Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1973: Chiến tường kim giáp

Một cái đầu lâu bạo ngược quát: "Giết giết giết! Lột da tu vi cao nhất, làm đệm cho chủ nhân! Người khác, giết! !!"

"Cuối cùng chủ nhân đã dẫn bọn ta đi đồ thành! !!"

Lúc đao linh mồm năm miệng mười, ống tay áo đón gió, đã đón lấy chiến tướng kim giáp, bàn tay trắng nõn vung vẩy, từng đạo đao khí lạnh thấu xương như lá vàng ngày mùa thu rơi vội, bay lả tả, che ngợp bầu trời bao phủ tới.

Mỗi một đạo đao khí đều tràn ngập ý ngang ngược, bá đạo, thị sát, sắc bén, uy năng đáng sợ.

"Khanh khanh khanh..."

Tiếng kim thiết va chạm vào nhau dữ dội vang lên, đao khí và chiến tướng kim giáp đụng nhau, hoa lửa bắn tung toé, đốm lửa như mưa, ngay sau đó chiến tướng kim giáp vọt qua, khí thế hùng hồn như trăm sông vào biển, trùng điệp, đường hoàng đại khí, nơi đi qua đao khí không có chút sức chống cự nào, khoảnh khắc đã bị ép thành tro tàn.

Tốc độ chiến tướng không giảm, lấy khí thế không thể đỡ, trong chớp mắt đã lao tới trước người Bùi Lăng, mũi nhọn rét lạnh giơ lên, kích thương màu vàng hiện ra tia sáng lạnh lẽo thấu xương, lít nha lít nhít đâm về phía Bùi Lăng.

Sắc mặt đao linh thay đổi, trong nháy mắt hóa thành chín đạo đao phách huyết sắc sát khí bốn phía, vẫn bảo vệ quanh người Bùi Lăng.

Keng keng keng keng kengl Tiếng rào rào liên tiếp dày đặc như mưa rào, trong nháy mắt đôi bên đã đánh giáp lá cà vô số lần!

Trời cao máu tươi bắn ra, trong khoảnh khắc nhuộm đỏ bầu trời xanh.

Chín đạo đao phách xoay quanh gãy bay, hung sát chi khí như thực chất, khí tức kinh khủng nhanh chóng tản ra. Nhưng chiến tướng kim giáp ùa lên như thủy triều, không thể phá vỡ, chỗ nào cũng có, cho dù là đao phách cũng chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ điểm yếu hại của chủ nhân, vô số lưỡi dao xuyên qua khe hở, đâm vào thân thể và tứ chi của Bùi Lăng.

Phốc phốc phốc...

Quanh người Bùi Lăng lập tức xuất hiện rất nhiều lỗ máu, máu tươi ào ạt chảy xuôi.

Chỉ một chớp mắt ngắn ngủi, chiến tướng kim giáp vọt qua, đã xuất hiện sau lưng Bùi Lăng.

Lúc này, máu tươi chảy ra từ vết thương đã nhuộm ướt áo bào của Bùi Lăng.

Đao phách lơ lửng trên không, một lần nữa hóa thành đao linh da trắng như tuyết dung mạo như hoa, dung mạo tuyệt thế, đao bản mệnh và chủ nhân cùng một nhịp thở, lúc này trạng thái của đao linh cũng không tốt, vốn thân hình như chân nhân, rõ ràng đã nhạt đi không ít, nhìn lại như thật như ảo.

Máu Bùi Lăng vấy đây trời cao, đạp không mà đứng, sắc mặt không có chút thay đổi nào, bình tĩnh nhìn qua tất cả.

Bốn chiêu, còn có sáu chiêu...

Giọng nói rộng lớn to lớn của Hoàng đế lại vang lên: "Tái chiến!"

Chiến tướng kim giáp đồng loạt xoay người, cầm lấy vô số binh khí lạnh lẽo, lại nhắm thẳng vào Bùi Lăng, sau đó tiếp tục công kích!

Khí thế lần công kích thứ hai mạnh hơn, càng kinh khủng lần thứ nhất!

Sự khát máu quanh người đao linh liên tục tăng lên, chiến ý bão táp.

Hoàng đế bình thản lại nói: "Trấn!"

Chỉ một thoáng, một luồng lực lượng vô cùng cường đại giáng lâm, như là quân vương vô hình, chúa tể nơi đây, người sáng tạo phương thiên địa này, phàm là sinh linh lưu lại ở đây đều muốn nghe theo bất cứ phân phó nào hắn ta từ tận đáy lòng.

Dường như chống lại hắn ta, là việc hoang đường cũng kinh khủng nhất trong thiên hạ này.

Áp lực vô cùng nặng nề lập tức bao phủ Bùi Lăng và đao linh, như muốn hoàn toàn trấn áp bọn họ!

Bùi Lăng lập tức cảm thấy thân thể trở nên vô cùng nặng nề, động tác cũng cực kỳ chậm chạp.

Như là hãm sâu vào trong vũng bùn nào đó, mỗi một động tác, mỗi một ý niệm trong đầu đều vô cùng gian nan.

Bùi Lăng đứng tại chỗ không nhúc nhích tí nào, không thi triển bất kỳ thủ đoạn nào.

Cùng lúc đó, chín tên đao linh tóc dài không gió mà bay, âm vang tản ra sau đó kết nối, ngay chớp mắt sợi tóc của bọn họ chạm nhau, chín bộ thể xác biến mất, chỉ còn lại đao linh ở giữa tóc bạc như trăng, khuôn mặt như dao gọt, phần đuôi sợi tóc kết nối tám đầu lâu vô cùng xinh đẹp khác.

Khí thế của đao linh lập tức tăng vọt, huyết sát chỉ khí như lửa mạnh đốt trời, trong khoảnh khắc chiếu rọi cả vòm trời, chớp mắt vượt qua chủ nhân!

Ngay sau đó, đao linh lập tức tránh thoát trói buộc, huyết ảnh loé lên, liều chết bảo vệ trước người Bùi Lăng.

Nhưng đúng lúc này, Hoàng đế lại nghiêm khắc quát lớn: "Lưu vongl"

Tiếng nói vừa ra, quy tắc phương thiên địa này như lập tức xảy ra biến hóa.

Một khắc trước đao linh còn ngăn ở trước người Bùi Lăng, ngay sau đó không hiểu sao lại đi xa, chớp mắt đã biến mất trên không Lam Kinh.

Chiến tướng kim giáp khí thôn vạn dặm, đã giết đến gần Bùi Lãng!

Còn thiếu ba chiêu...

Bùi Lăng nhìn tình cảnh này vẫn không có bất kỳ động tác gì, quanh người hắn lại tuôn ra bóng tối như thủy triều, bóng tối kia như thực chất, sau khi xuất hiện nhanh chóng tản ra, nơi đi qua ngăn cách thần niệm, cấm đoạn tất cả thủ đoạn thăm dò.

Chiến tướng kim giáp không do dự chút nào, trong nháy mắt xông vào bóng tối.

Trong bóng tối một mảnh tịch mịch, không truyền ra bất kỳ tiếng động gì, chỉ thoáng chớp mắt ánh sáng vàng lấp lóe, chiến ý dạt dào, chiến tướng đã xông ra từ một bên khác của bóng tối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận