Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1087: Muốn dành lễ trước cho sư tỷ

Lúc này tu sĩ tám phái đã hơi quen thuộc với sự rộng lượng của Tông Chủ Trọng Minh tông, đều tỏ ra rất ung dung: "Xin Tông Chủ cứ tự nhiên, không sao, không sao."

Tô Ly Kinh khẽ gật đầu, cũng không muốn ở lại thêm nữa, lúc này nói: "Lễ nghi của Thánh Tử Thánh Nữ đã thành, từ đây là đạo lữ, đồng tâm hiệp lực, dắt tay cùng tiến tới..."

Sau khi nói một vài lời lẽ động viên, nhân tiện nói, "Các ngươi tự nhiên, bản tọa đi trước một bước, tránh để thế hệ trẻ không thể tận hứng."

Nói xong, bóng dáng hắn ta lập tức biến mất ở chỗ ngồi.

Sau khi Tông Chủ rời đi, cặp tân nhân tiếp tục mời rượu những người khác dựa theo bối phận tu vi.

Sau một vòng mời rượu, từ đầu đến cuối Bùi Lăng vẫn không thấy lão tổ Lệ thị, trong lòng không khỏi hơi băn khoăn.

Nếu không phải lần này có lão tổ che chở, hắn không thể chính vị Thánh Tử, chứ đừng nói đến bây giờ cưới Lệ sư tỷ.

Bởi vậy, dù như thế nào cũng phải kính lão tổ một chén mới được.

Thế là Bùi Lăng truyền âm hỏi: "Sư tỷ, không biết bây giờ lão tổ ở nơi nào?"

Lệ Liệp Nguyệt truyền âm trả lời: "Ta không biết. Mấy ngày trước mấy vị lão tổ tông khác đến đây, có lẽ lão tổ ngại tiệc mừng quá ồn ào không muốn đến đây, lão tổ đang tiếp khách ở chỗ khác."

Bùi Lăng nghe vậy nhẹ gật đầu, xem ra chỉ có thể chờ sau khi đại điển đạo lữ kết thúc, lại tìm cơ hội gặp mặt nói lời cảm tạ với lão tổ.

Ngay lúc đang suy nghĩ, Lệ Liệp Nguyệt lại nói tiếp: "Nơi này đã sắp xong rồi, ta cố ý chuẩn bị cho ngươi một phần lễ vật, chúng ta cùng đi xem?"

Bùi Lăng nhìn quanh một vòng, thấy đã mời hết những tân khách quan trọng, hiện tại phần lớn đám người trong toàn bộ Mục Nghi điện đã uống khí thế ngất trời.

Ngược lại từ đầu đến cuối người tám phái vẫn yên tĩnh uống rượu dùng bữa, thỉnh thoảng liếc nhìn hắn một cái, vẻ mặt kỳ quái không biết đang suy nghĩ cái gì.

Nhưng cân nhắc đến việc mình leo lên Vạn Tộc Huyết Thê lại không ai dám chiến, trong lòng đám người tám phái thấy buồn bực cũng có thể hiểu được.

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng gật đầu nói: "Được."

Hai người nhân lúc đám người không chú ý, bấm niệm pháp quyết che giấu thân hình, lặng yên tiến vào nội điện Mục Nghi điện.

Lúc này bóng đêm càng sâu hơn, trong nội điện minh châu treo cao tản ra ánh sáng dìu dịu chiếu xuống cả điện. Chiếu lên mặt Lệ Liệp Nguyệt, khiến khuôn mặt xinh đẹp trong trẻo lạnh lẽo nhiễm lên chút dịu dàng.

Nàng đưa một bàn tay mềm mại ra khỏi lễ phục màu đỏ ngòm kiểu dáng phức tạp, tâm niệm vừa động, lấy ra một cái hộp gấm từ giữa hư không, đưa cho Bùi Lăng.

Bùi Lăng tiếp nhận mở ra, bên trong rõ ràng là đầu Tô Chấn Hòa!

Hắn khẽ giật mình, trong lòng lại thấy thoải mái.

Tô Chấn Hòa nhiều lần ra tay với hắn, hơn nữa còn là một trong những kẻ cầm đầu hủy diệt Lộc Tuyền thành, người này đã sớm là mục tiêu mà hắn chắc chắn phải giết.

Chỉ là thế lực của Chẩm Thạch Tô thị khổng lồ, vì vậy, dù Bùi Lăng đã trở thành chân truyền từ vài ngày trước đó nhưng vẫn không có cơ hội.

Không ngờ bây giờ hắn vừa chính vị Thánh Tử, Lệ sư tỷ đã đưa đầu đối phương tới.

Phần hạ lễ này không tệ!

Hắn khẽ đảo cổ tay đóng hộp gấm lại, cho vào túi trữ vật, chợt một tay kéo Lệ Liệp Nguyệt, không nói gì hết đã hôn xuống.

Sau một hồi lâu, hai người mới lưu luyến không rời tách ra, khóe miệng mềm mại ẩm ướt lấp lánh ánh nước đầy mập mờ, ánh mắt nhìn về phía nhau đều hơi ý loạn tình mê.

Tiếng ăn uống linh đình và các tân khách lớn tiếng nói chuyện không ngừng truyền đến từ gian ngoài, ngay lúc Bùi Lăng nghĩ có nên tiến hành bước kế tiếp hay không, Lệ Liệp Nguyệt đột nhiên dùng một tay đè hắn lên tường.

Chỉ có điều, hiện tại tu vi của Bùi Lăng đã đạt tới Nguyên Anh trung kỳ, thực lực chân chính đã không thua Lệ Liệp Nguyệt, lúc này trở tay giữ chặt cổ tay nàng, chỉ túm một cái vô cùng đơn giản đã xoay Lệ Liệp Nguyệt dựa lưng vào trên tường, đồng thời một tay khác xé váy áo của đối phương...

Trên hành lang ảm đạm, từng món váy sam, áo bào lần lượt bị vứt xuống, tiếng trâm vòng rơi xuống đất cùng tiếng hôn chậc chậc đồng thời vang lên, theo sau đó là tiếng quần áo ma sát, Cốt Hỏa lạnh băng soi sáng hai bóng người đang quấn lấy nhau như rắn, áp sát rồi lại tách ra.

Cốt Hỏa bắt đầu rung động có tiết tấu, một lần, hai lần, ba lần...

Tiếng thở dốc trầm thấp theo tiếng nhục thể va chạm vang lên, một đêm xuân đáng giá ngàn vàng.

【 Thời gian hai người đang gấp, nơi này chỉ có không gian 10 ổ cứng G. 】

Hơn một canh giờ sau, Lệ Liệp Nguyệt yếu đuối không xương dựa vào trong ngực Bùi Lăng, sống lưng trơn bóng của nàng dựa vào bức tường lạnh băng của Mục Nghi điện, Bùi Lăng ở trước người lại nóng bỏng như lửa.

Cảm giác băng và lửa đan xen rất kỳ diệu...

"Thời gian gần đủ rồi, chúng ta cùng đi ra tiễn tân khách một chút." Một lát sau, Lệ Liệp Nguyệt mới lưu luyến không rời đẩy Bùi Lăng ra, khẽ nói, "Sau đó về Triêu Na hành cung."

Bùi Lăng gật đầu: "Tốt!"

Hai người bấm niệm pháp quyết thu thập một phen, tự mặc áo bào của mình đi ra bên ngoài, quả nhiên tu sĩ cấp cao chín phái đều đã rời đi, các tân khách còn lại cũng đã uống đến bảy tám phần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận