Ca tiến lên nói: "Liệp Nguyệt tỷ, Bùi Thánh Tử, các ngươi đi nghỉ trước, còn lại cứ giao cho chúng ta đi."

Thế là, Lệ Liệp Nguyệt và Bùi Lăng rời khỏi Mục Nghi điện.

Chỉ có điều, đi được một nửa, Bùi Lăng bỗng nhiên nói: "Sư tỷ, ta cũng có lễ vật cho ngươi, phải đến động phủ Thúy Lỗi sơn lấy một chút, ngươi đến hành cung chờ trước đi."

Lệ Liệp Nguyệt khẽ giật mình, chợt gật đầu: "Tốt!"

Hai người cứ tách ra như vậy, Lệ Liệp Nguyệt về Triêu Na hành cung, Bùi Lăng vội vàng đến Thúy Lỗi sơn.

Trên thực tế, hắn hoàn toàn không ngờ món lễ vật mà Lệ sư tỷ đưa cho mình ở đại điển đạo lữ lại là đầu Tô Chấn Hòa.

Nhưng đã nhận mà không trả lễ thì không hay, nhất là lần trước mình đột nhiên xúc động mua nhầm đồ ở "Hoan Hỉ các", đã tạo thành sự hiểu lầm cực lớn giữa mối quan hệ của hai người.

Lần này nhất định phải đưa một phần lễ vật bình thường mà Lệ sư tỷ sẽ thích, cũng nhân cơ hội xóa bỏ mâu thuẫn trước đó của hai người.

Cho nên Bùi Lăng quyết định, phải về động phủ kiểm tra tài sản riêng và kỹ nghệ của mình thật tốt, nhất định phải chuẩn bị một phần bất ngờ có thể so sánh với đầu Tô Chấn Hòa cho Lệ sư tỷ.

Phi độn cả quãng đường, trong lòng hắn không ngừng suy nghĩ về sở thích của Lệ sư tỷ.

Chẳng mấy chốc Thúy Lỗi sơn đã trong tầm mắt, Bùi Lăng thôi động minh bài, độn thuật không giảm vút qua mà vào.

Sau khi vào cửa, hắn không ngừng bước, nhanh chóng đi qua tiền đình vào thẳng chính đường, đang định xuyên qua chính đường đi thẳng đến phòng rèn đúc, tự tay chế tạo một bộ pháp bảo trâm vòng xinh đẹp phức tạp cho Lệ sư tỷ, nhưng vừa đi vào chính đường, hắn đột nhiên dừng chân.

Chỉ thấy Ngọc Tuyết Chiếu mặc áo trắng hôn mê dưới thềm, trên chủ vị mà ngày thường hắn hay ngồi lại có một bóng dáng yểu điệu quyến rũ xinh đẹp, tóc đen mặt như hoa ngồi ở vị trí cao cao đó, ánh mắt quan sát xuống.

Tư Hồng Khuynh Yến!

Tông Chủ phu nhân?!

Bùi Lăng khẽ giật mình, sao Tông Chủ phu nhân đột nhiên tới động phủ của hắn?

Hơn nữa, còn đánh ngất Ngọc Tuyết Chiếu?

Chỉ có điều, vừa nghĩ tới có lão tổ âm thầm bảo vệ, hắn nhanh chóng bình tĩnh lại, lúc này như không có chuyện gì xảy ra, sắc mặt bình tĩnh hành lễ nói: "Đệ tử Bùi Lăng gặp qua Tông Chủ phu nhân, không biết phu nhân đến đây có gì phân phó?"

Lúc này, Tư Hồng Khuynh Yến đang lạnh lùng nhìn Bùi Lăng, vừa rồi nàng rời khỏi tiệc mừng đã lập tức tới động phủ của Bùi Lăng, cấm chế của động phủ này căn bản không ngăn được nàng.

Trong lúc đó gặp được yêu sủng của đối phương, vốn định trực tiếp ra tay làm thịt, nhưng như thế huyết khế giữa Bùi Lăng và Ngọc Tuyết Chiếu sẽ lập tức sinh ra cảm ứng, chắc chắn đối phương sẽ sinh lòng cảnh giác, không trở về động phủ một mình, vì vậy nàng chỉ là tạm thời đánh ngất xỉu Hồ yêu này.

Hiện tại, Tư Hồng Khuynh Yến quyết định phải dùng thủ đoạn tàn khốc nhất để ngược sát Bùi Lăng, nàng muốn đối phương giãy giụa trong sự sợ hãi, sau đó cho đối phương hy vọng, lại để đối phương chết đi trong tuyệt vọng…

Nghĩ đi nghĩ lại, trong lòng nàng tức giận bừng bừng, lần trước Bùi Lăng thải bổ nàng đến chết đi sống lại ở trước mặt chân truyền tám phái, lúc này thấy nàng không chỉ không sợ, hơn nữa giọng điệu bình thản như vậy, cứ như đây chỉ là một việc nhỏ không có ý nghĩa, đã bị đối phương ném ra sau đầu từ lâu…

Tư Hồng Khuynh Yến càng nghĩ càng tức giận, ánh mắt nhìn về phía Bùi Lăng càng lạnh lùng thấu xương.

Nàng rất muốn đánh một chưởng đập hắn thành thịt băm, nhưng không biết sao lúc trong lòng tức giận lại sinh ra một cảm giác kỳ quái…

Điều này thật sự quá kích thích!

Quá tuyệt vời!

Nhất là lúc này vẻ mặt Bùi Lăng bình tĩnh, thản nhiên, dường như hắn chưa làm gì hết.

Nhìn thế nào cũng có cảm giác muốn ngừng mà không được…

Ừ… Vậy lại trải nghiệm một lần nữa, sau khi kết thúc lại giết đối phương cũng không muộn!

Thấy Tư Hồng Khuynh Yến mãi không trả lời, Bùi Lăng lập tức cảm thấy kỳ quái, lúc đầu ánh mắt đối phương nhìn hắn tràn đầy sát cơ lạnh thấu xương, dường như một khắc sau sẽ ra tay giết hại.

Nhưng không lâu sau, đôi mắt sáng ngời của vị phu nhân này mê ly, hai gò má cũng ửng hồng, đôi môi đỏ khép mở trông hồng nhuận phơn phớt đặc biệt mê người.

Bùi Lăng lập tức giật mình, sau đó không đợi hắn phản ứng Tông Chủ phu nhân đã đưa tay hút một cái bắt hắn tới. Sau đó một cơ thể ấm áp mềm mại áp sát vào người hắn.

Có thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ cơ thể của nhau quá lớp áo bào nhẹ nhàng mềm mại.

Trên cổ Tư Hồng Khuynh Yến tản ra mùi hương nhàn nhạt, trong veo quyến rũ, kiều diễm tận xương, nhìn từ góc độ của Bùi Lăng, khoảng tuyết trắng trong vạt áo như một đốm lửa lập tức thiêu đốt bản năng và ký ức của hắn.

Thấy Tư Hồng Khuynh Yến chủ động như vậy, trong lòng Bùi Lăng lập tức nóng lên, tình cảnh lần trước cùng đủ loại chi tiết lập tức hiện ra trước mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận