Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1955: Bày tiệc mời khách...

Trong thuyền hoa phía trước, Cao Huệ Cảnh lấy ra ấn tỉ Hồng Lư tự khanh, trong tay bấm niệm pháp quyết, một đạo hào quang hiện lên, mây mù như màn tơ bao phủ ngoại tân viện thu vào ngọc câu như từ từ rút đi, lộ ra sơn thủy lầu các càng thêm tươi sáng.

Thuyền hoa nhanh chóng hạ xuống khoảng đất trống trước một tòa chính đường to lớn, khoảnh khắc bị thu hồi, một đám quan viên Cao Huệ Cảnh đứng ở trước bậc, nhìn trời hành lễ nói: "Nơi đây là ngoại tân viện, kính xin Thánh Tử vào trong nghỉ ngơi, rửa mặt tẩy trần...

Tiếng nói vừa ra, pháp chu to lớn cũng chầm chậm hạ xuống.

Pháp chu vừa dừng hẳn, một bóng dáng huyền bào vác đao đột nhiên xuất hiện trên boong thuyền.

Từ lúc tiến vào cảnh nội Lưu Lam hoàng triều, Lệ Hàn Ca, đám tộc nhân Lệ thị cùng một mạch Kiêm Tang đã đứng trên boong thuyền quan sát hoặc thưởng thức phong cảnh, chưa từng về khoang thuyền, lúc này thấy Bùi Lăng lập tức khom mình hành lễ: "Gặp qua Thánh Tử!"

Cảm ứng được động tĩnh của Bùi Lăng, đám người Thi Nam Tử vốn đang tự mình nghỉ ngơi trong khoang nhanh chóng thi triển độn pháp, rối rít đi đến boong thuyền, theo sát phía sau.

Nữ tu như rắn kia hành động vô cùng xinh đẹp, đi đến bên cạnh Bùi Lăng lập tức muốn "không cẩn thận" ngã vào trong ngực Thánh Tử.

Ngay lúc này, Bùi Lăng ôm quyền hoàn lễ nói: "Làm phiền chư vị"

Chợt thản nhiên phân phó: "Tất cả đi xuống"

Nữ tu lập tức không dám lỗ mãng, trong nháy mắt dáng vẻ phục tùng cụp mắt, cung kính nói: "Cẩn tuân chủ nhân phân phó"

Chẳng mấy chốc, Bùi Lăng dẫn theo đám người trùng điệp đi xuống pháp chu, sau khi tiện tay thu hồi pháp chu, liền được một đoàn người Cao Huệ Cảnh dẫn đường, đi vào chính đường ngoại tân viện.

Toà đại đường này cực kỳ rộng lớn, cho dù đám người Bùi Lăng khoảng hơn trăm người, cũng dư xài.

Cao Huệ Cảnh vừa dẫn theo Bùi Lăng đi vào bên trong, vừa giới thiệu: "Dựa theo quy củ triều ta, tất cả khách quý tông ta đến nơi đây, đều phải ghi chép mục đích đến và thời gian ở lại, nhưng tình huống của Thánh Tử đặc biệt, không cần vất vả như thế, chúng ta sẽ tự xử lý văn thư có liên quan."

"Nếu Thánh Tử có dự định khác, cũng có thể thông báo bất cứ lúc nào.

Bùi Lăng khẽ gật đầu: "Chư vị tự tiện là được"

Lúc đang nói chuyện, bọn họ đã đi qua chính đường, đằng sau lại là một mảnh hồ nước như phỉ thúy, phía trên hồ nước có xây cầu hình vòm nhiều lỗ, liên hoàn như châu, ở giữa hương thơm cỏ cây, trông u tĩnh yểu nhiên.

Cao Huệ Cảnh đưa tay mời khách, ra hiệu một đoàn người Bùi Lăng đi lên một cái cầu trong đó, nói: "Hạ quan không biết sở thích của Thánh Tử, trước tiên cho người quét dọn Cúc Hồng quán, đợi chút nữa nếu Thánh Tử không thích có thể đổi chỗ ở khác."

Bùi Lăng đến chỉ vì khiêu chiến, không thèm để ý việc nhỏ thế này, nghe vậy chỉ gật đầu: "Làm phiền quý triều đã cảm thấy lo lắng, ở đâu cũng được"

Đám người Cao Huệ Cảnh nghe vậy, vẻ mặt không thay đổi, vẫn rất khách sáo đưa hắn đến một tòa trang viên đơn độc.

Tòa trang viên này nằm giữa mấy hồ sen, xung quanh có gia mộc vờn quanh, linh điểu nhẹ nhàng, sau khi đi vào bên trong lại vòng qua bức tường, chính là hòn non bộ cao bằng mấy người, lấy phù văn cố định dòng nước, thác nước do người tạo ra chảy xuống, chung quanh tô điểm cây điểu la, lúc giọt nước bắn tung tóe như có một đạo cầu vồng từ từ bay lên trên núi giả, dường như đưa tay ra là chạm vào.

Lại đi vào bên trong là vài tòa lầu các tinh xảo độc đáo, rải rác giữa hoa cô cây cối.

Ngoại trừ cảnh vật, tòa trang viên này còn có trận pháp phòng hộ, ngăn cách, đề phòng, tụ linh độc lập.

cẩn thận giới thiệu xong toà Cúc Hồng quán này, Cao Huệ Cảnh thấy Bùi Lăng không hề tỏ ra khó chịu, lập tức dùng hai tay dâng lên ngọc như ý điều khiển trận pháp, nói: "Thánh Tử xin cứ tự nhiên, hạ quan còn phải đi về gặp bệ hạ phục mệnh, xin thứ cho không thể tiếp tục đợi mệnh"

Ngay sau đó, hắn ta lại lấy ra một tờ Truyền Âm Phù: "Nếu Thánh Tử có bất kỳ yêu cầu gì, xin lập tức báo cho hạ quan"

Bùi Lăng ôm quyền hành lễ nói: "Làm phiền chư vị, đa tạ."

Chẳng mấy chốc, một đám quan viên Cao Huệ Cảnh nhanh chóng rời đi.

Nhìn chung quanh một vòng, Bùi Lăng sắc mặt bình tĩnh nói:

"Hàn Ca sư tỷ, Âu Dương sư tỷ, các ngươi đi theo ta."

Nói xong, hắn lại nhìn Tiểu Từ: "Tiểu Từ, ngươi sắp xếp chỗ ở một chút."

Tiểu Từ lập tức uốn gối nói: "Vâng!"

Lệ Hàn Ca và Âu Dương Tiêm Tinh cũng khẽ gật đầu: "Được"

Đám người Thi Nam Tử và đệ tử một mạch Kiêm Tang nhìn Bùi Lăng, thấy hắn không hề để ý tới mình đều không lên tiếng.

Chợt, Bùi Lăng dẫn theo Lệ Hàn Ca và Âu Dương Tiêm Tỉnh đi vào phòng chính cách đó không xa.

Đây là một gian phòng bày biện lịch sự tao nhã, trước đình dựng một cái đỉnh vuông bốn chân, bên trong đốt hương liệu bình tâm tĩnh khí, mùi thơm ngào ngạt đầy phòng.

Bùi Lăng dùng thần niệm đảo qua xung quanh, nhanh chóng kiểm tra xong trong ngoài, xác nhận không có bất cứ vấn đề gì, chợt ống tay áo vung lên một cái, cửa lớn lập tức tự động đóng lại.

Hắn nhanh chân đi đến chủ vị ngồi xuống, ra hiệu Lệ Hàn Ca và Âu Dương Tiêm Tinh cũng ngồi xuống phía dưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận