Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1936: Tất cả đều muốn...

Hiển nhiên những nữ tu này đều đã trải qua sự tuyển chọn tỉ mỉ, trông hoàn phì yến gầy mỗi người mỗi vẻ, mỗi một vị đều là mỹ nhân làm hai mắt người ta tỏa sáng.

Bây giờ trang phục khác nhau, có người tóc mây từng đống, mị nhãn như tơ; có người tóc như thác nước, đáng yêu động lòng người; có người ngọc biếc quấn quanh, quý khí tự nhiên; có người trâm mận váy vải, khí chất tự nhiên... Làm người ta muốn sa đọa đắm chìm, quần phương vờn quanh.

Hiện tại, ngoại trừ bốn tên nữ tu chính đạo, ánh mắt tất cả nữ tu nhìn qua Bùi Lăng đều vô cùng to gan, không có bất kỳ ý né tránh gì.

Những nữ tu xuất thân Thiên Sinh giáo kia càng là mắt ngậm xuân thủy, kiều mị mê người, dường như đã chuẩn bị sẵn sàng hầu hạ hắn bất cứ lúc nào.

Thế là, Bùi Lăng nhẹ gật đầu, nói với đám nữ tu: "Không cần đa lễ"

Chợt chuyển sang Lệ Vô Định, chắp tay nói: "Làm phiền Thập Thất thúc, làm phiền chư vị."

"Trưởng giả ban thưởng, không dám từ."

Thấy vẻ mặt Thánh Tử hài lòng, đám người Lệ Vô Định cười ha ha một tiếng, chợt nói: "Chúng ta còn có chuyện quan trọng trên người, không làm phiền Thánh Tử tu luyện"

"Tương lai Thánh Tử tiếp nhận vị trí Tông Chủ, đừng quên Lệ thị"

Bùi Lăng nghiêm mặt nói: "Tuyệt đối không quên đại ân đại đức của Lệ thị"

Lệ Vô Định nhẹ gật đầu, chợt dẫn theo đám người Lệ thị leo lên pháp bảo mây trắng, phiêu nhiên rời đi.

Trước động phủ Thúy Lỗi sơn lập tức chỉ còn lại Bùi Lăng và một đám nữ tu.

Bùi Lăng bấm niệm pháp quyết mở động phủ, nói: "Chư vị, mời!"

Động phủ Thúy Lỗi sơn.

Cửa ra vào mở rộng.

Rất nhiều nữ tu dung mạo tuyệt đẹp, phong tình vạn chủng nối đuôi nhau mà vào.

Lúc bố trí chỗ động phủ này đã cân nhắc đến thiên kiêu nội môn đi theo tụ tập, cực kỳ rộng lớn. Bình thường chỉ có một mình Bùi Lăng ở lại, có về khá là quạnh quẽ.

Hiện tại sắp xếp cho những nữ tu này lại là dư xài.

Sau khi đưa người tới chính đường, Bùi Lăng bước lên thêm son, sau khi ngồi xuống chủ vị, nhìn quanh một vòng rất nhiều mỹ nhân, nhàn nhạt mở miệng: "Lệ thị đưa các ngươi đến trong phủ ta, từ giờ trở đi các ngươi đều là thuộc hạ của ta"

"Hiện tại ta nói cho ngươi biết quy củ ở nơi này của ta...

"Lúc bình thường cứ tùy tiện là được."

"Một khi ta lên tiếng, không thể làm trái chút nào."

"Nếu bất mãn, hiện tại có thể rời đi, ta cam đoan Lệ thị sẽ không gây rắc rối cho các ngươi."

Nghe vậy, Vô Thủy sơn trang Thi Nam Tử lập tức nói: "Tiên Đế dạy bảo tức là tiên dụ."

"Chúng ta chỉ là Tiên Tôn, tất nhiên nghe theo"

Liên Đồng Tử nhìn nữ tu Luân Hồi tháp và Thiên Sinh giáo, tiếng nói bình thản: "Nếu có ai không phục miệng vàng lời ngọc của Tiên Đế, giết!"

Luân Hồi tháp Dư Tử Cơ và Thư Vũ lại không quan tâm Thi Nam Tử và Liên Đồng Tử, nhìn Bùi Lăng quang minh lẫm liệt nói:

"Chúng ta từng nghe đại danh Thánh Tử, đến đây hầu hạ cũng là việc thật tâm"

"Từ nay về sau, chúng ta là người của Thánh Tử, nguyện đồng cam cộng khổ, tiến thối như một cùng Thánh Tử!"

"Từ nay giúp đỡ Thánh Tử là giúp đỡ chính nghĩa ở phương thiên địa này, giữ gìn sự ổn định của thiên hạt"

"Hì hì..." Hai nữ tử vừa dứt lời, một giọng nói vô cùng mềm mại đáng yêu, làm người ta tiêu hồn mềm xương đột nhiên vang lên, lại là nữ tu Thiên Sinh giáo mặc sa y cầm đầu kia, đôi mắt nàng hẹp dài quyến rũ như rắn như móc câu trêu chọc Bùi Lăng, từng bước một đi tới, giọng dịu dàng nói: "Thiếp thân chỉ nghe theo Thánh Tử chủ nhân."

"Đám tỷ muội thiếp thân không ôm chí lớn, lại không hiểu những thứ lung tung rối loạn kia..."

"Ừm... Đến đây chỉ vì hầu hạ Thánh Tử chủ nhân"

"Không biết nơi này có yên tĩnh hay không, cho đám tỷ muội thiếp thân thể hiện nhân gian cực lạc cho Thánh Tử chủ nhân..."

Nhân gian cực lạc?

Cái này...

Trong lòng Bùi Lăng hơi do dự, chẳng mấy chốc đã làm ra quyết định, sau đó mình phải khiêu chiến Tông Chủ chín môn phái lớn.

Bởi vì cái gọi là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.

Mặc dù không biết nhân gian cực lạc của Thiên Sinh giáo này là cái gì, nhưng vì trận đại chiến tiếp theo, mình nhất định phải tìm hiểu thật tốt...

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng đang muốn đồng ý lại nghe Thi Nam Tử khinh thường nói: "Bùi tiên đế, cái gọi là nhân gian cực lạc, nói cho cùng cũng chỉ là tiểu đạo trong phương huyễn cảnh này thôi"

"Phàm nhân trầm mê trong đó, nhục thân phàm thai sớm sinh tối chết thì cũng thôi"

"Đối với Tiên Đế mà nói, sao có thể lên được mặt bàn?"

"Hơn nữa, thân phận Bùi tiên đế sao mà tôn quý, chỉ là tiên hạ đẳng cũng xứng hầu hạ bên cạnh ngài?"

"Đây căn bản là bôi nhọ người theo hầu Tiên Đế!"

"Chúng ta thân là Tiên Tôn, tôn kính phong thái Tiên Đế đã lâu, nếu là Tiên Đế không nõ, nguyện trắng đêm luận đạo, cùng hưởng tiên sơn mây mưa!"

Bùi Lăng khẽ giật mình, mặc dù Vô Thủy sơn trang này hơi điên nhưng cái gọi là tiên sơn mây mưa...

Không đợi hắn mở miệng, Dư Tử Cơ đã lạnh lùng nói: "Số trời có luân hồi, tạo hóa có tròn và khuyết! Thiên Sinh giáo nhìn như xinh đẹp mị hoặc nhưng đều là một đám hồng phấn khô lâu, chỉ là lô đỉnh khó mà đến được nơi thanh nhã."

"Về phần Vô Thủy sơn trang, mọi người đều biết đây là một đám tên điên tự cho là đúng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận