Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1815: Kiến thức cấm kỵ (2)

Đây là người áo đen vừa rồi nhắc nhở hắn!

Đang nghĩ ngợi, trong bóng tối đột nhiên truyền đến tiếng vang rõ ràng: "Cốc cốc cốc!"

Có người đang gõ cửa!

Trong lòng Bùi Lăng lập tức cảnh giác, lại không mở hai mắt ra.

Chỉ coi như đã ngủ, tiếp tục nằm không nhúc nhích.

"Cốc cốc cốc!"

"Cống G06.

"Loảng xoảng rầm! !"

Tiếng gõ cửa càng lúc càng lớn, lúc đầu vẫn chỉ là gõ cửa, chẳng mấy chốc đã biến thành phá cửa.

Cánh cửa cũ kỹ phát ra tiếng động không chịu nổi, lúc rung lên bần bật, bụi bặm bay khắp cả phòng.

Bùi Lăng vẫn không rên một tiếng, khí tức quanh người chậm rãi bốc lên, lại đã âm thầm ra tay.

Một khi thật sự có cái gì đi vào trong phòng, sẽ lập tức phục khắc ra sự tồn tại giống hệt với đối phương, cũng tiến vào trong phòng!

Đây là pháp tắc hắn nắm giữ sau khi đại đạo Phản Hư.

Lúc ấy hắn trở về từ con đường sinh tử, hấp thu cánh cửa thứ nhất cùng toà nhà bằng đất kia của "Chúng", hiện tại đã thật sự nắm giữ pháp tắc của "Chúng".

Ngoại trừ cái đó ra, trước đây không lâu hắn đột phá Phản Hư trung kỳ, lại lấy được một pháp tắc từ trong cánh cửa thứ hai!

Lúc lấy được lực lượng pháp tắc này, Bùi Lăng còn chưa kiểm tra, vì vậy tạm thời không thể xác định cụ thể hiệu quả mạnh yếu.

Đương nhiên, tạo hóa khi xông qua cánh cửa thứ hai, không chỉ có pháp tắc này!

Từ trước khi tiến vào cánh cửa thứ hai: "Tất" đã nói với hắn ta, tạo hóa lớn nhất ở cánh cửa thứ hai là tự do ra vào U Tố mộ.

Hơn nữa, nếu vẫn lạc ở ngoại giới, có thể giành lấy cuộc sống mới ở trong U Tố mộ!

Hiện tại Bùi Lăng ở trong cánh cửa thứ ba nhưng không thể làm được việc tự do ra vào U Tố mộ. Chỉ cần thành công thông qua tạo hóa này, chắc có thể làm được như "Tất" đã nói.

Chỉ có điều, cái gọi là sau khi vẫn lạc ở ngoại giới có thể giành lấy cuộc sống mới ở U Tố mộ, lại không có nghĩa hắn có thể trực tiếp trùng sinh.

Mà là tàn hồn của hắn sẽ bị U Tố mộ tiếp dẫn, hóa thành quỷ vật mới ở trong khu vực nguy hiểm này...

Ngoài ra, một tạo hóa cuối cùng trong cánh cửa thứ hai liên quan tới kiến thức cấm kỵ.

Khác với Nhân tộc tu luyện, quỷ vật U Tố mộ chia làm hai loại, loại thứ nhất là sau khi người sống chết đi sẽ chuyển hóa làm người chết; loại thứ hai lại là một đoạn ác niệm đơn độc, thuộc về ác quỷ trời sinh.

Ví dụ như Hồng Phấn tân nương là cái trước; "Chúng" trong nhà bằng đất cũng là loại thứ nhất.

Nếu không có chuyện ngoài ý muốn: "Để" cũng giống vậy.

Nếu sau này Bùi Lăng vẫn lạc ở ngoại giới, lại phục sinh bên trong U Tố mộ cũng sẽ thuộc về cái trước...

Mà "Úc" và Tham Nô là cái sau.

Còn "Tất", hiện tại Bùi Lăng còn không thể xác định đối phương thuộc về loại nào, bởi vì hắn còn chưa thấy pháp tắc của "Tất".

Thế nhưng, chắc chắn "Chú" thuộc về loại thứ hai...

Dựa theo những kiến thức liên quan tới cấm kỵ kia, ở sâu trong lòng mỗi một người sống đều có một ác quỷ.

Những ác quỷ này là nguồn gốc của người chết trong U Tố mộ.

Chỉ có điều, có một vài người sống, hồn phách đặc thù, sau khi bỏ mình, thể xác hư thối, ác quỷ sâu trong lòng phản phệ hồn phách của hắn ta, đạt được sự tự do, hóa thành người chết.

Đây là loại người chết thứ nhất tồn tại.

Còn có một bộ phận người sống, bởi vì đủ loại đau khổ sinh sôi ra ác niệm cực hạn, dưới cơ duyên trùng hợp sớm thả ra ác quỷ trong lòng, từ đó tạo thành quỷ vật loại thứ hai.

Mặc dù cách ra đời của hai loại quỷ vật này khác biệt, lại đều bắt nguồn từ người sống.

[Chú Quỷ đạo cơ] Trúc Cơ chỉ pháp là pháp môn gọi ra ác quỷ trong lòng người sống.

Chỉ có điều, quỷ vật bắt nguồn từ người sống, hơn nữa chỉ là một vài người sống có thể nói là sinh mà không trọn vẹn.

Bởi vậy, chỉ cần là quỷ vật đều không hoàn chỉnh!

Đây cũng là lý do quỷ vật thích ăn huyết nhục người sống, cướp đoạt mệnh cách người sống, đây là do bẩm sinh tất cả quỷ vật đã thiếu hụt, bắt đầu từ lúc sinh ra đã bổ sung cho mình, là hành động bản năng của bọn chúng.

cấm kỵ thì hoàn mỹ vô khuyết!

Lúc đang suy nghĩ, Bùi Lăng cảm giác được tiếng gõ cửa càng ngày càng gần.

Căn phòng này như đang không ngừng thu nhỏ.

Thời gian dần trôi qua, tiếng gõ cửa gần như ngay bên ngoài màn của hắn. Lúc này, tiếng vang "cốc cốc cốc" lại bắt đầu di chuyển, lúc đầu chỉ ở phương hướng cửa lớn, chẳng mấy chốc lại xê dịch đến bên cạnh vách tường.

Sau một lát, lại đến một phương hướng khác... Không lâu sau, bắt đầu xuất hiện ở nóc nhà...

Bùi Lăng yên tĩnh nằm trong màn không có bất kỳ động tác gì, hai mắt luôn nhắm chặt, pháp lực quanh người vận sức chờ phát động, đã chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.

Một lát sau, tiếng gõ cửa đột nhiên biến mất.

Bùi Lăng vẫn âm thầm đề phòng.

Nhưng tiếp theo đến sau nửa đêm, lại không có bất kỳ tiếng động gì truyền đến.

Không biết qua bao lâu, Bùi Lăng cảm thấy xung quanh dần sáng tỏ, một chùm ánh nắng dịu dàng vẩy xuống, chiếu lên mí mắt của mình.

Trong lòng tính toán thời gian một cái, Bùi Lăng nhanh chóng xác định đã qua năm canh giờ, trời đã sáng!

Hắn đang chuẩn bị đứng dậy, đúng vào lúc này ở cửa đột nhiên lại truyền đến tiếng động.

"Cốc cốc cốc!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận