Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2329: "Hồn Nghi" tiên đế

Vị tổ sư Vô Thủy sơn trang thứ hai ra khỏi hàng, vẻ ngoài như thiếu nữ đôi tám, lông mi dài, mắt phượng uy nghiêm, khuôn mặt trông như vẫn còn ngây thơ lại không có chút cảm giác thiếu nữ yếu đuối nào, ngược lại lộ ra sự quý khí và uy nghiêm khó tả như nữ đế lâm triều.

Ba ngàn sợi tóc như tuyết tản ra trên đầu vai trắng ngần, làm nổi bật một đám phù lục phức tạp trên mi tâm, đồ trắng đan xen, điễm sắc khuynh thành.

Tuy vị tổ sư này là nữ tử lại không dùng trâm vòng, chỉ đeo một đỉnh cao quan sa mỏng tràn đầy nét cổ xưa, mặc áo ngoài váy dài nền đen hoa văn vàng, đai lưng ngọc buộc ở eo, minh châu rơi xuống, lúc nàng nhìn quanh ánh mắt cao xa mà lạnh nhạt như chúng sinh vạn vật trong thiên hạ này không hề đáng được nàng để vào mắt, giọng điệu thường thường mở miệng: "Bản đế Hồn Nghỉ"

"Hôm nay chấp chưởng biệt uyển hạ giới."

"Người phản đối có thể trèo lên bậc thêm đánh một trận."

Nói xong, nàng lập tức cất bước, bước lên cầu thang trước mặt.

Tầng mây cuồn cuộn, cơn gió mạnh lạnh thấu xương, vạt áo bay lên theo bước chân phát ra từng tiếng xột xoạt, vị tổ sư Vô Thủy sơn trang thứ hai bước lên mười bậc, rất nhiều tu sĩ xem lễ đều vẻ mặt cung kính, không dâm mạo phạm chút nào chứ đừng nói đến ngăn cản.

Không lâu sau: "Hồn Nghi" tổ sư đã đến phía trước bảo tọa như ngọn núi.

"Túc Cấp" tổ sư ngồi ngay ngắn bất động, nhưng cự thạch thô ráp bên trái hắn ta lại đột nhiên thay đổi, chỉ một thoáng lại thêm một chỗ ngồi giống như đúc.

"Hồn Nghi" tổ sư bước nhanh đến phía trước, sau khi phất tay áo ngồi xuống, tu sĩ cao quan đai lưng rộng phía dưới lại trầm giọng tuyên bố: "Hồn Nghi tiên đế chính vị Trang Chủ, từ nay chấp chưởng biệt uyển hạ giới."

"Nguyện chúng ta sớm ngày tâm tính viên mãn, trở về quê cha đất tổ, đoàn tụ tiên cung!"

Tất cả tu sĩ Vô Thủy sơn trang đồng thanh đáp: "Nguyện chúng ta sớm ngày tâm tính viên mãn, trở về quê cha đất tổ, đoàn tụ tiên cung!"

Vị Trang Chủ thứ hai hoàn thành đăng cơ!

Lúc này: "Hồn Nghi" tổ sư cũng ngước mắt nhìn về phía Mạc Lễ Lan, nói: "Bùi tiên đế, ta cũng đã chính vị Trang Chủ."

"Phù hợp với yêu cầu luận đạo của Bùi tiên đế"

"Tiếp theo, kính xin chỉ giáo nhiều hơn"

Áng mây là đài, kim ngọc là cỗ, Mạc Lễ Lan ngồi xếp bằng sau bàn dài, mặt không thay đổi hỏi: "Vị trí Trang Chủ Vô Thủy sơn trang có thể đồng thời có hai vị?"

"Hồn Nghi" tổ sư bình tĩnh nói: "Biệt uyển hạ giới chưa từng tuyên bố chỉ có một vị Trang Chủ"

"Một vị cũng tốt, hai vị cũng được, đều chỉ là một chức quan nhàn tản ở phương huyễn cảnh này mà thôi."

"Chúng ta là Tiên Đế cao quý, khác với những tiên hạ đẳng đạo tâm bị long đong, không triển vọng kia, sau khi nhìn xuyên hư vô đều biết căn cơ bản thân đều ở thượng giới."

"Không cần cố chấp hư danh ở thế giới này."

"Hiển nhiên câu hỏi của Bùi tiên đế là đã bị phương ảo cảnh này ảnh hưởng, trở nên nhỏ hẹp!"

Sắc mặt Mạc Lễ Lan bình thản, lúc này nói: "Đạo tâm của ngươi thật sự cứng như bàn thạch, không thể lay động."

Lúc nói chuyện, nàng lại đưa tay vào hư không, lấy ra mấy phần dược liệu đẳng cấp cao.

Những dược liệu này đều dùng thủ đoạn cực kỳ cao thâm phong cấm, mỗi một phần đều cực kỳ trân quý, hiếm thấy với tu sĩ cấp Cao.

Linh hỏa màu tím tối bay lên, chỉ sau mấy tức tất cả dược liệu biến mất, thứ xuất hiện trong lòng bàn tay Mạc Lễ Lan là một viên đan dược màu xanh óng ánh mượt mà.

Viên đan dược kia như ngọc như châu, toàn thân lít nha lít nhít phù lục khóa chặt dược tính đến viên mãn vô khuyết, lại là một viên đan dược cực phẩm.

Mạc Lễ Lan nói: "Đã xem đại điển, không thể không có lễ"

"Các ngươi đều là Tiên Đế, ta không thể nặng bên này nhẹ bên kia"

"Vừa rồi cho Túc Cấp lễ mừng, hiện tại ngươi cũng nên có một phần hạ lễ giống vậy."

"Ngươi nhận hay không nhận, ta không ép buộc."

"Nhưng ta đưa hay không đưa lại là một chuyện khác."

"Hồn Nghi" tổ sư nghe vậy khẽ mỉm cười, vừa rồi nàng đã thấy điều mà "Túc Cấp" trải qua, cùng một mánh khoé lại sử dụng hai lần, Bùi tiên đế này cũng quá ngây thơ... Hiện tại, nàng lại không thể dính vào cái bẫy của Bùi tiên đế này.

Nghĩ tới đây, nàng từ tốn nói: "Mặc dù vật này chỉ là đồ huyễn cảnh nhưng cũng là tâm ý của Bùi tiên đế"

"Bởi vì cái gọi là ngàn dặm đưa lông ngỗng, lễ nhẹ nhưng tình nặng.

"Phần hạ lễ này, ta sẽ nhận lấy."

"Đa tạ Bùi tiên đế"

Mạc Lễ Lan khẽ gật đầu, tâm niệm vừa động, đan dược lập tức trôi về phía "Hồn Nghi"

Lúc "Hồn Nghi" đang muốn nhận lấy đan dược, Mạc Lễ Lan đột nhiên nói: "Đây là [Âm Dương Hòa Hợp Vạn Diệu Đan], công hiệu của nó là dẫn phát bản năng nhục dục của sinh linh"

"Dược tính vô cùng mạnh mẽ, có thể khiến đạo tâm của sinh linh đọa hóa, đạo hạnh diệt hết, thể xác, tinh thần hay thần hồn đều hoàn toàn chìm đắm trong dục niệm, không còn nghĩ đến yêu cầu gì khác"

"Ta đưa đan dược này là vì viên đan được kia có phẩm chất cực cao, có thể xứng với thân phận Tiên Đế của các ngươi."

"Cũng không ý gì khác."

"Đương nhiên, nếu ngươi e ngại được tính của đan được này, có thể trực tiếp ném nó đi."

Lúc này: "Hồn Nghi" tổ sư vừa đưa tay nhận lấy [Âm Dương Hòa Hợp Vạn Diệu Đan], nghe vậy mặt không đổi sắc, phương huyễn cảnh này đều là hư vô!
Bạn cần đăng nhập để bình luận