Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1357: [Âm Hoạch Không Minh trảm]

Tu vi Hóa Thần kỳ chỉ có thể sử dụng thức thứ nhất.

Lúc này Bùi Lăng ngưng thần một lát, rút ra Cửu Phách Đao, chậm rãi giơ lên.

Trưởng đao giơ cao, đột nhiên giữa thiên địa như lướt qua một đao huyết sắc đánh xuống!

Ánh sáng đều là một mảnh huyết sắc, dùng tốc độ mắt thường khó mà bắt giữ, chém ngang mà đi như huyết hà chuyển ngược, vô cùng vô tận huyết sắc che khuất bầu trời, dường như muốn ép toàn bộ không gian trước mặt thành bột mịn!

Nơi huyết quang đến, tất cả mọi thứ dù là sông núi cỏ cây, kiên nham vách đá đều bị chém thành hai, một cái hào rộng to lớn nhanh chóng xuất hiện trên mặt đất.

Tiếng "răng rắc": "răng rắc" không dứt, theo đó là tiếng tầng nham thạch sụp đổ, sông ngòi đảo lưu, nơi này đang nhanh chóng sụp đổ thành hẻm núi!

Cùng lúc đó, tiếng gió yếu ớt, vô số hồn thể u ám mờ mịt lặng yên hiện ra, theo đó huyết quang rít lên giăng khắp nơi, đột nhiên lôi kéo ra một cái lưới lớn nhưng thưa, trong khoảnh khắc che khuất bầu trời, bao phủ toàn bộ tầm mắt.

uy năng một đao này vượt xa đao khí tích lũy lực lượng đơn giản, càng cường đại hơn.

Chỉ có điều, tiêu hao pháp lực cũng phải thêm mấy lần.

Lúc độ vạn kiếp ở trong Vĩnh Dạ hoang mạc, tu vi Bùi Lăng chưa hoàn toàn đi vào Hóa Thần, không dùng được chiêu này.

Nếu không, lúc bắt đầu độ vạn kiếp chắc chắn nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Sau khi kiểm tra xong một chiêu này, tiếp theo hắn nhắm hai mắt lại, thử thi triển bóng tối mà Mạc Lễ Lan đã bày ra vào lần trước... Tuy ngày đó Mạc Lễ Lan sử dụng chiêu này không có bao nhiêu tác dụng với hắn, nhưng chỉ vì hắn là bản thể của đối phương.

Lúc ấy dùng cảm giác của hắn để quan sát loại bóng tối kia, bản chất của nó tương tự với bóng tối trong Vĩnh Dạ hoang mạc.

Một khi thi triển ra trong chiến đấu, tất cả cảm giác thần niệm của kẻ địch nhân xung quanh, cùng thị lực của bản thân tu sĩ sẽ bị bóng tối phong tỏa.

Dù dùng để giết địch hay chạy trốn, đều là một môn thuật pháp không tệ.

Nghĩ vậy, Bùi Lăng thử đi thử lại.

Chỉ có điều, mặc kệ hắn nhớ lại như thế nào, vận chuyển pháp lực như thế nào, lại hoàn toàn không thể chế tạo ra bóng tối như thế.

Hắn có thể cưỡng ép khống chế lực lượng hóa thân, nhưng bản thể là hắn lại không thể dùng chung thủ đoạn do hóa thân nắm giữ?

Bùi Lăng khẽ nhíu mày, sau đó nhanh chóng quyết định, lại thử thủ đoạn khác...

Sau đó, Bùi Lăng lấy ra tất cả thủ đoạn đang có trong tay để kiểm tra một lần.

Sau khi tu vi đạt tới Hóa Thần, tất cả thủ đoạn, uy năng của hắn đều có sự nhảy vọt về chất. Thậm chí bây giờ hắn không cần ra tay, chỉ thả ra uy áp của cảnh giới Hóa Thần đã có thể khiến tu sĩ Nguyên Anh trở xuống không thể chịu nổi...

Lại qua một ngày, nơi xa lóe lên bóng người, trong khoảnh khắc một nữ tu áo bào đen bồng bềnh đã đến gần Bùi Lăng.

Nàng tóc đen môi son, tóc dài rối tung, mặt mày mềm mại, áo bào rộng lớn không thể che hết dáng người linh lung, chính là Mạc Lễ Lan đến Linh Thủy phường thị tiếp thu tài nguyên Lệ thị thay hắn.

Lúc này tâm trạng của Mạc Lễ Lan rất không tệ, sau khi rời khỏi Linh Thủy phường thị, đoạn đường này nàng đuổi theo vị trí của Bùi Lăng, ven đường lại gặp rất nhiều tu sĩ không vừa mắt.

Loại sâu kiến đưa tới cửa này hoàn toàn là nơi trút giận có sẵn.

Vì thế, nàng thuận tay đồ sát không biết bao nhiêu nơi, cuối cùng cảm giác buồn giận vì bị phong cấm vô số năm tháng đã được giải tỏa đôi chút Điều này khiến khuôn mặt nàng cũng có về ôn hòa hơn chút.

Mạc Lễ Lan đạp không mà đứng, lấy ra cái rương nhỏ kia, trực tiếp ném cho Bùi Lăng nói: "Thứ ngươi muốn"

Bùi Lăng tiếp nhận cái rương, nhanh chóng thi triển [U Viêm Phá Vọng Giám] kiểm tra một lượt, không phát hiện vấn đề gì nhưng cũng không lập tức mở ra. Hiện tại, mặc dù Mạc Lễ Lan này là hóa thân của hắn, nhưng đối phương cũng là ý chí đọa tiên làm chủ đạo, nhất định phải để phòng đối phương một chút.

Thế là, Bùi Lăng lập tức không chút thay đổi sắc mặt nói: "Không sai, làm phiền tiên hữu"

Ngay sau đó, hắn dùng thần niệm đảo qua xung quanh, xác định ở đây không có người thứ ba, lập tức đánh một đạo pháp lực vào pháp y trên người, sau đó nói ở trong lòng: "Hệ thống, ta muốn tu luyện, một khóa uỷ thác [Huyết Đao chân giải] "

[Huyết Đao chân giải] là công pháp trong truyền thừa Thánh Tử, có thể tu luyện một đường từ Nguyên Anh kỳ tới Hóa Thần đỉnh phong.

Ở Nguyên Anh kỳ, chủ yếu tài nguyên sử dụng tu luyện môn công pháp này là Huyết Tụy Đan.

Trên người Bùi Lăng còn có rất nhiều loại đan dược này.

Nhưng sau khi đến Hóa Thần kỳ, dược lực của Huyết Tụy Đan đã có chút giật gấu vá vai. Lúc này cần tài nguyên Ngọc Mật Linh Tủy.

Tài liệu chính Ngọc Mật Linh Tủy là mật được ủ bởi linh trùng quý hiếm Ngọc Tu Linh Phong.

Loại linh trùng này không thể do người nuôi dưỡng, chỉ dựa vào thiên sinh địa dưỡng, hơn nữa rất dễ hỏng, động một tí là cả tổ chết bất đắc kỳ tử, vì vậy giá trị liên thành. Bản thân Ngọc Tu Linh Phong có thể làm thuốc, tổ ong, sáp ong của nó không có chỗ nào mà không phải là thiên tài địa bảo cao giai. Quý giá nhất là mật ong do nó sản xuất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận