Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1795: Tam cung lục viện (2)

Vẻ mặt nữ tử mờ mịt, cứ như bị cái gì đó điều khiển giống Hoàng Hậu vừa rồi.

Sau khi nàng đi vào hơi chấn động một chút, trong nháy mắt tỉnh táo, thấy Đế Hậu, Nguyễn Tịch Lộ đều ở đây, lập tức hành lễ nói:

"Thiếp thân gặp qua Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương, Quý Phi nương nương!"

Hoàng Thượng vẫn không có bất kỳ đáp lại nào.

Phi tử này lập tức duy trì tư thế hành lễ không dám động đậy.

Thấy cảnh này, Hoàng Hậu thản nhiên phân phó: "Thục phi đứng lên đi."

Phi tử cẩn thận nói: "Vâng!"

Nàng đang muốn đứng hầu bên cạnh, đã thấy Hoàng Hậu liếc mắt ra hiệu với nàng một cái, lại nhìn sang Hoàng Thượng.

Thục phi lập tức hiểu ý, hơi do dự rồi tới gần Hoàng Thượng từng chút một.

Trong quá trình này, mặc dù Quý Phi xoay đầu lại hung hăng lườm mình, Hoàng Thượng lại không có bất kỳ ý ngăn cản gì, liền trực tiếp ngồi xuống một bên chân khác của Hoàng Thượng, dịu dàng nói: "Hoàng Thượng, những ngày qua thiếp thân rất nhớ ngài, ngài thật sự nhẫn tâm, đã lâu rồi không tới nhìn thiếp thân..."

Nói xong, Thục phi nắm một cái tay của Hoàng Thượng, đưa đến bở môi, đầy tình cảm khẽ cắn một cái: "Hiện tại thiếp thân đang thấy Hoàng Thượng thật sao? Thiếp thân cũng không thể tin được..."

Sắc mặt Nguyễn Tịch Lộ hơi trầm xuống, lập tức dùng sức đẩy nàng một cái, lạnh giọng nói: "'Khốn kiếp! Hoàng Thượng là thân thể vạn kim, sao ngươi có thể động vào?"

"Ôi chao!" Thục phi quá sợ hãi, cứ như bị nàng đẩy đến không ngồi vững vàng, trực tiếp ngã vào trong ngực Hoàng Thượng, ôn hương nhuyễn ngọc lập tức áp sát trên người Hoàng Thượng.

Bởi vì thân thể bị hệ thống điều khiển, Bùi Lăng hóa thành Hoàng Thượng cũng không thể nói một chữ, chỉ có thể trơ mắt nhìn hai tên phi tử của Hoàng Thượng ngồi trên đầu gối của mình ganh đua sắc đẹp.

Nhưng ngay lúc hắn cảm thấy da đầu tê dại, lại có ba tên phi tử bị [Hoặc Hồn thần thông] của hắn khống chế, tiến vào cung điện.

Sau khi ba tên phi tử này thướt tha hành lễ, cũng được Hoàng Hậu ra hiệu, đã gia nhập chiến trường...

"Hoàng Thượng, thiếp thân nhớ ngài..."

"Hoàng Thượng, thiếp thân cho ngài ăn nho đi..."

"Hoàng Thượng, uống ngụm rượu, nghỉ ngơi...

Sau đó, càng ngày càng nhiều phi tần đến đây.

Xưa nay Nguyễn Tịch Lộ được sủng ái nhất, vốn người trong hậu cung cũng không dám đắc tội nàng.

Nhưng lúc này có Hoàng Hậu ám chỉ, Hoàng Thượng lại không phản ứng chút nào, chẳng mấy chốc hai tay của nàng khó địch nổi bốn tay, bị đám người đồng tâm hiệp lực ép ra ngoài.

"Ôi chao!" Nguyễn Tịch Lộ ngã ngồi, khuôn mặt tuyết trắng đã tức giận đến đỏ bừng.

Lễ nào lại như vậy!

Những tiện tỳ này cũng dám đối xử với mình như vậy ngay trước mặt Hoàng Thượng!

Hơn nữa, Hoàng Thượng chỉ ngồi nhìn như vậy?

Nàng vừa tức vừa gấp, trong mắt lập tức ẩn chứa nước mắt nhìn về phía Hoàng Thượng đang bị chúng phi tần bao bọc vây quanh, một đám phi tần gần như hoàn toàn bao phủ hắn, tiện nhân Hiển Phi kia xưa nay khoe khoang xuất thân thư hương môn đệ, lúc này lại nhẹ cối áo tơ, hơi lộ ra vai, cả người dựa sát vào trong ngực Hoàng Thượng.

Đức Phi càng không chịu nổi, nói là cho bệ hạ ăn nho, thật ra môi đỏ khẽ mở, nhẹ nhàng cắn một quả nho mới bóc, miệng đối miệng cho Hoàng Thượng ăn...

Còn có Thục phi đến sớm nhất đã xinh đẹp vạn phần bỏ đi áo ngoài của mình, mị nhãn như tơ, xương quai xanh tinh xảo, bầu ngực tuyết trắng, vòng eo mềm mại, bắp chân óng ánh mảnh khảnh đều không có chút khoảng cách nào không ngừng vuốt ve trên người Hoàng Thượng...

Cách đó không xa, Hoàng Hậu bình tĩnh nhìn tình cảnh này, trong mắt đều là vẻ trêu tức, chậm rãi bưng nước trà lên, không nhanh không chậm uống một ngụm.

Cùng hưởng ân huệ, đây mới là dáng vẻ mà hậu cung nên có!

Trong mắt Nguyễn Tịch Lộ bùng lên lửa giận hừng hực, thấy giả vờ bị thương cũng không thể hấp dẫn sự chú ý của Hoàng Thượng, cắn răng một cái, dứt khoát tự mình đứng lên, một lần nữa gia nhập chiến trường: "Đều tránh ra cho bản cung! Ngày thường Hoàng Thượng sủng ái bản cung nhất..."

Lúc này, Bùi Lăng ngồi ngay ngắn trên ghế, trên đùi là Thục phi và Đức Phi, Hiền Phi ngồi quỳ chân phía sau, hai tay chia ra bị hai tên phi tử thấp hơn một bậc kéo lấy, nũng nịu yêu thương.

Còn có mấy cung tần quỳ trên mặt đất, tay nhỏ non mềm vuốt ve hắn.

Thấy rất nhiều phi tần đứng bên ngoài đang nghĩ trăm phương ngàn kế hấp dẫn sự chú ý của hắn, toàn bộ tam cung lục viện đến đông đủ, đám phi tần đều quần áo không chỉnh tề, vô cùng quyến rũ...

Ngay sau đó, từng hoàng tử, công chúa vẻ mặt mờ mịt đi đến.

Sau khi tỉnh táo, đám hoàng tự lập tức quỳ xuống đất hành lễ:

"Nhi thần tham kiến phụ hoàng, mẫu hậu và chư vị mẫu phi mẫu tần!"

Hoàng Thượng không rên một tiếng, Hoàng Hậu do dự một lát, nói: "Đều đứng lên đi"

Hoàng tử và công chúa cùng kêu lên: "Tạ mẫu hậu."

Sau khi đứng dậy cũng không dám ngẩng đầu chút nào, rối rít tránh sang hai bên, đứng cúi đầu, mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, coi như không nghe thấy tiếng đám mẫu phi mẫu tần đang tranh giành tình cảm đoạt yêu.

Hoàng Hậu nhìn những hoàng tử này, trong lòng vô cùng nghi ngờ, hiện tại Hoàng Thượng và rất nhiều phi tần ở chung, thật sự không thích hợp để bọn nhỏ ở đây, mặc dù bình thường Hoàng Thượng sủng Quý Phi, nhưng cũng không phải người hoang dường như thế, đây là thế nào...

Đang nghĩ ngợi, một đám người lại nối đuôi nhau đi vào từ bên ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận