Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1669: Vô Diện đại tiên (2)

Bùi Lăng thấy người đi vào là một vị thiếu nữ mặt trứng ngỗng, mặt mày xinh đẹp xa lạ, lập tức biết đây chính là vị "Hương Nga tiểu thư" mà hộ vệ vừa nói, hơn nữa nhìn phản ứng của hiện tại đối phương, chắc chắn là Hồng Phấn tân nương!

Dù sao, nếu là "Hương Nga" thật, tất nhiên hiểu rất rõ thành viên trong nhà, không thể dùng loại ánh mắt cẩn thận xen lẫn đề phòng để nhìn hắn và lão gia.

Nghĩ tới đây, sắc mặt Bùi Lăng không có chút khác thường nào, chỉ tùy ý liếc nhìn Hồng Phấn tân nương lại bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, dường như chỉ là một vị bệnh nhân bình thường, không có sức chào hỏi người nhà.

Lúc này, lão gia mở miệng nói: "Ngồi xuống"

Hồng Phấn tân nương nghe vậy liền đi tới một chiếc ghế cách đó không xa ngồi xuống.

Ba người ai cũng không nói gì thêm, trong chính sảnh yên tĩnh lại.

Lại sau một lúc lâu, một nam tử hoa phục bước chân trầm ổn đi tới, sau khi "Úc" vào cửa thấy ba người tới trước, không khác với Hồng Phấn tân nương trước đó, cho đến khi lão gia để hắn ta ngồi xuống, cũng không nói bất kỳ điều gì.

Thấy cảnh này, trong lòng Bùi Lăng dần nắm chắc.

Vị "Mông thiếu gia" này, rất có thể là một người trong "Úc" hoặc là Tham nô.

Chỉ có điều, hiện tại hắn còn chưa thể xác định rốt cuộc là ai.

Thấy người đã tới đủ, lão gia cũng không có ý lãng phí thời gian, lập tức mở miệng nói: "Tổ tiên Tiêu thị ta vốn chỉ là một nhóm áo vải, làm ruộng hương dã, tầm thường vô vi."

"sở dĩ bây giờ có thể làm phú giáp một phương, hưởng thụ phú quý mà thường nhân khó có thể tưởng tượng, đều vì tổ tiên nhân duyên trùng hợp cung phụng Vô Diện đại tiên"

"Đại tiên thần thông quảng đại, lòng dạ từ bi, giúp tộc ta thịnh vượng. ' "Những năm gần đây, Tiêu thị ta làm việc, mọi việc đều thuận lợi."

"Tất cả dám can đảm ngăn cản người nhà ta, từng người thê ly tử tán, cửa nát nhà tan, đến hài cốt cũng không còn!"

"Tộc nhân Tiêu thị ta ghi nhớ ân điển đại tiên, không thể quên"

Nói đến đây, lão gia dừng lại, lại nói tiếp: "Lần này gọi ba người các ngươi tới, là để các ngươi chuẩn bị kỹ càng lần hiến tế tế phẩm tiếp theo"

"Yêu cầu tế phẩm vẫn như trước kia."

"Chỉ có liên tục giữ nguyên hiến tế như vậy, Tiêu gia chúng ta mới có thể tiếp tục cường thịnh, thậm chí tiến thêm một bước!"

"Nếu không chuẩn bị kỹ càng tế phẩm, hậu quả khó mà lường được!"

"Ba người các ngươi không thể khinh thường chủ quan, lạnh nhạt với đại tiên, rõ chưa! ?"

Vô Diện đại tiên?

Hiến tế?

Bùi Lăng nhướn mày, âm thầm liếc nhìn "Hương Nga tiểu thư" và "Mông thiếu gia".

Đã thấy "Hương Nga tiểu thư" không khác hắn, trong mắt lộ ra vẻ nghi ngờ, hiển nhiên cũng không biết Vô Diện đại tiên là cái gì.

Nhưng "Mông thiếu gia" lại như không hề thấy bất ngờ với điều này, trên vẻ mặt hắn ta lộ ra buồn bã không vung đi được, dường như trong thiên hạ không có bất kỳ việc gì đáng để vui vẻ, từ đầu đến cuối luôn sâu não uất ức.

Vẻ mặt Mông thiếu gia này không giống Tham nô, càng giống Úc!

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng trầm mặc không nói: "Hương Nga tiểu thư"

và "Mông thiếu gia" cũng không nói gì.

Thấy ba người đều không trả lời, lão gia coi như bọn họ đã chấp nhận, khẽ gật đầu nói: "Việc hôm nay đều nhớ kỹ cho ta, không được sai sót!"

"Tốt, tất cả đi xuống đi"

Ba người nhìn nhau một chút, hành lễ nói: "Hài nhi cáo lui."

Sau đó chậm rãi rời đi.

Chẳng mấy chốc, trong đại sảnh rộng rãi chỉ còn lại một mình lão gia.

Hắn ta lấy ra một quyển sổ từ trong tay áo, sau khi mở ra đã thấy bên trong lít nha lít nhít tên người.

Đây là gia phả Tiêu gia.

Chỉ có điều, phần lớn cái tên trên phần gia phả này đã gạch một nét đỏ, chỉ có tên một vài người còn chưa bị gạch một nét đỏ.

Bao gồm phu nhân của hắn ta, nét đỏ trên tên đã sớm ảm đạm...

Bên ngoài chính sảnh, tiếng thông reo từng cơn, cỏ xanh như tấm đệm.

Ba tên hộ vệ đứng xuôi tay, dáng về cung kính đứng dưới hành lang, thấy ba người Bùi Lăng đi ra, lập tức tiến lên hành lễ: "Gặp qua thiếu gia, tiểu thư."

"Hương Nga tiểu thư" và "Mông thiếu gia" không nói gì, dường như căn bản không thấy bọn họ, lúc này Bùi Lăng khẽ gật đầu, nói: "Miễn lễ."

Ba tên hộ vệ vội nói tiếp: "Thuộc hạ đưa thiếu gia, tiểu thư trở về.

"Mông thiếu gia" nghe vậy nhìn "Hương Nga tiểu thư" còn có Bùi Lăng, ngắn gọn nói: "Có thể."

Nói xong, hắn ta đi theo hộ vệ canh giữ bên ngoài từ đường trước đó, quay người rời đi.

"Hương Nga tiểu thư" đứng tại chỗ không nhúc nhích, nhìn bóng lưng "Mông thiếu gia", cười lạnh: " Úc...

Nói xong, nàng quay đầu nhìn về phía Bùi Lăng, vẻ mặt rõ ràng hơi do dự nhưng cuối cùng vẫn không nói gì, trực tiếp cất bước rời đi.

Hộ vệ dẫn nàng đến đây lập tức đuổi theo.

Bùi Lăng bình tĩnh nhìn tình cảnh này, hiện tại thân phận của "Úc" và Hồng Phấn tân nương đã rõ ràng!

Chỉ có điều, vừa rồi hắn ngụy trang không tệ, cộng thêm Tham nô cùng tiến vào không ở đây, nhân số không đúng, mặc dù bây giờ Hồng Phấn tân nương hơi nghi thân phận ngờ của hắn, nhưng nhìn qua còn chưa đủ tự tin, vì vậy vừa rồi cũng không trao đổi bất kỳ điều gì với hắn.

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng nói với một tên hộ vệ sau cùng: "Tiễn ta về phòng đi"

Hộ vệ khom người nói: "Vâng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận