Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2128: Chỉ lấy đao trong tay, mở ra tiên lộ ta thăng!

Vô số suối ngầm phun ra ngoài, ào ạt chảy xuôi, đã có mấy phần thành đầm nước.

Nguyên bản bằng phẳng thung lũng, giờ phút này lại là đá lởm chởm chập trùng, địa hình hoàn toàn thay đổi.

Kiếm khí như đại dương mênh mông của Hạ Phất Khung vỡ nát không còn, đao khí còn sót lại tiếp tục chém về phía hắn ta.

Vèo! l Phi kiếm ngọc thạch lập tức xuyên qua hư không, xuất hiện trong tay Hạ Phất Khung, hắn ta nâng kiếm lên, lập tức chém ra một đạo kiếm khí rét lạnh đáng sợ.

Oanh! !!

Kiếm quang hắt vẩy như ánh trăng sau khi tẩy luyện, lạnh lẽo tinh khiết, nhu nhược không có gì, lại không thể ngăn cản.

Tất cả đao khí còn sót lại trảm đến trước người Hạ Phất Khung đều bị một kiếm này trảm sạch sẽ!

Nhưng không đợi Hạ Phất Khung chém ra kiếm thứ hai, bóng dáng Bùi Lăng khẽ động, trong nháy mắt độn đến trước người hắn ta, không có bất kỳ chiêu trò gì, trực tiếp chém một đao xuống!

Hạ Phất Khung không do dự chút nào, phi kiếm cũng hung hăng chém về phía Bùi Lăng.

Keng! t!

Cửu Phách Đao và phi kiếm Hạ Phất Khung lại hung hăng chém vào nhau.

Sóng âm kinh khủng lại dập dờn ra, trên mặt đất, bùn cát đã như là nước mềm mại, thuận theo sóng âm xung kích, hình thành từng vòng từng vòng gợn sóng, tầng tầng lớp lớp lan ra chỗ xa.

Bùi Lăng bị lực lượng tràn trề chấn động đến lùi lại nửa bước, Hạ Phất Khung đạp không mà đứng thì trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.

Vào lúc này, đao linh trong Cửu Phách Đao truyền ra cảm xúc vô cùng phấn chấn, như trong nháy mắt tinh thần toả sáng, đao ý càng ngày càng mạnh mẽ dày đặc.

Không đợi Hạ Phất Khung ổn định thân hình, Bùi Lăng bước ra một bước, xuyên qua hư không lại đánh tới!

Hạ Phất Khung so đạo tâm với hắn, hắn liều nội tình với Hạ Phất Khung!

Đúng vậy, từ lúc bắt đầu đao của hắn không yếu hơn phi kiếm Hạ Phất Khung!

Lần thứ nhất bị phi kiếm Hạ Phất Khung xuyên thủng ngực, là hắn dùng một môn thủ đoạn khác hiện tại đã không nhớ!

Lần thứ hai, hắn phân hóa thân ra, lần nữa muốn vận dụng thủ đoạn khác, đao bản mệnh suýt nữa bị phi kiếm Hạ Phất Khung chém xuống!

Nhưng sau đó, vào lúc nguy cấp liên tục vung đao chống đỡ, nhưng lại khác thường đỡ được thế công càng hung hiểm hơn của phi kiếm Hạ Phất Khung!

Lần thứ ba đánh không lại phi kiếm Hạ Phất Khung, là hắn dùng phân thân tìm thời cơ, chính thức thi triển thủ đoạn khác...

Một lần cuối cùng, lỗ máu trên vai phải cùng vết thương dữ tợn trên người cũng là vì hắn dùng thủ đoạn khác!

Cho dù đao của hắn có thể chống lại phi kiếm Hạ Phất Khung, nhưng chỉ cần hắn vận dụng thủ đoạn khác, sẽ dao động đao đạo của mình!

Đao đạo là chủ tu của hắn từ khi bái nhập Trọng Minh tông.

Lúc hắn dùng đao, chỉ cần có bất kỳ lo nghĩ gì, phi kiếm Hạ Phất Khung có thể lập tức chém ra tất cả phòng ngự của hắn!

Đây không phải tranh đấu đao kiếm, mà là đạo tâm của hắn có thiếu!

Nhưng bây giờ, Bùi Lăng chủ động quên lãng toàn bộ thủ đoạn ngoài đao đạo, thắng bại một trận chiến này là thành bại tiên lộ, tập trung đạo đồ của mình vào đao đạo.

Thuần túy, cô đọng, kiên nghị, bất khuất... Chư pháp đều quên, bắt đầu hiện ra nguồn gốc!

Như thế đạo tâm không tì vết, mới thật sự là đao và kiếm!

Ngoài ra, không biết có phải là ảo giác của mình không, sau khi quên lãng rất nhiều thủ đoạn, hắn cảm thấy rõ ràng đao của mình càng nhanh hơn trước đó! Càng mạnh hơn trước đó!

Dường như trong nháy mắt quét đi rất nhiều mạng nhện bụi bặm vô hình trên thân Cửu Phách Đao.

Đao linh và thân đao tràn ngập khí cơ giao hòa với hắn, hợp hai làm một thoải mái và thân thiết.

Mặc dù cho đến bây giờ hắn chưa từng tu luyện thủ đoạn đao đạo Hợp Đạo kỳ trở lên, nhưng... Đủ!

Lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh, Bùi Lăng đã lao tới trước người Hạ Phất Khung, Cửu Phách Đao không do dự chút nào chém xuống một cái!

Quên mất tất cả các loại pháp, vứt bỏ thần thông thuật, chỉ lấy đao trong tay, mở tiên lộ ta thăng!

Hạ Phất Khung không kịp hồi khí, lúc này một kiếm đâm thẳng vào mi tâm Bùi Lăng, như muốn ép hắn lui!

Bùi Lăng không có chút ý né tránh nào, tốc độ Cửu Phách Đao chém xuống không giảm ngược lại còn tăng!

Phốc! !

Oanh! !!

Hạ Phất Khung như một viên sao băng vội rơi xuống thung lũng, toàn bộ mặt đất ầm vang run lên, bụi mù hỗn hợp nước bùn lộn xộn rơi xuống như mưa.

Một góc pháp y xanh đen nhuộm vết máu lơ lửng mấy cái giữa không trung mới bất lực rơi xuống, đã thấy trong hố sâu vừa ra lò, suối ngầm trộn lẫn bùn cát tạo thành nước đục có một vòng đỏ tươi đang chậm rãi tản ra.

Từ vai trái đến bụng phải Hạ Phất Khung, đột nhiên thêm một đạo vết đao sâu đủ thấy xương, máu tươi chảy ra!

Bùi Lăng đạp không mà đứng, mi tâm có máu tươi trượt xuống, theo mũi, cằm dưới chui vào vạt áo.

Vết thương ở mi tâm hắn cũng không sâu, chỉ là vết thương da thịt, pháp lực vận chuyển lập tức khép lại.

Vào thời khắc mấu chốt, đao của hắn càng nhanh hơn Hạ Phất Khung, trảm trúng đối phương trước một bước, đạo vết kiếm này chỉ làm phi kiếm trầy da.

Hạ Phất Khung chậm rãi đứng lên từ trong hố, kiếm ý quanh quẩn quanh người bốc hơi như thực chất, con ngươi như hàm chứa ngàn vạn thiểm điện nâng lên, cuối cùng ánh mắt nhìn về phía Bùi Lăng đã trở nên nghiêm túc trước nay chưa từng có:

"Thì ra là thế"
Bạn cần đăng nhập để bình luận