Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1988: Chúng Sinh đạo, Thiên Địa đạo, Chân Ngã đạo

Lại có một Thái Thượng trưởng lão trông như bà lão không quá chắc chắn hỏi: "Thánh Tử thật sự đánh bại ngụy đế ngụy triều?"

Lệ Hàn Ca trả lời rất chắc chắn: "Không sai! Cả tòa Lam Kinh thành, thần công dòng họ ngụy triều, bốn ngụy tông khác, còn có một mạch Kiêm Tang cùng rất nhiều thị thiếp lô đỉnh của Thánh Tử đều tận mắt thấy việc này."

"Thực lực của Thánh Tử mạnh mẽ, lúc ấy...

Lúc này mấy tên Thái Thượng trưởng lão đang gấp gáp, không đợi Lệ Hàn Ca nói tiếp, lại một Thái Thượng trưởng lão vẻ ngoài như thiếu niên hỏi: "Tu vi Thánh Tử có đột phá Hợp Đạo không?"

Lệ Hàn Ca lắc đầu nói: "Không có. Tu vi của Thánh Tử là Phản Hư đỉnh phong."

Mấy tên Thái Thượng trưởng lão nghe vậy cùng thở phào nhẹ nhõm, sau đó không kịp nói quá nhiều, bóng dáng biến mất ngay tại chỗ...

Thấy rất nhiều trưởng bối rời đi, Lệ Hàn Ca lấy lại bình tĩnh, vội nói: "Chúng ta cũng đi nhanh!"

Nói xong, đã dẫn tử đệ Lệ thị cùng Tư Hồng Đạc bước vào cánh cửa.

Lam Kinh.

Một mảnh hoang dã bên ngoài kinh kỳ.

Không trung.

Bóng dáng mấy tên Thái Thượng trưởng lão đột nhiên xuất hiện.

Thần niệm cường đại lập tức bao phủ toàn bộ phương thiên địa này, không thấy bóng dáng Bùi Lăng, đều cau chặt lông mày:

"Không có bất kỳ khí tức gì lưu lại"

"Nhất định phải nhanh chóng tìm ra Thánh Tử!"

"Sau khi Thánh Tử vạn kiếp Hóa Thần, không thể thông qua Mệnh Hồn đăng của hắn để suy tính vị trí, hiện tại chỉ có thể tìm từng chỗ một."

"Nơi đây là địa giới ngụy triều, muốn tìm Thánh Tử cần tốn một chút thời gian. Nếu Thánh Tử chỉ tìm một chỗ khôi phục còn tốt, chỉ sợ trong trận chiến với ngụy đế, trong lòng có cảm ngộ, hiện tại đã tìm nơi để Hợp Đạo..."

"Không sai! Hợp Đạo kỷ, chia ra Chúng Sinh đạo, Thiên Địa đạo còn có Chân Ngã đạo. Phần lớn tu sĩ Thánh đạo ta đều đi Chúng Sinh đạo. Tàn sát vạn tộc, cướp đoạt tạo hóa chúng sinh, lấy bản thân bao trùm phía trên chúng sinh, lấy chúng sinh cung phụng bản thân, thành tựu đạo đồ."

"Phần lớn tu sĩ ngụy đạo là Chân Ngã đạo."

"Coi trọng lời nói và hành động vô tư, tự kiềm chế lễ nghĩa để minh tâm kiến tính, nhìn thấy chân ngã."

"Trong hai đạo, chỉ có rất ít tu sĩ Hợp Đạo có thể đi đến Thiên Địa đạo trong số bốn nơi nguy hiểm..."

"Ba đạo này mỗi người mỗi vẻ, không phân chia sàn sàn nhau."

"Chỉ có điều, chín tông chúng ta tự chiếm cứ khí số một phương thiên địa, nếu Thánh Tử đăng cơ làm Tông Chủ, lại đi Hợp Đạo, có thể đồng thời hợp ra Chúng Sinh đạo và Thiên Địa đạo!"

"Cơ duyên như thế, lại lấy nội tình vô cùng hùng hậu của Thánh Tử, chắc chắn thực lực đột nhiên tăng mạnh... Thậm chí, có hy vọng trở thành một vị tổ sư trong tông ta sau Minh Huyết tổ sư!"

"Nhưng hiện tại Thánh Tử chưa nhận vị, một khi Hợp Đạo như vậy, dù hắn có thiên tư tung hoành như thế nào, cũng chỉ có thể lựa chọn một con đường, lãng phí một cách vô ích đạo cơ vững chắc trước nay chưa từng có."

"Chia ra tìm!" Thái Thượng trưởng lão dáng vẻ lão giả lớn tuổi trầm giọng phân phó: "Nhất định phải tìm được Thánh Tử trước khi Hợp Đạo, đưa về tông môn nhận vị!"

"Một khi Thánh Tử bắt đầu Hợp Đạo, dù tìm được tung tích dấu vết cũng không kịp!"

Cái mấy người khác rối rít gật đầu, ngay sau đó từng đạo độn quang phân tán đi bốn phương tám hướng.

Ở chỗ này không còn bóng dáng bất kỳ ai, chỉ có bầu trời xanh ngọc, mây trắng ung dung.

Phúc Diệp Nguyên.

Thảm thực vật thưa thớt không ngừng chập chờn, run lên cầm cập.

Nước đọng nổi lên từng tầng gợn sóng.

Sâu bọ cùng rất ít dã thú đã sớm chạy trốn giữ mạng, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Trên bầu trời, kiếp vân vẫn còn tiếp tục ngưng tụ.

Dường như màn đêm giáng lâm sớm, phóng tầm mắt nhìn ra đều là một mảnh màu mực.

Lôi chạy điện đi trong mây, thiên uy càng ngày càng nặng.

Lúc này, Bùi Lăng ngồi xếp bằng trên mặt đất, khí tức đã trở nên cực kỳ khủng bố.

Lực lượng thiên địa trùng điệp mãnh liệt trào đến từ các nơi trong hoàng triều, uyển chuyển như trăm sông về biển, không biết mệt mỏi vạn dặm lao tới, điên cuồng chui vào trong cơ thể hắn.

Ống tay áo không gió mà bay, Bùi Lăng nhắm nghiền hai mắt, tóc đen điên cuồng bay múa, khí thế còn đang không ngừng kéo lên.

Pháp lực trong cơ thể hắn không ngừng vận chuyển, bị hệ thống điều khiển, vai trái của hắn đột nhiên dâng lên một phù văn huyền ảo phức tạp.

Mỗi một đạo phù văn kia đều cực kỳ tối nghĩa, cổ xưa, cẩn thận nhìn lại như một mảnh thiên địa điên đảo, non sông nguy nga treo ngược, người đi trên trời, tước liệng dưới đất, quái dị hoang đường.

Đây là pháp tắc nghịch chuyển mà Bùi Lăng đoạt được!

Lực lượng thiên địa như là trường hà treo ngược, bắt đầu không ngừng quán thâu vào pháp tắc nghịch chuyển.

Phù văn như thiên địa điên đảo càng ngày càng rõ ràng, linh cơ càng ngày càng dồi dào, lực lượng trong đó cũng càng ngày càng cường đại.

Trong lòng Bùi Lăng đột nhiên dâng lên đủ loại minh ngộ, lại có cảm ngộ càng ngày càng sâu với đầu pháp tắc này... Thời gian dần trôi qua, hắn cảm thấy mình bắt đầu điều khiển đầu pháp tắc "Nghịch" này như cánh tay...

Chẳng mấy chốc, vai phải Bùi Lăng lại dâng lên một phù văn hoàn toàn khác biệt.

Con mắt lít nha lít nhít xếp chồng lên nhau, mắt dọc, mắt ngang, xanh tối, đen nhánh, màu nâu... Đếm không hết chủng tộc đều dung nạp trong đó, quỷ dị, lạnh lẽo, phong phú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận