Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2274: Cự Sương thành

"Nhưng nghe nói hắn thu một cái thân truyền đệ tử, cứ giao ảnh lưu niệm này cho tên đệ tử kia là được."

Thị nữ hành lễ nói: "Cẩn tuân mệnh lệnh chủ mẫu!"

Nữa tháng sau.

Luân Hồi tháp.

Cự Sương thành.

Đây là một tòa thành lớn ở phía bắc Luân Hồi tháp, đứng sừng sững trên đồi cát to lớn.

Cồn cát rộng rãi, nguy nga sừng sững, tạo ra bóng đen to lớn, uốn lượn bao la.

Thành trì xây xuôi theo núi, uốn lượn xoay quanh như cự thú ẩn núp.

Cự Sương thành lấy màu trắng làm chủ thể, đan xen từng cành cây hoang mạc mọc đây gai nhỏ tinh mịn, xanh biếc, màu vàng, đỏ hồng làm nổi bật nhau, hừng hực rậm rạp, có phong tình hoang mạc nồng đậm.

Phủ thành chủ ở chính bắc liên miên cao lớn, trong đình viện có đục mương dẫn nước, cuộn lại như dải lụa, suối phun óng ánh, xinh đẹp sang trọng như cung điện.

Trong thành, đường đi rộng rãi sạch sẽ, căn phòng ngay ngắn, người qua lại trên con dường như dệt, chen vai thích cánh, người đông như kiến, có vẻ vô cùng náo nhiệt.

Chỉ có điều, hiện tại toàn bộ thành trì đều hiện ra màu son tối nhàn nhạt dưới mặt trời đã khuất, như là huyết quang sau khi khô cạn nhiều năm.

Cả tòa thành trì đã mở ra đại trận, hoàn toàn bao bọc Cự Sương thành, cho phép vào không cho phép ra.

Lúc này, trên phố dài trong thành người đến người đi, khó mà tính toán.

Những người đi đường này từ quần áo, khí tức đều là trời nam biển bắc khác biệt rất xa.

cẩn thận quan sát, ngẫu nhiên còn có một số dị tộc xen lẫn trong đó.

Ngoại trừ một bộ phận yêu tộc mang theo dấu vết loại thú, còn có một vài chủng tộc hình thù kỷ quái, làm người ta khó có thể tưởng tượng.

Lúc này, rất nhiều sinh linh đang tùy ý trò chuyện về mục đích đến đây: "Nghe nói nơi đây có thể nhận được đan dược và linh thạch miễn phí, ta kẹt ở Luyện Khí chín tầng đã mấy chục năm, thọ nguyên gần hết, so với việc cuối cùng rơi vào đất vàng, còn không bằng đánh cược một lần..."

"Không sai! Thế nhưng, lão phu tự biết tư chất quê mùa, đã không ôm hy vọng gì với đạo đồ của bản thân, lần này đến đây là vì tôn nhỉ của lão phu, thiên phú của hắn xuất chúng hơn lão phu, mặc dù chưa chắc được tuyển vào chín môn phái lớn, nhưng có một viên Trúc Cơ Đan, chắc chắn có thể đi càng xa hơn lão phu..."

"Chư vị đều tự tới sao? Ta lại hơi hồ đồ... Ta là người dưới sự quản lí của Linh Lô các, đang đi đường bình thường, không hiểu sao lại đến Cự Sương thành này..."

"Ta cũng vậy! Ta là người Hợp Hoan Tông dưới trướng Thánh giáo, vốn đang tu luyện với đạo lữ trong nơi sơn dã, trong lúc mơ hồ đã đến Luân Hồi tháp cách vạn dặm? Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?"

"Đừng để ý những thứ này, tin đồn lại là thật! Cự Sương thành thật sự cung cấp miễn phí linh thạch và đan dược!"

"Đúng, nhưng một người chỉ có thể nhận một lần. Hơn nữa, sau khi nhận xong nhất định phải ở trong thành một đoạn thời gian mới có thể rời đi. Ngày ta nhận xong đã nghĩ cách truyền tin về trong tộc, để cả gia tộc đến đây, hiện tại mỗi người đều nhận được một phần tư lương, phát tài... Thật sự phát tài!"

"Ta bị bằng hữu gọi đến, cũng nhận một phần tư lương tu hành.

Nghe nói lần này chủ sự cấp cho linh thạch và đan dược là một vị tiên tử áo xám trâm mận lại khó giấu về xinh đẹp..."

"Dám can đảm làm việc thiện ở địa giới Luân Hồi tháp, chắc chắn vị tiên tử này có địa vị cực cao trong Luân Hồi tháp... Nhưng không biết cấp cho linh thạch đan dược như này, có tính toán gì không? Hai ngày trước nghe nói là vì tiên tử muốn chọn người hữu duyên làm đệ tử thân truyền..."

"Thật sao? Vậy chẳng phải bọn ta đều có cơ hội bái nhập Luân Hồi tháp?"

"Ma đạo, không, tứ tông Thánh đạo là đồng minh với nhau. Chưa chắc vị tiên tử này đã là người trong Luân Hồi tháp, tùy tâm sở dục, vung tay quá trán như thế, rất có thể là tiên tử Vô Thủy sơn trang...

"Nhưng cũng chưa hẳn! Còn có thể là Trọng Minh tông. Nghe nói bọn họ có vị Thái Thượng trưởng lão lưu lạc cốt nhục bên ngoài, lần này là muốn tìm ra, nhận tổ quy tông, truyền thụ y bát..."

Lúc này, hư không trên trời cao hơi chấn động, chợt một đoàn người Vô Sầu Tử đi ra từ kẽ hở không gian, đạp không mà đứng, vênh mặt: "Đến Luân Hồi tháp Cự Sương thành!"

"Xem ra sự tha thứ của Bùi tiên đế với phương ảo cảnh này đã đến cực hạn, nhanh như vậy lại chỉ điểm tiểu tháp"

"Tiên Đế đã đạo tâm kiên định, Bùi tiên đế càng sớm nhận ra chân tướng, chưa đến mức táo bạo như thế, theo ý ta, chắc chắn Tiên Đế đã sớm suy tính ra phương huyễn cảnh này biến hóa, đã gần không thú vị, lần này chỉ muốn trợ giúp huyễn cảnh tiếp tục diễn hóa thôi..."

"Không sai, huyễn cảnh này kéo dài nhiều năm, đã sớm quá hạn, nên thăng cấp một lần...

"Cũng không biết Tiên Đế luân phiên khiêu chiến như thế, cuối cùng huyễn cảnh sẽ biến hóa như thế nào..."

Đang nói, trên trời trong xanh cách đó không xa đột nhiên duỗi ra một đôi Quỷ Trảo màu xanh đen to lớn.

Sau khi Quỷ Trảo nhô ra lập tức bắt lấy vùng hư không này, hung hãng xé ra.

Soạt!

Kẽ nứt không gian thật lớn lập tức mở ra, một tòa hành cung bạch cốt nguy nga, sâm nhiên dần na di ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận