Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1213: Ta là Khang Thiếu Dận (2)

Chỉ có điều, hình như còn thiếu sót chút gì đó?

Suy nghĩ một lát, Bùi Lăng nhanh chóng nhận ra vấn đề.

Thiên Sinh giáo coi người quý nhất, coi dị loại như cỏ rác.

Cho dù là huyết mạch Thanh Yếu sơn, thuộc về quý tộc trong Yêu tộc nhưng ở trong mắt Thiên Sinh giáo, cũng chỉ là lô đỉnh và vật liệu khá thượng thừa mà thôi, không thể nói nhập làm một với Nhân tộc.

Nhưng sau khi Ngọc Tuyết Chiếu hóa hình không hề khác thiếu nữ nhân loại, thoạt nhìn vẻ ngoài không khác nhau chút nào, không có chút đặc sắc Yêu tộc nào, cứ thế giả vờ làm lô đỉnh của hắn, lúc làm việc ở Thiên Sinh giáo, chẳng phải sẽ khiến trong lòng người ta sinh lòng lo nghĩ?

Thế là, Bùi Lăng lập tức phân phó: "Để lộ hồ tai và cái đuôi ra-"

Ngọc Tuyết Chiếu nghe vậy, đầu tiên khẽ giật mình, sau đó kịp phản ứng, chợt sắc mặt đỏ lên, giận dữ nói: "Cẩu chủ nhân, ngươi mơ tưởng!"

Thấy tiểu yêu hồ không nghe lời như vậy, Bùi Lăng nhướn mày nhưng không nói hai lời, trực tiếp một tay giữ chặt Ngọc Tuyết Chiếu, ấn trên đầu gối của mình, một tay khác hung hăng đánh về phía mông đối phương...

Ba ba ba...

"A! Cẩu chủ nhân! Thả ta ra..."

"A a... Cấu... Chủ nhân! Chủ nhân! Đừng... Đừng đánh nữa..."

"Ta nghe lời... Nghe lời..."

Chẳng mấy chốc, Ngọc Tuyết Chiếu đã khuất phục dưới dâm uy của Bùi Lăng, lộ ra tai hồ ly lông xù, dưới váy cũng lôi ra cái đuôi xoã tung.

Thấy cuối cùng Ngọc Tuyết Chiếu đã có "đặc sắc Yêu tộc", lúc này Bùi Lăng mới hài lòng nhẹ gật đầu, sau đó lại nói: "Nơi đây đã là địa giới Thiên Sinh giáo, tiếp theo ngươi nhất định phải diễn giống một chút, nếu không đừng trách chủ nhân là ta lòng dạ ác độc."

Sắc mặt Ngọc Tuyết Chiếu khuất nhục hừ một tiếng, nghiêng đầu sang một bên, cũng không trả lời cái gì.

Vào lúc này, phía trước xuất hiện một tòa thành lớn có dãy núi vây quanh, trên khoảng không của thành trì có một tòa tế đàn màu trắng nhẹ nhàng trôi nổi.

Tế đàn kia cực kỳ cao lớn, như một ngọn núi cực lớn bay lên giữa trời.

Trên đỉnh tế đàn rủ xuống vô số xiềng xích chế từ xương, kết nối toàn bộ nền móng tế đàn.

Tới gần một chút sẽ phát hiện phong cách tỏa tế đàn này cổ xưa như đã trải qua vạn năm, dấu vết năm tháng xuất hiện trên mỗi một góc, phải có tầm mắt rất tốt mới có thể nhìn ra trên đó có chữ "Thu" to lớn.

Đây là Thu Đàn Thiên Sinh giáo.

Bộ liễn tăng thêm tốc độ, bay tới trước tế đàn, ngay lập tức giữa hư không truyền đến một luồng lực lượng kháng cự, khiến bộ liễn không thể tiến thêm.

Ngay sau đó, vòng vàng trên đầu Bùi Lăng tản ra một luồng dao động đặc thù.

Chợt một đạo thần niệm cường đại tràn ra từ trong tế đàn, nhanh chóng đảo qua vòng vàng và bộ liễn, sau khi xác nhận không sai, đại trận nhanh chóng mở ra.

Bùi Lăng không chút thay đổi sắc mặt nhấn xuống vòng vàng để thu liễm khí tức, chợt thao túng bộ liễn bay vào bên trong đại trận Thu Đàn.

Hiện tại hắn có [Huyết Vô Diện] ngụy trang vẻ ngoài và khí tức của Khang Thiếu Dận, lại có [Thực Nhật bí lục] thay thế mệnh cách Khang Thiếu Dận, dù ở bất kỳ phương diện gì đều không có chút sơ hở nào.

Đương nhiên, sau khi cẩn thận cân nhắc, hắn vẫn lựa chọn tới phân đàn Thiên Sinh giáo thăm dò kỹ trước, không dám trực tiếp đến tổng đàn Thiên Sinh giáo.

Bộ liễn vừa bay vào trong Thu Đàn, lập tức có một tên tu sĩ áo bào trắng bay lên nghênh đón, tu sĩ này có vẻ ngoài bình thường, tu vi là Kết Đan kỳ, đạp không mà đứng, thi lễ với bộ liễn một cái, sau đó nói: "Mới phát hiện được mệnh hoàn của tổng đàn dao động, không biết là vị sư huynh tổng đàn nào giá lâm?"

Bùi Lăng nhìn Ngọc Tuyết Chiếu, Ngọc Tuyết Chiếu bĩu môi, nói thay: "Chủ nhân nhà ta tên là Khang Thiếu Dận"

Khang Thiếu Dận?

Khang chân truyền!

Tu sĩ kia hơi thay đổi sắc mặt, chân truyền đệ tử tổng đàn, chưa nói đến tu vi, ai cũng có xuất thân không tầm thường, tất nhiên rất được trưởng bối yêu quý mới được chân truyền đứng hàng, tuyệt đối không thể sơ suất.

Hắn ta lập tức hành lễ lần nữa, rất cung kính nói: "Thu Đàn Đinh Hóa An gặp qua Khang sư huynh."

"Sư huynh đi đường vất vả, kính xin đi theo ta nghỉ ngơi một chút."

Sau một lát, bộ liễn được Đinh Hóa An dẫn đường, đến phía trước một toà động phủ bên cạnh tế đàn.

Thoạt nhìn vẻ ngoài của toà động phủ này như một thể với tế đàn, tản ra khí tức cổ xưa, lâu đời.

"Nơi đây là động phủ mà Thu Đàn chuyên cung cấp cho sư huynh sư tỷ chân truyền ở lại." Đinh Hóa An đứng hầu ở bên, cung kính giới thiệu: "Kinh xin sư huynh tạm thời nghỉ ngơi ở đây, nếu còn có chuyện gì, xin sư huynh cứ việc phân phó."

Bùi Lăng khẽ gật đầu, sau đó ra vẻ tùy ý hỏi: "Khố phòng nơi đây có những tài liệu này không?"

Nói xong báo ra mấy cái tên.

Đinh Hóa An nghe vậy ngẩn ngơ, trong số những tài liệu này có một phần mà hắn ta không hiểu rõ lắm, nhưng trong đó có hai vị là vật cần cho Hóa Thần, danh tiếng không nhỏ. Khang chân truyền vẫn chỉ là tu sĩ Kết Đan, lại muốn dùng đến vật liệu cấp Hóa Thần?

Chỉ có điều, Thiên Sinh giáo lấy xuất thân bàn tôn ti, Khang Thiếu Dận là nhi tử của cao tầng trong tổng đàn, rất được phụ thân hắn ta sủng ái, nâng đỡ trở thành chân truyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận