Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1104: Cửu Nghi sơn (1)

Một bóng người áo bào xám thắt đai da, chân đi giày đen, vẻ ngoài cổ kính gầy gò, hai con ngươi trong vắt như điện, đang ngồi ngay ngắn trên ghế ngồi.

Cách đó không xa, Tô Ly Kinh đã lấy lại vẻ bình tĩnh, không hề nhận ra sắc mặt giận dữ trước đó, hắn ta chậm rãi nói: "Đại Phù Đồ lệnh đã đích thân đến đây, cũng đưa ra thành ý của Luân Hồi tháp, đương nhiên Thánh tông sẽ không khoanh tay đứng nhìn, sẽ cùng Thánh tháp cứu giúp lê dân trong nước sôi lửa bỏng, giải quyết khốn đốn của vạn dân... Vì sự tiếp diễn của phương thế giới này, dù chết không lùi!"

Luân Hồi tháp Đại Phù Đồ lệnh nhẹ gật đầu, chợt nói: "Ba ngày sau chúng ta gặp nhau ở Di Dã trạch."

Tô Ly Kinh gật đầu: "Được."

Bóng dáng Đại Phù Đồ lệnh lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Cảm giác đối phương đã rời khỏi Trọng Minh tông, sắc mặt Tô Ly Kinh lập tức lạnh lẽo.

Hắn ta muốn đối phó Cửu A Lệ thị, lúc đầu nghĩ lôi kéo Tô thị và Tư Hồng thị, nhưng bây giờ Tư Hồng Khuynh Yến trực tiếp bế quan!

Hắn ta cũng không thể trực tiếp nhắc tới chuyện xấu này với Tư Hồng thị.

Vốn dĩ vì chuyện này, chỉ có thể chờ sau khi Tư Hồng Khuynh Yến xuất quan lại bàn, nhưng Luân Hồi tháp đã muốn tiến đánh năm tông ngụy đạo, hơn nữa còn bỏ ra đủ thù lao, vậy vừa hay để Cửu A Lệ thị xung phong đi đầu!

Thời gian ba ngày chớp mắt đã đến.

Di Dã trạch.

Đây là một đầm nước cực kỳ rộng lớn, tương truyền thời cổ đây là một hải vực mênh mông.

Nhưng theo năm tháng thay đổi, thương hải tang điền, sau khi nơi đây trải qua một loạt biến cố đã biến thành một đầm nước khổng lồ mênh mông vô bờ, dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ không có pháp bảo giúp đỡ, cũng muốn dốc hết sức phi hành mấy ngày mới có thể vượt qua.

Nghe nói lúc còn là hải vực, nơi này là mộ địa của một tộc Cổ Thận.

Rất nhiều Thận Bối chết ở đây, sau khi nó chết đã ngưng tụ thành thận khí trải qua ngàn vạn năm vẫn chưa thể hoàn toàn tán đi, vì vậy trong Di Dã trạch có rất nhiều huyễn cảnh.

Bởi vì thời gian trôi qua, phần lớn huyễn cảnh đều đã suy sụp, nhiều lắm là mê hoặc một vài tu sĩ Luyện Khí, Trúc Cơ kỳ.

Nhưng cũng có rất ít huyễn cảnh vì đủ loại nguyên nhân vẫn có thể vây khốn tu sĩ cấp cao.

Trên mặt phân chia, nơi đây thuộc về giao giới hai đạo chính ma, bởi vì sản vật duy nhất là một vài vật liệu liên quan đến huyễn hóa, phẩm chất phổ biến không cao, vì vậy dù là đệ tử chính đạo hay đệ tử ma đạo đều rất ít tới nơi đây.

Chỉ có rất ít tán tu thiếu thốn tài nguyên, mới mạo hiểm tới lấy tài nguyên.

Nhưng từ ba ngày trước, Luân Hồi tháp đã điều động đệ tử tinh nhuệ dẫn đội đột ngột giết tới, trong vòng hai ngày ngắn ngủi đã đi qua đi lại toàn bộ Di Dã trạch mấy lần, toàn bộ sinh linh bên trong dù chính hay tà, dù có phải Nhân tộc hay không, ngoại trừ môn nhân Luân Hồi tháp ra đều không một ai may mắn thoát khỏi, toàn bộ bị treo thật cao lên giá gỗ được dựng tạm thời, bắt đầu mổ bụng ngay trước mặt mọi người, sử dụng để tế cờ cho đại quân trước khi xuất phát.

Trong một ngày cuối cùng, Luân Hồi tháp tạm thời dựng một doanh địa, để sau khi Thánh đạo đến đây dùng làm chỗ đóng quân.

Lúc này tứ đại Thánh đạo đều đã đều tới.

Bốn người Luân Hồi tháp Đại Phù Đồ lệnh, Trang Chủ Vô Thủy sơn trang, Giáo chủ Thiên Sinh giáo, Tông Chủ Trọng Minh tông đứng ở phía trên bầu trời, hờ hững nhìn tất cả dưới chân.

Chốc lát sau, Đại Phù Đồ lệnh chậm rãi mở miệng: "Phía tây bắc là Yến Tê thành, hướng chính bắc là Cửu Nghi sơn"

"Hàn Ảm Kiếm tông, Tố Chân Thiên, Lưu Lam hoàng triều cách nơi đây quá xa, chờ sau khi diệt hai tông này, giải quyết ba phái kia cũng không muộn."

"Hiện tại diệt Yến Tê thành trước? Hay diệt Cửu Nghi sơn trước?"

Trang Chủ Vô Thủy sơn trang lập tức nói: "Cửu Nghi sơn nổi tiếng đứng đầu ngụy đạo, đã muốn hủy diệt ngụy đạo, tất nhiên trận đầu phải đánh Cửu Nghi sơn trước!"

Tô Ly Kinh nhanh chóng gật đầu: "Tiểu tông huyễn cảnh chỉ nghe theo tiên nhân thượng giới như Thiên Lôi sai đâu đánh đó."

Giáo Chủ Thiên Sinh giáo bình tĩnh công nhận: "Tiểu giáo huyễn cảnh cũng chỉ nghe theo tiên nhân"

Dù sao trong lòng mọi người đều nắm chắc, trận chiến này còn phải trông cậy vào Vô Thủy sơn trang xung phong đi đầu, làm quân tiên phong nhổ trại đồ thành.

Sắc mặt Đại Phù Đồ lệnh nghiêm túc gật đầu: "Tốt! Vậy diệt Cửu Nghi sơn trước!"

Thác nước như luyện, trong tiếng nước ù ù, nắng gắt chiết xạ ra một cái cầu vồng bảy màu rực rỡ ở giữa không trung.

Trên một vách núi nho nhỏ ở bên cạnh cầu vồng, trận pháp chậm rãi vận chuyển, nhìn từ bên ngoài lại không thấy vật gì.

Trong trận, trên khoảng đất trống trước nhà tranh, Quy Hạc Cát Tượng Thái Bình Vạn Niên Lô phun ra nuốt vào ánh lửa, thỉnh thoảng phát ra tiếng xèo xèo khi đan dịch giao hòa.

Bùi Lăng mặt không thay đổi đứng trước lò luyện đan, không ngừng nắm lên từng loại dược liệu, sau khi nhanh chóng xử lý lại cho vào trong lò.

Trong hệ thống uỷ thác, tốc độ của hắn cực nhanh, thủ pháp tùy ý nhưng đan dịch dung hợp và tinh luyện trong lò lại cực kỳ trôi chảy, không có bất kỳ khó khăn trắc trở gì.

Lúc này, trong lòng Bùi Lăng đang nhanh chóng tính toán số lượng và chủng loại đan dược còn lại của nhiệm vụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận