Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1987: Thái Thượng trưởng lão Thánh tông (2)

Ngoại trừ cái đó ra, Bùi Lăng đã hạ lệnh cho đám người Thi Nam Tử, đợi hắn độ xong lôi kiếp sẽ lập tức khống chế pháp chu trở về tiếp ứng.

Sau khi đột phá cảnh giới như thế, cũng không cần lo lắng vấn đề hệ thống đưa tặng đạo lữ cho hắn...

Lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh, tiếng nhắc nhở của hệ thống lại vang lên: "Leng keng! Kiểm tra ra ký chủ đang Hợp Đạo, hệ thống Hợp Đạo cho ngài..."

Lưu Lam hoàng triều, Mi Dương quận.

Tòa tiểu trấn xa xôi nào đó.

Lúc này đã gần đến buổi trưa, khắp nơi trong tiểu trấn khói bếp lượn lờ, mấy hài đồng ngang bướng mặc thải y, vui đùa ầm ĩ truy đuổi giữa đường phố.

Thỉnh thoảng vang lên tiếng phụ nhân hán tử mỉm cười trách mắng.

Xen lẫn tiếng chó vàng kêu sủa.

Một tiểu đồng váy hồng kéo mẫu thân, líu ríu đi đến phiên chợ, tuổi tác của nàng còn nhỏ, lúc cất bước có vẻ khá vụng về, khoa tay múa chân nói tên một loại đồ ăn vặt nào đó.

Mẫu thân trâm mận váy vải mỉm cười lắng nghe, thỉnh thoảng dịu dàng hỏi thăm...

Hai mẫu nữ nói chuyện, đi qua hậu viện.

Hậu viện kia cực lớn, bên trong lại trống không vắng vẻ mọc đầy cỏ dại, chỉ có trong góc xây mấy căn phòng.

Lúc này, những căn phòng này đều cửa sổ đóng chặt, phủ đầy bụi đất, dường như đã lâu không có người mở ra.

Tiểu đồng nhớ món điểm tâm từng để ý tới, phụ nhân thì tùy ý nhìn qua đã dời ánh mắt đi chỗ khác.

Ngay khi bọn họ rời đi chưa lâu.

Dưới lòng đất một gian phòng trong đó.

Mật thất.

Trên vách khảm nạm từng độc lâu màu xanh tối, hốc mắt và trong miệng đều có cốt hỏa chầm chậm thiêu đốt.

Lúc cốt hỏa trắng đục nhảy nhót, chiếu sáng cả tòa mật thất này như ban ngày.

Trong mật thất không có bất kỳ thứ trang trí gì, trên mặt đất trống rỗng có đường vân huyết sắc phác hoạ ra một tòa pháp trận khổng lồ phức tạp.

Đột nhiên, trận pháp sáng lên huyết quang đậm đặc.

Trong không gian đung đưa như sóng nước, sau khi vặn vẹo một trận, một hàng bóng người đột ngột xuất hiện.

Chẳng mấy chốc, huyết quang tản đi, lộ ra bóng dáng đám người Lệ Hàn Ca, một tên tử đệ Lệ thị thân hình cao lớn trong đó xách một nam tử hoa phục đã bất tỉnh ở trong tay, chính là Tư Hồng Đạc.

Vừa đứng vững, Lệ Hàn Ca lập tức nói: "Nhanh đến Truyền Tống Trận tiếp theo!"

"Lần này ngụy đế ngụy triều thua hoàn toàn không còn mặt mũi, tất nhiên thẹn quá hoá giận"

"Tiếp theo, chắc chắn sẽ không tiếc giá phải trả tiến hành truy sát chúng ta cho hả giận."

"Nhất định phải lập tức trở về tông môn, đừng thêm phiền cho Thánh Tử!"

Tử đệ Lệ thị đều gật đầu: "Tốt!"

Lệ Hàn Ca nhìn quanh một vòng, nhanh chóng bấm pháp quyết, dù sao nơi đây cũng là địa giới ngụy triều, vì để phòng chuyện chẳng may, sau khi nàng và Âu Dương Tiêm Tinh rời khỏi pháp chu, cố ý chia binh hai đường.

Âu Dương Tiêm Tinh dẫn theo đệ tử một mạch Kiêm Tang đi một tòa Truyền Tống Trận khác.

Như thế cho dù có một đội người gặp phải mai phục của ngụy đạo, một đội khác cũng có thể tiếp tục thoát thân rời đi, không đến mức toàn quân bị diệt.

Thần niệm và thuật thăm dò pháp đều thể hiện ra không có vấn đề, lúc này Lệ Hàn Ca mới dẫn tử đệ Lệ thị rời khỏi mật thất này, bên ngoài lại là một căn phòng đặt đầy tạp vật.

Cửa ra vào căn phòng trước mặt bị khóa lại từ bên ngoài, nhưng sau khi lấy pháp lực dịch chuyển rất nhiều tạp vật, rót một luồng pháp lực vào trong ban chi huyết mạch Lệ thị, bức tường lộ ra ngoài kia lập tức hiện ra một cánh cửa ra vào màu mực.

Trong chớp mắt cửa ra vào xuất hiện, một luồng dao động tối nghĩa nhanh chóng xuất hiện, khoảnh khắc đảo qua tất cả mọi người ở đây.

Một đoàn người Lệ Hàn Ca đứng yên tại chỗ, xác định dao động hoàn toàn tiêu tán, lúc này mới tiếp tục đi về phía trước.

Sau cánh cửa này có Truyền Tống Trận nối thẳng về địa giới Thánh tông, chỉ cần đến địa giới Thánh tông sẽ hoàn toàn an toàn!

Nghĩ tới đây, bọn họ bước nhanh đi tới cửa trước, Lệ Hàn Ca đang muốn đưa tay đẩy, đã thấy cánh cửa đột nhiên mở ra từ bên trong.

Ngay sau đó, chỉ thấy mấy tu sĩ khí tức kinh khủng, tu vi như đại dương mênh mông khó mà suy đoán đi ra từ bên trong.

Những tu sĩ này có nam có nữ, có trẻ có già, đều áo bào hoa mỹ, phục trang đẹp đẽ, pháp bảo rất nhiều, tản ra uy áp làm người ta sợ hãi.

Đám người Lệ Hàn Ca lập tức khẽ giật mình, sau đó kịp phản ứng, là Thái Thượng trưởng lão Thánh tông!

Bọn họ vội vàng cung kính hành lễ: "Đệ tử Lệ Hàn Ca, tham kiến Lệ Thái Thượng trưởng lão! Tham kiến Tô Thái Thượng trưởng lão! Tham kiến Tư Hồng Thái Thượng trưởng lão..."

"Đệ tử Lệ...

Mấy tên Thái Thượng trưởng lão liếc nhìn mấy người, nhanh chóng cắt ngang: "Bùi thánh tử đâu?"

Lệ Hàn Ca lập tức nói: "Thánh Tử còn có việc muốn làm, ra lệnh chúng ta trở về tông môn trước."

Nghe vậy, mấy tên Thái Thượng trưởng lão kia lập tức nhướn mày, một tên lão giả trong đó lập tức nói: "Hiện tại ngụy đạo vô cùng nguy hiểm, cần nhanh chóng đưa Thánh Tử về tông nhận vị, các ngươi có biết tung tích của Thánh Tử không?"

Lệ Hàn Ca khẽ lắc đầu nói: "Một nhóm đệ tử rời khỏi địa giới Lam Kinh không lâu đã chia ra với Thánh Tử, cũng không biết hướng đi của Thánh Tử."
Bạn cần đăng nhập để bình luận