Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1137: Sau khi tan học... (2)

Sắc mặt Bùi Lăng không hề thay đổi, bị hệ thống điều khiển vừa bấm niệm pháp quyết luyện đan vừa nhẹ nhõm tránh thoát tất cả công kích.

Thời gian vô thức trôi qua, tiếng động trong đan lô dần yên tĩnh lại, sau một lúc lâu Nam Kha Mộng Hỏa chầm chậm dập tắt, hoàn thành luyện chế một lò Ngộ Tâm Thông Khiếu Đan.

Đúng vào lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống lại vang lên:

"Leng keng! Kiểm tra ra tiếp tục tu luyện [luyện đan thuật. Ngộ "Leng keng! Hệ thống kiểm tra ra..."

"Leng keng! Hệ thống tặng miễn phí cho ngài..."

Ngay sau đó, Bùi Lăng ngạc nhiên nhìn mình mở nắp lò, sau khi lấy ra đan dược lại ra tay nhanh như thiểm điện nắm lấy bảy tám tên học sinh, cưỡng ép nhét vào trong lò luyện đan...

Đang lúc hoàng hôn, sắc trời ảm đạm, tiếng miếng sắt gõ vào nhau lại vang lên.

Trong học đường chữ Bính, cuối cùng Chung Quỳ Kính Y đã nói xong tất cả chương trình học thương đạo, cùng lúc đó nàng cũng hoàn toàn quên lãng thương đạo chăm học khổ luyện, nghiên cứu nhiều năm từ thuở nhỏ.

Nàng rõ ràng cảm nhận được thực lực của mình trở nên yếu đi, dù tu vi không giảm xuống nhưng pháp lực vẫn hùng hậu, nàng có thể chắc chắn trên người mình đã thiếu chút gì đó!

Nhưng vì không nhớ nổi chút thương đạo nào, dù nàng nhớ lại như thế nào, cũng không biết mình xảy ra vấn đề ở chỗ nào.

Đau khổ suy nghĩ không có kết quả, Chung Quỳ Kính Y cũng không muốn vì chuyện riêng của mình mà lãng phí thời gian của đám học sinh, lập tức nói: "Hôm nay giảng bài đến đây là kết thúc, tan học."

Giọng đám học sinh tung bay: "Phu tử đi cẩn..."

Chung Quỳ Kính Y nhẹ gật đầu, quay người rời khỏi học đường.

Bóng dáng nàng vừa biến mất trước cửa, đám học sinh học đường chữ Bính lập tức lộ ra vẻ mặt vô cùng chán ghét: "Học học học, suốt ngày chỉ biết để chúng ta vào học!"

"Đúng rồi! Chúng ta đang độ thanh xuân tuổi trẻ, ngày tháng tốt đẹp lại bị gò bó trong trường tư thục nho nhỏ này, mỗi ngày không phải học cái này cũng là học cái kia! Đúng là không dưng hao phí thọ nguyên!"

"Chắc chắn là đám phu tử tuổi tác đã cao, ghen tị với chúng ta đang lúc cảnh xuân tươi đẹp, cho nên mỗi ngày không phải nói cái này cũng là dạy cái kia, không cho chúng ta cơ hội dạo chơi."

"Đúng là lòng dạ khó lường, thật sự đáng chết!"

"Những phu tử này không có ai là người tốt!"

"Bọn họ chết là tốt nhất!"

"Hy vọng Hoa phu tử này đi chết!"

"Hy vọng nàng nhanh đi chết!"

"Hy vọng nàng chết vô cùng thê thảm!"

"Hy vọng nàng lập tức lập tức chết! !"

Theo tiếng chửi mắng mồm năm miệng mười, tất cả học sinh đều lấy ra giấy trắng, nhanh chóng cắt may ra một tiểu nhân, sau đó viết lên ba chữ "Hoa Hạnh Vũ", vừa khẽ nguyền rủa vừa dùng kéo đâm lên người giấy từng chút một...

Chung Quỳ Kính Y rời khỏi học đường đã thấy phu tử mặc một bộ thanh sam đứng chờ ở bên ngoài.

Thấy nàng đi ra, phu tử khẽ gật đầu, lập tức nói: "Hoa phu tử giảng bài cả ngày đã vất vả, đám học sinh đang tuổi trẻ, tính tình khó tránh khỏi hơi bộp chộp ngang bướng, chỉ cần dẫn dắt thật tốt, mới có thể khiến bọn họ ổn định lại tâm thần nghe giảng bài, tiếp theo trở thành tài năng rường cột."

"Đến lúc đó, cũng có thể làm vẻ vang môn đình trường tư thục Khê Ngọ ta."

"A, đúng, chỗ ở của các ngươi đã được chuẩn bị kỹ càng"

"Hiện tại cùng lão phu đi đón hai vị phu tử khác trước, sau đó lại dẫn các ngươi đi nghỉ ngơi."

Chung Quỳ Kính Y nghe vậy, không hề phát hiện có vấn đề gì, gật đầu nói: "Được."

Thế là, hai người đi đến cửa học đường chữ Ất.

Bên trong Kê Trường Phù cũng vừa kết thúc giảng bài, cũng như Chung Quỳ Kính Y, hắn ta đã hoàn toàn quên lãng tất cả những thứ có liên quan với song tu, ngoại trừ cái đó ra, pháp tướng Nguyên Anh của hắn ta cũng suy yếu tới cực điểm!

Sắc mặt Kê Trường Phù rất khó coi, hắn ta vẫn không khôi phục ký ức nhưng đã rất rõ ràng nhận ra nơi này cực kỳ không thích hợp, phải tìm cơ hội rời khỏi trường tư thục đáng chết này!

Vào lúc này, hắn ta thấy phu tử dẫn theo Hoa Hạnh Vũ đi vào cửa, lập tức nói: "Tan học."

Sau đó như trút được gánh nặng rời khỏi học đường này.

Kê Trường Phù vừa đi ra ngoài, đám học sinh trong học đường chữ Ất lập tức lộ ra vẻ tức giận: "Kê phu tử này có ý đô riêng, rõ ràng là phu tử phụ trách dạy dỗ chúng ta, lại che giấu không chịu dốc lòng truyền thụ, thật sự không có chút sư đức nào!"

"Thậm chí hắn không muốn thể hiện bài giảng của hắn tại hiện trường."

"Hơn nữa, ngay cả chúng ta tự thể hiện mời hắn chỉ điểm, hắn cũng không đồng ý "

"Loại phu tử này không có chút phẩm hạnh nên có của nhà giáo nào, đến giảng bài chỉ là dạy hư học sinh, tội đáng chết vạn lần!"

"Người như thế lại còn là phu tử, nên chết được rồi!"

"Hy vọng Kê phu tử đi chết!"

"Hy vọng hắn nhanh đi chết!"

"Hy vọng hắn chết thủng trăm ngàn lỗ, hoàn toàn thay đổi!"

"Hy vọng hắn lập tức lập tức chết! !!"

Lúc nói chuyện, tất cả học sinh cũng giống với học sinh học đường chữ Bính, rối rít lấy ra giấy trắng cắt may tiểu nhân, sau đó viết lên ba chữ "Kê Trường Phù", dùng kéo hung hăng đâm vào...

Phốc phốc phốc...
Bạn cần đăng nhập để bình luận