Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1090: Bây giờ trường khiếu qua thanh minh, chém hết xiềng xích để tiêu dao (1)

Tư Hồng Khuynh Yến cau mày, khuôn mặt nặng nề như nước, sau một lát nàng cười lạnh, sát cơ bắn ra bốn phía lạnh lùng tự nói: “Lần sau… Lần sau bản cung nhất định phải rút hồn luyện phách ngươi, tra tấn ngươi sống không bằng chết!”

Nói xong, nàng vung tay áo dài lên, lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Bùi Lăng đi ra động phủ chưa được mấy bước, Ngọc Tuyết Chiếu lập tức "tỉnh" lại: "Cẩu... Chủ nhân, thả ta xuống, ta có thể đi."

Lúc này hắn không có sức để ý tới Hồ yêu kia, nghe vậy buông tay, trực tiếp thi triển độn thuật, bay về phía Triêu Na hành cung.

Ngọc Tuyết Chiếu duy trì hình người, còn mặc bộ váy ngắn tay áo hẹp giao lĩnh màu hồng kia, thắt lưng tơ hồng thạch lựu, trâm dài vàng ròng cài trên Linh Xà Kế chiết xạ ra từng điểm ánh sáng, khuyên tai rũ xuống bên tai chiếu rọi ra một vòng ửng đỏ trên hai gò má của nàng. Lúc này, nàng không hồn nhiên tung tăng như trước nữa, mà sắc mặt ửng đỏ đi theo sau lưng Bùi Lăng.

Vừa đi được nửa đường lại có một bóng người đi đến từ bên cạnh, đột nhiên chặn ở trước mặt Bùi Lăng.

Người tới râu tóc bạc trắng, khuôn mặt quen thuộc, là Thập Thất thúc của Lệ Liệp Nguyệt, Lệ Vô Định.

Bùi Lăng thấy thế, ngẩn ngơ vội vàng dừng bước, hành lễ nói: "Xin hỏi tiền bối... Xin hỏi Thập Thất thúc có gì phân phó?"

Lệ Vô Định cười ha hả vuốt chòm râu dài, nói: "Chúc mừng Bùi Thánh Tử."

"Thánh Tử tu vi tinh thâm, thực lực cao cường, lần này một trận chiến thành danh, trong thiên hạ đều biết Thánh tông ta lại thêm một tân huyết tiền đồ vô lượng, Lệ thị ta mắt sáng như đuốc."

"Đương nhiên, tư chất thiên phú như ngọc sinh trong đá, không trải qua rèn giũa, cuối cùng cũng không nên thân."

"Đây cũng do ngươi khắc khổ tu luyện, chăm chỉ tiến tới."

Hiển nhiên tâm trạng hắn ta rất tốt, không ngừng khen ngợi Bùi Lăng một lượt, lúc này mới nhớ tới việc chính, "Lão tổ có món đồ để lão phu giao cho ngươi sau khi kết thúc đại điển đạo lữ."

"Nhưng lão phu lo lắng làm phiền ngươi và Liệp Nguyệt, cho nên vẫn chờ tới bây giờ."

Nghe vậy, sắc mặt Bùi Lăng lập tức hơi mất tự nhiên.

Hắn không phải vừa ở cùng Lệ sư tỷ, mà là Tông Chủ phu nhân...

Nhưng sự xấu hổ này chỉ kéo dài một lát ngắn ngủi, Bùi Lăng nhanh chóng bình tĩnh lại.

Dù sao đây cũng không phải việc lớn ở Trọng Minh tông.

Hiện tại thứ càng quan trọng hơn, chắc chắn là lễ vật mà lão tổ muốn đưa cho hắn.

"Làm phiền Thập Thất thúc." Bùi Lăng nói, "Không biết lão tổ ban tặng vật gì?"

Trong lòng hắn hơi chờ mong, dù sao vừa rồi Tông Chủ cùng Tông Chủ phu nhân đã cho hạ lễ vô cùng phong phú.

Lão tổ Lệ thị không chỉ có bối phận cao hơn phu thê Tông Chủ, cũng có quan hệ thân thiết với hắn và Lệ Liệp Nguyệt hơn.

Hiện tại, chắc chắn phần lễ vật này sẽ là chí bảo vượt xa sự tưởng tượng của hắn.

Lúc đang chờ mong, đã thấy Lệ Vô Định lấy ra một cái ngọc giản đưa tới, nói: "Ngọc giản này bị lão tổ sử dụng thủ đoạn phong ấn, chỉ ngươi mới có thể xem xét."

Hả?

Ngọc giản?

Trong lòng Bùi Lăng suy đoán, hệ thống không có ý online thu nhận sử dụng, xem ra không phải mấy loại công pháp, kỹ nghệ, nhưng lão tổ Lệ thị đã ra tay nhất định không keo kiệt.

Nghĩ đến đây, sau khi hắn nói lời cảm tạ đã tiếp nhận ngọc giản, trực tiếp cầm lấy xem xét.

Sau đó nhanh chóng phát hiện, trong ngọc giản chỉ ghi chép hai chuyện: Một là lão tổ Lệ thị đã bế quan, hơn nữa còn lấy Mệnh Hồn đăng của Bùi Lăng từ Mệnh Hồn điện, lại thi triển bí thuật che giấu thiên cơ và mệnh cách cho hắn.

Hai là, vị trí Thánh Tử đã tới tay phải nhanh trốn đi.

Trước khi Tô Ly Kinh từ nhiệm Tông Chủ không được về tông.

Sau khi xem xong, Bùi Lăng lập tức ngây người.

Sau đó một luồng khí lạnh đến rùng cả mình dâng lên từ sau lưng hắn.

Lúc trước lão tổ Lệ thị hời hợt nói cho hắn biết, đây không phải việc lớn gì, Lệ thị hoàn toàn có thể tiếp tục chống đỡ cho hắn, muốn hắn toàn tâm toàn ý tranh đoạt vị trí Thánh Tử là được... Kết quả hiện tại, hắn đã thành Thánh Tử, còn ký kết đạo lữ với Lệ sư tỷ, nhưng trong chớp mắt lão tổ đã trực tiếp bế quan??

Ngay cả Cửu A Lệ thị cũng không gánh được việc hắn phạm phải lần này?

Nhưng trước đó đã xảy ra chuyện gì?

Tông Chủ liên tục tổ chức đại điển Thánh Tử và đại điển đạo lữ cho hắn...

Tông Chủ và Tông Chủ phu nhân đều đưa hạ lễ phong phú cho hắn...

Còn có vừa rồi Tông Chủ phu nhân cùng hắn ở động phủ Thúy Lỗi sơn...

Lúc này, thấy sắc mặt Bùi Lăng không đúng, Lệ Vô Định lo lắng hỏi: "Bùi Thánh Tử, sao thế?"

Bùi Lăng đột nhiên lấy lại tinh thần, hiện tại không phải lúc làm rõ ràng tình huống cụ thể, phải nhanh chóng làm theo phân phó của lão tổ trước, mới có thể giữ mạng!

Thế là, Bùi Lăng nhanh chóng trả lời: "Không có việc gì, chỉ là lão tổ bàn giao một nhiệm vụ rất quan trọng, ta nhất định phải lập tức lên đường."

Nhiệm vụ?

Lệ Vô Định ngẩn ngơ, hắn ta còn tưởng lão tổ cho Bùi Lăng công pháp hoặc là bí thuật thần diệu gì.

Thế nhưng, cân nhắc đến lão tổ cố ý sử dụng thủ đoạn phong ấn ngọc giản, hiển nhiên chỉ Bùi Lăng được biết nhiệm vụ này, bởi vậy hắn ta cũng không hỏi, chỉ nói: "Nếu có gì cần, cũng có thể mở miệng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận