Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2285: Chúng sinh tham lam (2)

Tán tu vẫn không phát hiện chút vấn đề nào, nói lời cảm tạ tiếp nhận huyết nhục, huyết nhục lập tức hóa thành một viên linh thạch mới cắt chém chỉnh tề cùng đan dược óng ánh mượt mà.

"Tạ ơn tiền bối! Tiền bối ân điển, vãn bối vĩnh viễn không quên..."

Những tán tu này vô cùng cảm kích cáo lui, chưa rời khỏi chính đường, linh khí trong linh thạch cùng dược lực trong đan dược đã chủ động hòa vào trong cơ thể của bọn họ.

Vẻ mặt đám tán tu lập tức trở nên vô cùng tham lam.

Ngay lúc bọn họ bước ra cánh cửa, vừa đi đến bên ngoài sân nhỏ, bóng người áo choàng lập tức ra tay chém ra một đạo đao khí lăng lệ.

Đao khí như điện, trong khoảnh khắc vượt qua những tán tu này, hướng về nơi xa...

Trong Cự Sương thành.

Vốn thành lớn vô cùng ồn ào dần yên tĩnh lại.

Trên đường dài, mặc dù còn có một số đám người đi lại nhưng phần lớn khách sạn, động phủ, nhà dân... Lại dần im lặng.

LÀA+" A+ Un Tiếng "ôi ôi" như dã thú vang lên từ các ngõ ngách.

Đột nhiên, đao khí huyết sắc như cá bơi phá sóng cắt nát hư không, xuất hiện trên trời cao, sau đó ầm vang rơi xuống khách sạn ở nơi nào đó!

Lúc này, đám tán tu đang tu luyện trong khách sạn ánh mắt tan rã, từ đầu tới đuôi đều tản ra vẻ tham lam mãnh liệt, thần trí hoàn toàn tan biến, đã là cái xác không hồn chỉ biết đòi lấy linh cơ, không hề có chút sức chống cự nào khi đối mặt với đao khí huyết sắc từ trên trời giáng xuống, chôn vùi tại chỗ.

Linh thạch, đan dược lơ lửng ở trước mặt bọn họ, dường như tu luyện thế nào cũng không hấp thu hết, cùng lúc biến mất vô tung.

Trong dinh thự xinh đẹp bên cạnh phủ thành chủ Cự Sương thành.

Chính đường.

Bóng người áo choàng vừa chém ra một đao, tiếng bước chân lẹt xẹt vang lên ngoài cửa, lại có tán tu đến đây.

"Bái kiến tiền bối, chúng ta đường xa mà đến muốn nhận lấy linh thạch, đan dược..." Sau khi người kia đi vào trong khom mình hành lễ, thấp thỏm nói.

Bóng người áo choàng không chút do dự, lập tức kéo xuống một khối huyết nhục tươi mới từ trên người, đưa cho hắn ta.

Tán tu rất cung kính duỗi ra hai tay nhận lấy, huyết nhục rơi vào lòng bàn tay hắn ta lập tức hóa thành linh thạch và đan dược linh khí tràn đầy.

"Đa tạ tiền bối! Đa tạ Cự Sương thành!" Vẻ mặt tán tu phấn chấn, cáo lui rời đi.

Hắn ta chưa đi ra tòa phủ đệ này, toàn bộ vẻ hưng phấn kích động trên mặt đã hóa thành tham lam.

Ngay sau đó, lại có mấy tên tán tu kết bạn mà tới...

Trời cao mênh mông, ngũ sắc tản khắp.

"Ngũ Ôn" tổ sư vẫn đạp không mà đứng, vẻ mặt bình thản.

Hắn ta nhìn [Một Phương Tịnh Thổ] trước mắt, trong con ngươi lại hiện ra cảnh tượng Cự Sương thành.

Thương thế của Bùi Lăng càng ngày càng nặng, lực lượng bị phân đi càng ngày càng nhiều nhưng khí tức lại bắt đầu mạnh lên khác thường.

"Ngũ Ôn" tổ sư hơi ngạc nhiên, thuật pháp trên người tiểu bối này có lai lịch cực kỳ không tầm thường!

Chỉ tiếc, lần này đối phương gặp phải hắn ta!

Lúc này, Bùi Lăng lại ra tay ở trong thành, mấy đạo đao khí huyết sắc phá không mà ra, giết sạch tán tu vừa nhận được linh thạch và đan dược.

Nhìn tình cảnh huyết nhục văng tung tóe: "Ngũ Ôn" tổ sư vô cùng hài lòng nhẹ gật đầu, cực kỳ tốt!

Hiện tại tiểu bối này giết càng nhiều càng tốt!

Chờ hắn giết một nửa sinh linh trong thành, có thể uốn nắn đạo tâm của đối phương!

Hậu bối sát phạt quả quyết, thực lực cường hãn như thế, nếu không thể dẩn thân vào cứu vớt phương thiên địa này, chẳng lẽ không phải vô vi tầm thường?

Đang nghĩ ngợi, đã thấy khí tức Bùi Lăng đột nhiên biến hóa, thân hình cũng bắt đầu nhanh chóng cải biến, trong chớp mắt khí tức dung mạo của tiểu bối này giống như đúc "Ngũ Ôn" tổ sư!

"Ngũ Ôn" tổ sư yên tĩnh nhìn tình cảnh này, ngay sau đó...

Hắn ta cảm thấy trên cổ mình đột nhiên xuất hiện một trận đau đớn, chợt dòng máu tuôn ra, lại bị răng nhọn vô hình kéo xuống một khối huyết nhục!

Lúc máu tươi bắn tung toé, khí tức của "Ngũ Ôn" tổ sư lập tức suy yếu hơn chút.

"Ngũ Ôn" tổ sư nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía tên tán tu cầm linh thạch và đan dược.

Tán tu kia luôn miệng nói lời cảm ơn, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào tư lương tu hành vừa lấy được đến tay, trong mắt tổ sư, thứ mà tán tu cầm trong tay không còn là đạo uẩn của Bùi Lăng, mà là đạo uẩn của hắn ta!

Tu vi chưa tới Độ Kiếp, lại có thể thâu thiên hoán nhật ở trong [Một Phương Tịnh Thổ] ?

Suy nghĩ thay đổi thật nhanh, đã thấy một tên tán tu nữa tiến vào chính đường hành lễ, cầm linh thạch và đan dược từ trong tay bóng người áo choàng.

Ngay lúc hắn ta nói lời cảm tạ, trên người "Ngũ Ôn" tổ sư lại bị kéo xuống một khối huyết nhục, sau đó biến mất không thấy gì nữa.

Khí tức của tổ sư lại giảm xuống một chút.

"Ngũ Ôn" tổ sư không chờ đợi tiếp nữa, lúc này ra tay, chỉ một ngón tay về phía tên tán tu cầm đạo uẩn của hắn ta.

Huyết quang đầy trời như sương mù như mây.

Tên tán tu kia không có chút sức phản kháng nào, ngã lăn ra tại chỗ, toàn bộ thể xác nổ tung như pháo hoa, đều đều rải khắp đình viện to như vậy.

Hắn ta bị diệt sát ngay tại chỗ, thương thế và khí tức của "Ngũ Ôn" tổ sư lại không có ý khôi phục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận