Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1864: [Tạo hóa chi chủng]

Nhưng thần niệm của Bùi Lăng lại không cảm giác được bất kỳ điều khác thường gì.

Trong lúc nguy cấp, khí tức của hắn đột nhiên biến hóa kịch liệt, trong hai con ngươi lấp lóe ánh sáng lạnh, chỗ sâu trong con ngươi có vô số phù văn đan xen bốc lên, [Oán Yểm thần thông 1!

[Trường Hận Chú] !

Lập tức, oán hận, căm hận, tham lam... Đủ loại cảm xúc hội tụ mà tới như sóng to gió lớn.

Hiện tại tu vi của Bùi Lăng đã đột phá đến Phản Hư hậu kỳ, lúc này đã thi triển [Trường Hận Chú], thực lực lập tức từ mới vào Phản Hư hậu kỳ, tăng lên tới Phản Hư hậu kỳ đỉnh phong.

Ngay lúc tu vi của hắn liên tục tăng lên, sắp dừng lại tăng trưởng, khí tức của hắn đột nhiên thay đổi, trong nháy mắt đột phá cửa ải Phản Hư kỳ và Hợp Đạo kỳ, xông vào cấp độ Hợp Đạo kỳ!

Đây là [Mạt Đạo Khuynh Tiên] !

Cạch!

Tiếng vang trong trẻo lạnh lẽo như mặt kính vỡ vụn vang lên, Bùi Lăng lập tức tránh thoát thuật pháp định trụ thân hình mình, sau đó giơ tay chém xuống.

Xoạt xoạt xoạt xoạt xoạt...

Vô số đao khí huyết sắc cô đọng như thực chất, trong nháy mắt chém về vào trong bóng tối bốn phương tám hướng.

Sau khi lít nha lít nhít đao khí rơi vào bóng tối bị thôn phệ nhanh chóng, tan rã, chẳng mấy chốc hóa thành hư ảo, toàn bộ quá trình không phát ra tiếng vang gì.

Bóng dáng Bùi Lăng di chuyển, đã xông ra khỏi đại đường, nhưng ngay lúc này...

Phốc phốc phốc phốc phốc...

Sau tiếng vang trầm đục liên tục, trên dưới quanh người Bùi Lăng đột nhiên xuất hiện lít nha lít nhít lỗ máu như bị ngàn vạn lưỡi dao đâm xuyên qua cơ thể, đao khí khát máu, bá đạo, ngang ngược... Mang theo sự hỗn loạn khó mà miêu tả, lan tràn bên trong vết thương của hắn.

Đây chính là đao khí mà hắn vừa chém ra Bùi Lăng nhướng mày, không biết đây là pháp tắc trong gian dịch trạm thứ chín, hay một vị tu sĩ Hợp Đạo nào đó ra tay, nhưng hiện tại hắn không quan tâm nhiều như vậy!

Trong lúc suy nghĩ xoay chuyển, hắn không để ý đến thương thế trên người, tốc độ bay không giảm chút nào, tiếp tục chạy tới vị trí căn phòng ở đằng sau...

Một đầu hành lang u ám, hẹp dài.

Hai bên hành lang toàn là từng cánh cửa ra vào đóng chặt, phóng tầm mắt nhìn tới, trên trăm căn phòng đều là cửa sổ cổ xưa, bên trong vắng lặng im ắng.

Nơi đây xuất hiện nhiều phòng hơn căn phòng tám gian dịch trạm trước đó cộng lại, lúc này nơi này vô cùng yên tĩnh, như mộ địa giữa đêm khuya không có bất kỳ sinh cơ và tiếng động gì...

Hiện tại, đông đảo căn phòng này đều truyền ra khí tức đặc biệt của chín đại tông môn.

Sau khi Bùi Lăng xuất hiện, thần niệm nhanh chóng càn quét xung quanh.

Lúc này, cảm giác thăm dò trong bóng tối đã như thực chất, dướng như đứng ở sau lưng của hắn, chỉ chờ hắn quay người lại có thể áp sát vào mặt kẻ nhìn lén.

Bùi Lăng không trì hoãn chút nào, chẳng mấy chốc tìm đến một gian phòng trống không có bất kỳ khí tức gì, không chút nghĩ ngợi đẩy cửa vào.

"Phanh"

Hắn vừa vượt qua cánh cửa, cửa lớn mục nát trông như cổ xưa lập tức đóng thật chặt.

Ngay chớp mắt hắn vào cửa, toàn bộ dịch trạm rơi vào một mảnh bóng tối đậm đặc như thực chất, từng dấu tay có to có nhỏ, lít nha lít nhít khắc ở trên cửa lớn...

Trong phòng.

Gian phòng khá rộng rãi, bốn vách tường trống trơn, chỉ có ở giữa đặt vào một cái giường, ngay cả cây đèn cũng không có.

Tất cả mọi thứ đều như phủ một lớp lụa đen, bụi bẩn nhìn không rõ.

Trở tay đóng cửa lại, khí tức của Bùi Lăng lập tức bắt đầu hạ xuống, từ Hợp Đạo kỳ nhanh chóng rơi xuống Phản Hư đỉnh phong, sau đó lại từ Phản Hư đỉnh phong rơi xuống trình độ mới vào Phản Hư hậu kỳ.

"Oat"

Sắc mặt Bùi Lăng tái đi, lập tức phun ra một ngụm máu tươi lớn.

Vết đao trên người hắn ngổn ngang lộn xộn, vết thương xoay tròn trên da thịt, chỉ có điều vừa rồi có [Trường Hận Chú] và [Mạt Đạo Khuynh Tiên] gia trì, tu vi tạm thời phá vỡ Hợp Đạo, còn có thể chịu được chút thương thế ấy.

Nhưng lúc này đã khôi phục tu vi như cũ, lại không thể tiếp tục áp chế thương thế, lập tức bạo phát ra!

Bùi Lăng không rảnh lau vết máu trên khóe miệng, nhanh chóng nuốt vào một viên đan dược chữa thương óng ánh mượt mà, không có chút đan hương nào, không kịp chờ dược lực tan ra, lập tức đi đến bên giường, nhanh chóng nằm xuống.

Ánh mắt của hắn mới nhắm lại: "Cốc cốc cốc."

Ngoài cửa đã vang lên tiếng gõ cửa!

Bùi Lăng từ từ nhắm hai mắt, nằm không nhúc nhích, không có bất kỳ lời đáp lại nào.

Trong dược lực đan dược cơ thể hắn đang chậm rãi tan ra, cảm giác ấm áp phát ra từ ngực, lan tràn ra toàn thân.

Chỉ có điều bây giờ trên dưới cả người hắn đều là vết máu đầm đìa, đao ý còn sót lại tràn ngập trong vết thương, ngăn cản nhục thân khép lại, một viên đan dược dần không ngăn được thương thế chuyển biến xấu.

Bùi Lăng âm thầm nhíu mày, hiện tại không thể kéo dài thương thế, nhưng khác tám gian dịch trạm trước, lần này hắn không nghe được quy tắc hoàn chỉnh của dịch trạm.

Tùy tiện chữa thương, rất có thể sẽ khiến tu sĩ phía ngoài trực tiếp đi vào!

Đến lúc đó, lấy trạng thái hiện tại của hắn nhất định là tình thế dữ nhiều lành ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận