Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1850: Phù dung sớm nở tối tàn (2)

Một cánh cửa ra vào độc lâu như núi, quỷ quyệt sâm nhiên; một cánh cửa ra vào hoa mỹ như tiên, xa xỉ hoa lệ. Nhưng trong cửa ra vào đều không ngừng tản ra khí tức khủng bố lớn, tai họa lớn.

Dáng vê "Chú", khí tức "Chú".

Bùi Lăng lập tức cảm giác được dường như pháp tắc nơi đây đã mất đi tác dụng với hắn, mệnh cách đã cướp đoạt được không còn chảy về trong cơ thể tu sĩ hoàng triều.

Vết máu trên cổ tu sĩ hoàng triều tiếp tục mở rộng, mệnh cách của hắn như dòng sông đập đê nổ tung, tiếp tục xói mòn, khí tức cũng theo đó nhanh chóng hạ xuống.

Giọng Bùi Lăng âm u lạnh lẽo, hùng vĩ nói: "Chú!"

Vừa nói ra, những cánh tay duỗi ra từ trong hư không vịn đầu tu sĩ hoàng triều, lập tức xuất hiện mảng lớn mảng lớn dấu vết nát rữa, nước mủ chảy xuôi róc rách, miệng vết thương sinh ra từng mặt người oán độc vặn vẹo.

"hì hì ha ha... Hì hì ha ha... hì hìị..."

Tiếng vui cười bén nhọn chói tai, đầu tu sĩ hoàng triều lập tức mất đi sự ủng hộ, suýt trực tiếp rơi xuống, hắn ta vội vàng đưa tay đỡ lấy đầu mình.

Nhưng ngay sau đó vô số đao khí huyết sắc như mẫu đơn nở rộ, ầm vang bộc phát trong hành lang, chém về phía tu sĩ hoàng triều.

Ống tay áo tu sĩ hoàng triều không gió mà bay, quanh người lập tức dâng lên liệt diễm màu vàng kim nhạt, ánh lửa bốc lên chiếu khắp màn đêm.

Rầm rầm rầm...

Đại chiến lại bộc phát, toàn bộ tình thế lại quay về tình cảnh vừa nãy.

Nhưng dưới tác dụng của pháp tắc, mệnh cách tu sĩ hoàng triều xói mòn càng ngày càng nghiêm trọng, thân hình của hắn ta đã dân trong suốt, ngược lại Bùi Lăng vẫn còn hoàn hảo như lúc ban đầu, thậm chí dược hiệu Thiên Thương Lệ còn sót lại trong cơ thể hắn, còn có thể chống đỡ thêm một đoạn thời gian.

Tự biết đã mất phần thắng, tu sĩ hoàng triều lập tức căm hận nói:

"Trọng Minh tông... Hừ!"

Hắn ta đã suy yếu tới nhưng khí tức chợt bắt đầu tăng vọt khác thường.

Tất cả lực lượng còn sót lại không ngừng kiềm chế, sụp đổ, kiềm chế, sụp đổ...

Hắn ta muốn tự bạo!

Bùi Lăng nhướn mày, sau đó không chút do dự lập tức chạy đến gian phòng của hóa thân.

Oanh! !!

Một tiếng vang kinh thiên động địa xen lẫn một chút ánh lửa màu vàng kim nhạt ảm đạm ngút trời, toàn bộ dịch trạm như gặp một trận địa long xoay người, lung lay dữ dội.

Nhưng chẳng mấy chốc ánh lửa như núi lửa bộc phát lặng yên tần đi, bóng tối lại giáng lâm, bao phủ khắp nơi, trên hành lang Bùi Lăng và tu sĩ hoàng triều đều đã không thấy tăm hơi, ngay cả cửa sổ dán giấy ở căn phòng hai bên cũng lông tóc không tổn hao gì.

Cho dù là tu sĩ Hợp Đạo kỳ tự bạo cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, không thể tạo thành chút sự phá hoại nào với dịch trạm.

Ngay lúc này, một cửa phòng đóng chặt đột nhiên mở ra, một đoạn váy màu sắc diễm lệ xuất hiện trong khe cửa...

Trong căn phòng rộng rãi mà đơn sơ.

Trên giường cũ nát, trướng màn buông xuống, ngoài ra trống rỗng chỉ một chiếc đế đèn điêu khắc từ vật liệu đá, đặt ở trên mặt đất trước giường.

Bùi Lăng đã khôi phục diện mạo như trước, máu thịt be bét sau lưng hắn đang nhanh chóng phục hồi như cũ.

Trong hư không, đã không cảm thấy bất kỳ lực lượng mệnh cách gì chảy vào trong cơ thể mình, tên tu sĩ Lưu Lam hoàng triều kia đã không còn tồn tại!

Bùi Lăng hơi trầm ngâm, dường như tên tu sĩ hoàng triều kia cực kỳ thù hận Trọng Minh tông, đối phương tình nguyện tự bạo mà chết cũng không muốn mệnh cách của mình bị Thánh Tử Trọng Minh tông này chiếm đi...

Thế nhưng, chính ma đối lập, đây cũng không phải chuyện kỳ quái gì...

Lúc suy nghĩ xoay chuyển, hắn dừng bước ở giữa phòng, chắp tay vào trong giường bình tĩnh nói: "Mạc tiên hữu, tình huống nơi đây đặc thù, khắp nơi đều là lực lượng pháp tắc mà tiên hữu cần"

"Bản tiên nói được thì làm được, cố ý đưa ngươi đến nơi này."

"Hiện tại lực lượng pháp tắc nơi đây mặc cho tiên hữu lấy dùng"

"Không biết bây giờ tiên hữu cảm thấy thế nào?"

"Tiên hữu xin yên tâm, mặc dù pháp tắc nơi đây quỷ quyệt nhưng có bản tiên ở đây, tất nhiên sẽ bảo vệ ngươi bình an vô sựt"

Mạc Lễ Lan yên tĩnh nằm, không có bất kỳ phản ứng gì.

Trong lòng Bùi Lăng nghi ngờ nhưng cân nhắc đến còn có một vị tu sĩ Tố Chân Thiên, có thể tới gõ cửa bất cứ lúc, không thể trì hoãn nữa.

Thế là, hắn lập tức đi đến bên giường.

Bùi Lăng bước nhanh đến bên giường, nhẹ nhàng vén một góc màn trướng lên, nhìn vào bên trong chỉ thấy Mạc Lễ Lan nằm ở trên giường, hai mắt nàng nhắm nghiền, hô hấp đều đặn, dường như còn đang ngủ say.

Thấy tình hình như vậy, Bùi Lăng ngẩn ngơ, chợt nhanh chóng kịp phản ứng, lập tức đưa tay đẩy Mạc Lễ Lan một cái để thăm dò.

Thân thể Mạc Lễ Lan mềm mại bất lực, dịch chuyển theo động tác của hắn, hai mắt nàng vẫn nhắm chặt, hô hấp cũng không loạn chút nào, không có bất kỳ phản ứng gì.

Thấy thế, Bùi Lăng lập tức biết, ý chí Chân Tiên trong cơ thể Mạc Lễ Lan đã tiến vào trong [Minh Thiên Đại Mộng] !

Trước đó cũng từng xảy ra tình huống này.

Ngay cả Hợp Đạo chín môn phái lớn đều có thể khống chế lực lượng pháp tắc nơi đây, có lẽ số lượng nhiều, e rằng trong đoạn thời gian đó ý chí Chân Tiên đã lấy được đầy đủ lực lượng pháp tắc, chắc chắn bây giờ đang tiếp tục chuẩn bị đại kế đánh thức bản thể của đối phương...
Bạn cần đăng nhập để bình luận