Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1953: Thánh Tử làm việc

Bùi Lăng đưa tay, [Diễm Cốt La Sát Đồ] lập tức bị một luồng lực lượng nhu hòa nâng lên, chậm rãi bổng bềnh đến trước mặt Trịnh Kinh Sơn.

Hắn từ tốn nói: "Ta đã triệt để luyện hóa cái này, về sau không cần lo lắng nó phản phệ, có thể tùy ý thôi động"

Trịnh Kinh Sơn khẽ giật mình, sau khi lấy lại tinh thần lập tức sắc mặt vui mừng, nhanh chóng cất kỹ [Diễm Cốt La Sát Đồ], sau đó rất cung kính hành lễ nói: "Đa tạ Thánh Tử ban thưởng!"

Bùi Lăng bình tĩnh nói: "Nếu không có chuyện khác, ngươi lại xuống dưới nghỉ ngơi."

Trịnh Kinh Sơn lại hành lễ nói: "Vâng, thuộc hạ cáo lui"

Một lát, trong phòng chỉ còn một mình Bùi Lăng, hắn hơi nhắm mắt dưỡng thần.

Bích ngọc chạm rỗng hoa văn mẫu đơn quấn nhánh, trong tháp đồng sáu tầng tráng men đủ mùi thơm hoa cỏ, một trụ khói xanh lượn lờ tản ra khắp cả phòng, chẳng mấy chốc đã mờ mịt mặt mũi của hắn...

Đầm nước mênh mông vô bờ.

Không trung.

Một đám mây trắng ngưng tụ không đi, mấy quan viên cao quan đai lưng rộng đứng trên đâm mây.

Dù cơn gió mạnh phần phật, lại không thể nhấc lên góc áo của bọn họ.

Những quan viên này nam nữ đều có, còn có mấy tên hoặc trán mọc sừng hươu, hoặc vảy đuôi dưới áo bào, lại là dị tộc.

Lúc này, đám người đều là dáng vẻ đoan trang, vẻ mặt nghiêm nghị, mắt nhìn nơi xa không ngừng truyền âm trò chuyện: "Từ trước đến nay Trọng Minh tông tham tài không nghĩa, vô cùng ích kỷ, Thánh Tử Bùi Lăng thế hệ này dám can đảm khiêu chiến bệ hạ, mặc dù hung hăng ngang ngược cuồng vọng nhưng phần dũng khí này cũng khiến hắn khác với tông môn phong môn rất lớn"

"Dũng khí? Thế thì chưa hẳn!" Một quan viên dị tộc khẽ lắc đầu, khuôn mặt hắn ta không khác Nhân tộc chút nào, cái trán lại mọc lên một cặp sừng hươu như cành cây, óng ánh sáng long lanh, không hề thấy quái dị mà còn ưu nhã, tiếng nói êm tai nói, "Thánh Tử ma tông công khai khiêu khích bệ hạ triều ta, lần này xuất hành, sao lại không có rất nhiều trưởng bối tông môn hộ tống?"

"Dù tiếp theo khiêu chiến bệ hạ, chắc chắn cũng có lão ma vây quanh, ra tay cứu giúp vào thời khắc mấu chốt"

"Từ lúc bắt đầu hắn đã không cần lo lắng sinh tử, sao lại nói là có dũng khí?"

Nghe vậy, một quan viên nữ áo bào tím đai lưng ngọc, tóc dài búi vào trong mũ ô sa mở miệng nói: "Cho dù như thế, điều này cũng cần có can đảm..."

"Lúc Tông Chủ Trọng Minh tông tiền nhiệm Tô Ly Kinh vẫn là Thánh Tử, cũng không dám đến khiêu chiến triều ta."

Quan viên vảy đuôi dưới áo bào, có vẻ ngoài như ưng như sói bình tĩnh nói: "Đợi chút nữa người đến, trước hết điều tra rõ ràng, lần này có bao nhiêu Thái Thượng trưởng lão Trọng Minh tông âm thầm bảo vệ Bùi Lăng này."

"Đến lúc đó bệ hạ ứng chiến, cũng tiện có chuẩn bị"

Quan viên cầm đầu vẻ ngoài như trung niên, thân hình hắn ta cao lớn, cánh tay rộng dài, ba sợi râu dài dưới cằm được chỉnh sửa gọn gàng, trong oai hùng lộ ra vẻ nho nhã, lúc này khép tay áo, từ tốn nói: "Nói thế nào cũng là Thánh Tử một tông, hơn nữa còn là vạn kiếp Hóa Thần"

"Chắc hẳn số Thái Thượng trưởng lão đến đây sẽ không ít hơn ba vị, thậm chí nhiều hơn"

Đám người nghe vậy rối rít gật đầu.

Ngay lúc bọn họ đang thảo luận, một chiếc pháp chu to lớn thi khí quanh quẩn xuất hiện ở phía chân trời xa xôi, nhanh chóng độn đến bên này.

Rất nhiều quan viên lập tức nhìn về phía pháp chu.

Pháp chu nguy nga như núi, tốc độ lại cực kỳ mau lẹ, chẳng mấy chốc đã phá vỡ tầng tầng biển mây, bay đến gần.

Hiển nhiên đã phát hiện những quan viên này, pháp chu chậm rãi dừng lại cách mây trắng không xa.

Nhìn qua chiếc pháp bảo phi hành Hợp Đạo kỳ này, lại cảm ứng được khí tức ma đạo sôi trào mãnh liệt trong pháp chu, đám quan chức lập tức biết, cuối cùng Thánh Tử Trọng Minh tông Bùi Lăng đã tới!

Lúc này quan viên cầm đầu tiến lên trước một bước, chắp tay nói: "Hạ quan Cao Huệ Cảnh, thẹn là Hồng Lư tự khanh Lưu Lam hoàng triều, phụng mệnh bệ hạ đến đây nghênh đón Thánh Tử Trọng Minh tông."

Giọng hắn ta nhu hòa, không nhanh không chậm lại như chuông đồng, trong khoảnh khắc truyền khắp toàn bộ pháp chu.

Lệ Hàn Ca, tử đệ Lệ thị, Âu Dương Tiêm Tinh, đệ tử một mạch Kiêm Tang lập tức rời khoang, tụ tập trên boong tàu.

Cách trận pháp phòng hộ của pháp chu, nhìn tu sĩ đứng trên mây cách đó không xa đều có khí tức mênh mông cường đại, nhìn từ áo bào lại là quan viên ở kinh thành Lưu Lam hoàng triều, Lệ Hàn Ca và tử đệ Lệ thị lập tức ngạc nhiên.

Trên thực tế, trước khi lên đường, Bùi Lăng đã nói cho bọn họ biết chuyến này muốn đi Lưu Lam hoàng triều.

Nhưng bọn họ tưởng rằng sẽ bí mật trà trộn vào, lại không ngờ Thánh Tử làm việc không chút che giấu!

Lúc này, một giọng nói trầm thấp, lạnh lùng truyền ra từ bên trong pháp chu: "Bản thánh tử không mời mà tới, làm phiền chư vị.

Cao Huệ Cảnh không kiêu ngạo không tự tỉ nói: "Bệ hạ có khẩu dụ, Thánh Tử từ xa tới, mời tới ngoại tân viện tẩy trần trước."

"Mời Thánh Tử theo hạ quan đến đây."

Lúc nói chuyện, hắn ta và đám quan viên sau lưng đều âm thầm thôi động pháp bảo, triển khai thần niệm, toàn lực tìm kiếm trong phương thiên địa này.

Chỉ nghe Bùi Lăng trả lời: "Khách theo chủ, mời!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận