Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1444: Đưa đến khu chữ "Địa" (2)

Hắn hít một hơi thật sâu, hiện tại lựa chọn tốt nhất là để hai tên Tiết cấp trưởng này quên mất tất cả chuyện vừa rồi.

Nhưng lúc này pháp lực trong cơ thể hắn quá hỗn loạn, căn bản không dùng được "Pháp".

Sau khi âm thầm thử mấy lần lại thất bại, Bùi Lăng đành phải lắc đầu, từ bỏ quyết định này.

Hắn ngẩng đầu, nghiêm túc nói: "Được. Kính xin hai vị yên tâm, tiếp theo ta nhất định sẽ hối cải để làm người mới, thay đổi hoàn toàn. Chờ chữa khỏi vết thương, lại đi kiểm tra Giâm Tâm hồ, lần này nhất định có thể thuận lợi thông qua."

Thoạt đầu ánh mắt Niếp Bích Lưu và Phí Túc nhìn hắn tràn đầy cảnh giác.

Nhưng sau khi nghe đến lời này, tất cả đề phòng và nghi ngờ đều hóa thành không thể tưởng tượng nổi.

Ma đầu động một tí là tàn sát phường thị, xúc phạm giới luật như thế, còn có thể chững chạc đàng hoàng nói ra hai cụm từ "hối cải "⁄4‡1 1H"

để làm người mới": "thay đổi hoàn toàn" ?

Hơn nữa, kẻ này còn muốn đi kiểm tra Giám Tâm hồ một lần nữa? Còn cho rằng mình nhất định có thể thông qua? ?

Đây là vừa bị thương đầu óc sao?

Nghĩ vậy, Phí Túc nhanh chóng lấy ra một cái lồng sắt lớn khoảng ngón cái.

Sau khi rót vào pháp lực thôi động, lông sắt lập tức bay ra rồi nhanh chóng biến lớn, chẳng mấy chốc như một căn phòng riêng, giam Bùi Lăng vào trong đó.

Lúc lông sắt đóng lại, khí tức Bùi Lăng nhanh chóng suy yếu.

Ngay sau đó, hai tên Tiết cấp trưởng dùng thần niệm đồng thời đảo qua Bùi Lăng, đảo qua đảo lại quanh người hắn nửa ngày, đồng thời lộ ra vẻ nghi ngờ.

Căn bản không phát hiện dụng cụ trữ vật trên người Ngô Tầm An này?

Nhớ đến việc của Tư Hồng Đạc, hai người không kịp suy nghĩ nhiều, sau khi xác nhận Bùi Lăng bị bắt lại, đồng thời bấm pháp quyết, lồng sắt nhanh chóng bay lên không, bay về phía khu chữ "Địa".

Toàn bộ quá trình, Bùi Lăng không làm ra bất kỳ hành động phản kháng gì...

Khu chữ "Địa".

Ở tiết điểm nào đó.

Phòng sắt bụi bẩn không có một ai.

Lúc này, một cái lồng sắt bay tới, trực tiếp xuyên qua vách tường phòng sắt, tiến vào trong phòng.

Cùng lúc đó, toàn bộ phòng sắt sáng lên vô số tia sáng, tất cả cấm chế bị khởi động.

xiềng xích to như tay em bé đột nhiên nhảy ra từ trong tường sắt, tạch tạch tạch... Sau một tràng tiếng vang dày đặc, Bùi Lăng lập tức bị khóa chặt ở chính giữa phòng.

Trong chớp mắt xiềng xích kích hoạt, lồng sắt đột nhiên khuếch tán ra ngoài, trong khi chạm tới vách tường trong phòng sắt, hàng rào hư ảnh liên tiếp lấp lóe, lại đã hòa vào phòng sắt, trở thành một trong những cấm chế nơi đây.

Đến lúc này, cuối cùng Bùi Lăng không duy trì được, hôn mê ngay tại chỗ...

Địa giới Yến Tê thành.

Trên một ngọn núi cao chót vót.

Mây che sương quấn, gió mạnh phần phật.

Ba tên tu sĩ Phản Hư đứng chắp tay, quần áo đẹp đẽ, bên hông đeo minh châu chiếu sáng rạng rỡ, trên đó là hai chữ vân triện "Tư Hồng" vô cùng nổi bật.

Cho dù cố hết sức thu liễm khí tức cường đại, phần tản ra vẫn khiến sinh linh xung quanh phủ phục căng thẳng.

Tơ nhện huyết sắc rủ xuống giữa hư không, treo ngược rất nhiều tu sĩ chính đạo thân chịu trọng thương.

Vết máu đỏ tươi nhỏ xuống từng chút một, mùi máu tanh xen lẫn trong gió núi, chầm chậm tản ra...

Tư Hồng Đạc mặt không thay đổi nhìn đám người Cát Sùng Thế, chậm chạp không có động tác.

Cách đó không xa, Tư Hồng Chẩn thúc giục nói: "Vì sao còn chưa ra tay?"

Tư Hồng Đạc cố gắng để mình giữ vững tỉnh táo, hắn ta không thể giết người nữa!

Chỉ có điều, Tư Hồng thị là một trong tam đại thế gia Trọng Minh tông, tập tục mạnh được yếu thua đã sớm ăn sâu vào lòng người. Loại chuyện giết người phóng hỏa này, cho dù là hài đồng vừa hiểu chuyện đời cũng tập mãi thành thói quen, đã coi là đương nhiên.

Bây giờ hắn ta không ra tay, phụ thân Tư Hồng Chẩn sẽ ra tay giúp hắn ta!

Không được!

Phải tiếp tục kéo dài thời gian!

Tư Hồng thị phong tỏa không gian thiên địa này, Truyền Âm Phù không thể kết nối với bên ngoài.

Nhưng một lúc sau, Độ Ách uyên chắc chắn có thể phát hiện vấn đề.

Nghĩ tới đây, Tư Hồng Đạc lập tức nở một nụ cười, nói: "Phụ thân, những năm qua ta chịu rất nhiều đau khổ ở Độ Ách uyên.

Những người trước mặt này, mỗi một người đều có thù như biển lớn với ta! Cứ giết bọn họ như vậy, thật sự quá nương tay với những tên chó săn ngụy đạo này."

"Ta muốn hưởng thụ một chút, chậm rãi dùng một lượt tất cả thủ đoạn Thánh tông ta trên người bọn họ"

Vừa trông coi, Tư Hồng Đạc tâm niệm vừa động, vừa dùng pháp lực ngưng tụ ra một lưỡi dao sải bước tiến lên.

Thấy Tư Hồng Đạc đi về phía mình, Cát Sùng Thế nhướn mày, nhưng nhanh chóng hiểu được ý hắn ta, lúc này hai mắt nhắm lại, cố ý hừ lạnh một tiếng, không nói lời nào.

Chỉ có điều, tu sĩ chính đạo khác lại không nghĩ nhiều như vậy.

Thấy Tư Hồng Đạc muốn tra tấn Cát Sùng Thế, lại thêm bản thân có thành kiến với ma tu, lúc này đều tức giận nói: "Tư Hồng Đạc hóa ra thật sự là ngươi!"

"Thủ đoạn cao cường! Thật sự là thủ đoạn cao cường! Không ngờ từ trong xương cốt ngươi vẫn là ma tu tàn bạo bất nhân, lại ngụy trang kín kẽ như thế, làm Cát trượng trực lệnh và Phí tiết cấp trưởng bị ngươi thuyết phục!"

"Ma đạo tặc tử, đúng là ma tính sâu nặng, không thể tin tưởng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận