Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2478: Trận đạo kiếp thứ sáu

Ngay sau đó, mắt hồ hẹp dài quyến rũ chậm rãi mở ra, Ngọc Tuyết Chiếu như có điều suy nghĩ, Nguyên Anh đỉnh phong!

Đột nhiên tu vi đột phá khiến nàng hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì!

Chỉ nhớ rõ vừa rồi nàng và Uyển San tỷ đối mặt với mấy tên tu sĩ nhân tộc kia, dường như có một bàn tay đột nhiên khoác lên vai nàng...

Khí tức kia... Hình như là Cẩu chủ nhân!

Nghĩ tới đây, Ngọc Tuyết Chiếu lập tức thay đổi sắc mặt, Cẩu chủ nhân đến Thanh Yếu sơn?

Làm sao bây giờ?

Đang nghĩ ngợi, một bóng dáng áo tím quen thuộc đột nhiên xuất hiện ở trước mặt nàng.

Người đến búi Thập Tự Kế cắm châu trâm, váy hoa mỹ đoan trang, phía dưới váy là năm cái đuôi cáo uốn lượn như tuyết, chính là Uyển San.

Nàng nhìn qua Ngọc Tuyết Chiếu vừa đột phá, vô cùng hài lòng nhẹ gật đầu, sau đó nói: "Tuyết Chiếu muội muội, tộc trưởng gọi ngươi đến đó một chuyến."

Ngọc Tuyết Chiếu lập tức lấy lại tinh thần, hỏi: "Uyển San tỷ, không biết lần này tộc trưởng có gì phân phó?"

Uyển San truyền âm nói: "Tộc trưởng muốn nghe lại một lần, lúc đó ngươi giết ra Trọng Minh tông như thế nào, đồng thời đánh cho Thánh Tử Trọng Minh tông Bùi Lăng đại bại phải cầu xin tha thứ, quá trình giết sau đó..."

Sắc mặt Ngọc Tuyết Chiếu lập tức trở nên vô cùng cứng ngắc.

Sắc trời ảm đạm, trong đình viện trăm cỏ ủ rũ, hoa che đậy nhị phòng, tình cảnh u ám.

ầm ầm...

Trời cao vang lên từng tiếng sấm, theo tiếng mưa rơi tí tách đập vào mái hiên, chuông gió leng keng, gió mang theo hơi nước dồi dào hơi lạnh trùng trùng điệp điệp xuyên qua toàn bộ trường tư thục.

Mưa bụi thấm ướt hai gò má, khí tức tươi mát đặc biệt quanh quẩn chóp mũi, Bùi Lăng đột nhiên tỉnh táo lại, đã thấy mình đứng trong một gian phòng rộng rãi lại trống rỗng.

Hiển nhiên nơi này đã nhiều năm không có người ở lại, khắp nơi phủ đầy bụi bặm thật dày.

Khí tức âm u lạnh lẽo như rắn hủy ẩn núp, từng tia từng sợi như muốn chui vào trong khe hở xương người.

Bùi Lăng đưa mắt nhìn quanh, trong phòng tĩnh mịch, xuyên qua song cửa sổ có thể thấy bên ngoài là một đình viện cỏ cây tĩnh mịch, lúc này giông tố ầm ầm, nồng lục cạn bích và muôn hồng nghìn tía đều bị nhiễm đến óng ánh, lúc gió thổi qua xuyết châu nhao nhao.

Ngẫu nhiên có tử điện vút không, tia sáng chiếu vào trong phòng lập tức bị chôn vùi.

Toàn bộ căn phòng như bị màn đêm cố định bao phủ, khắp nơi hình bóng lay động.

Duy chỉ có một chiếc đèn đuốc, mờ nhạt cô độc ở chính giữa, soi sáng ra một cái bàn cờ dưới đèn.

Trên đó đen trắng lẻ tẻ, lại là một ván cờ dang dở.

Ở phía bên kia bàn cờ, trong ánh lửa mờ tối như có một bóng người đang ngồi, bóng người kia biến mất trong một bộ áo bào đen.

Áo bào đen thuần sắc không hoa văn, hòa làm một thể với bóng đen.

Bóng người cúi đầu, mũ trùm rủ xuống, như đang chuyên tâm nhìn chằm chằm bàn cờ.

Bởi vì khoảng cách và góc độ, không thể nhìn thấy khuôn mặt hắn ta.

Là Tâm Ma kiếp!

Bùi Lăng lập tức kịp phản ứng, đây là tình cảnh trong trường tư thục Khê Ngọ.

Lúc ấy hắn dùng tên giả Vương Cao đến Mạc thành dưới sự quản lí của Cửu Nghi sơn, luyện chế đan dược cho lê dân Mạc thành, lại được tu sĩ trấn thủ Mạc thành gửi gắm, Tứ công chúa Lưu Lam hoàng triều Chung Quỳ Kính Y hộ tống, đi ra ngoài thành giải quyết vấn đề nguồn nước, lại bắt gặp Thiếu giáo chủ Thiên Sinh giáo Kê Trường Phù.

Cuối cùng Chung Quỳ Kính Y dẫn hắn chạy vào trường tư thục Khê Ngọ tránh né sự đuổi giết của Kê Trường Phù.

Nơi này bị Phù Sinh cảnh ăn mòn hình thành "quỷ dị", cực kì nguy hiểm.

Kê Trường Phù và Chung Quỳ Kính Y đều tổn hao rất nhiều căn cơ ở đây, thậm chí suýt nữa vẫn lạc.

Bùi Lăng cũng nhiều lần khó khăn trắc trở, cuối cùng đi đến căn phòng ngủ của sơn trưởng ở tít trong cùng trường tư thục, sau khi đánh thắng bàn cờ dang dở trước mặt, người đánh cờ ngồi bên cạnh bàn cờ quanh năm suốt tháng mới không quấn lấy hắn nữa...

Lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh, Bùi Lăng đột nhiên nhận ra một vấn đề, trong Tâm Ma kiếp lần này, hắn không mất trí nhớ!

Hơn nữa, hiện tại thần trí của hắn rất tỉnh táo, đầu pháp tắc "Ngủ" này cũng không tạo ra bất kỳ ảnh hưởng gì với hắn!

Không biết hai đầu pháp tắc "Chúng" và "Nghịch" này...

Đang nghĩ ngợi, trong đầu Bùi Lăng lập tức vang lên một giọng nói quen thuộc: "Leng keng! Kiểm tra ra ký chủ đang độ Tâm Ma kiếp...

"Leng keng! Hệ thống tu chân trí năng 7.0 [tiên lộ bản chính thức 1, bắt đầu tiến hành [Phân tích tâm ma] cho ngài..."

"Leng keng! Đang phân tích tâm ma..."

Sau khi tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, Bùi Lăng lại phát hiện bây giờ mình cũng không lập tức mất đi quyền khống chế thân thể.

Loại tình hình này, giống hệt với trận Tâm Ma kiếp trước đó!

Hắn lập tức hiểu rõ, lần này hệ thống vẫn muốn tiếp tục đánh cắp lực lượng của bản tôn ý chí Chân Tiên!

Hiện tại không điều khiển thân thể hắn, là vì ý chí Chân Tiên chưa đi ra!

"Không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ có lúc ý chí Chân Tiên chủ đạo thân thể ta, hệ thống mới có thể đánh cắp lực lượng bản tôn từ chỗ bản tôn của ý chí Chân Tiên."

"Nhưng hơi kỳ quái..."

"Hệ thống có thể cưỡng ép đánh thức ý chí Chân Tiên trong hóa thân của ta, vì sao không làm?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận