Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2121: Hiện tại có thể tiếp nhận khiêu chiến

Chung Quỳ Hoàng đế Lưu Lam hoàng triều, Thiết thành chủ Yến Tê thành, Sầm chưởng giáo Tố Chân Thiên... Hắn đã từng khổ chiến với những đối thủ này, cũng không sánh bằng một kiếm vừa rồi của đối phương!

Thấy tình cảnh động tác mau lẹ trong trận, trong hư không bên ngoài Ngũ Sắc cốc lập tức hoàn toàn yên tĩnh, tu sĩ tứ tông quan chiến một hồi lâu mới hồi phục tinh thần.

Kiếm Thần đã đến!

Lão giả Cửu Nghi sơn trầm giọng nói: "Kiếm Thần ra tay... Vừa rồi Trình Đôn thua?"

Mặc dù bọn họ vẫn luôn quan chiến ở bên cạnh, nhưng sau khi thi triển [Minh Thiên Đại Mộng], lại không thể nhìn trộm tình huống cụ thể ở bên trong.

Hơn nữa, khác trận chiến với Thiết thành chủ ở Yến Tê thành Vô Vọng trạch lần trước, mặc dù trận chiến kia Thiết thành chủ cũng rơi vào đại mộng nhưng chiêu thức của hắn ta đại khai đại hợp, bị [Minh Thiên Chi Vụ] che đậy tầm mắt, ngăn cản cảm giác thần niệm khuấy đảo đến đông một khối tây một khối, vẫn còn có thể nhìn thấy đại khái quá trình chiến đấu chân chính.

Nhưng lần này, [Minh Thiên Chỉ Vụ] như thủy ngân chảy, tràn ngập Ngũ Sắc cốc to như vậy, không để lại chút khoảng cách nào.

Cho tới lúc Kiếm Thần ra tay, vết kiếm ngăn cách toàn bộ chiến trường, bọn họ không thấy gì đã trải qua trong khoảng thời gian này!

Kỳ Tử Lang nhìn chăm chú trong cốc, lập tức lắc đầu: "Không thể nào!"

"Dù thực lực Trình Đôn không bằng Bùi Lăng, nhưng hiện tại hắn cầm Tổ Kiếm trong tay, lại vận dụng kiếm ý Ngộ Kiếm uyên, không thể thua nhanh như vậy!"

"Chắc Kiếm Thần chỉ muốn cứu Trình Đôn, vì vậy đột nhiên xen vào.

Ánh mắt Lưu Lam Hoàng hậu chớp động, khẽ gật đầu, tán thành nói: "Không sai. Một trận chiến này, Bùi Lăng khiêu chiến Kiếm Thần, nhưng người đến đây ứng chiến lại là Trình Đôn"

"Hơn nữa hắn còn mang đến Tổ Kiếm và kiếm ý Ngộ Kiếm uyên, rất có thể là giấu giếm Kiếm Thần đến đây:

Văn Nhân Linh Sắt nhìn Kỳ Tử Lang và Lưu Lam hoàng hậu, không nói gì.

Lúc tu vi Bùi Lăng vẫn chỉ là Hợp Đạo tiền kỳ, Thiết thành chủ, Sầm chưởng giáo đã không địch lại, hiện tại tu vi đạt tới Hợp Đạo trung kỳ, chiến thắng một Trình Đôn chắc chắn rất nhẹ nhõm.

Kỳ đạo hữu và Lưu Lam Hoàng hậu lại quá coi thường Bùi Lăng...

Lúc này, giữa không trung trong Ngũ Sắc cốc, Hạ Phất Khung nhìn qua Bùi Lăng, đột nhiên mở miệng nói: "Bùi đạo hữu, sư đệ ta đã thua, một trận chiến này dừng ở đây, như thế nào?"

Nghe Kiếm Thần mở miệng nhận thua thay Trình Đôn, lão giả Cửu Nghi sơn, Tố Chân Thiên Kỳ Tử Lang, Lưu Lam Hoàng hậu đứng ngoài quan sát đều giật mình!

Trên mặt ba người đều là vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Trận chiến đấu này vừa bắt đầu bao lâu?

Trình Đôn cầm bảo vật trấn tông Hàn Ảm Kiếm tông Tổ Kiếm trong tay, lại còn không để ý sinh tử dung nạp kiếm ý Ngộ Kiếm uyên, lại thua nhanh như vậy?

Ngay lúc tu sĩ ba tông vô cùng chấn động, Bùi Lăng bình thản nói: "Thắng bại đã phân, tất nhiên dừng ở đây."

Lúc nói chuyện, hắn đã nắm chặt bàn tay Mạc Lễ Lan.

Hai người kể lòng bàn tay vào nhau, trong khoảnh khắc Mạc Lễ Lan hóa thành một đoàn bóng tối như thực chất, nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể hắn.

Lập tức, quanh người Bùi Lăng hiện ra lít nha lít nhít đường vân màu đỏ sậm, nhìn lại đặc biệt quỷ dị.

Trong giây lát bóng tối hoàn toàn biến mất, đường vân màu đỏ sậm trên người Bùi Lăng cũng chầm chậm biến mất, khí tức đã hạ xuống của hắn lập tức khôi phục hoàn toàn.

Thấy Bùi Lăng dễ nói chuyện như vậy, Hạ Phất Khung hơi ngạc nhiên, mặc dù hắn ta vẫn không xem ba trận chiến trước của Bùi Lăng, hai năm qua cũng có chỗ nghe thấy về tác phong làm người của vị Thánh Tử Trọng Minh tông này.

Truyền thuyết vị Thánh Tử này trời sinh ma tính sâu nặng, bụng đạ ác độc, không giữ người sống, thậm chí còn không buông tha đồng môn, người thân.

Nhưng hôm nay gặp mặt, ngược lại hoàn toàn khác với trong tin đồn.

Lúc suy nghĩ xoay chuyển, Hạ Phất Khung ngắn gọn nói: "Đa tạ."

Chợt xoay người, nhìn về phía Trình Đôn: "Bây giờ ngươi như thế nào?"

Trình Đôn tóc dài rối tung, lúc này khuôn mặt vốn tuấn lãng vô cùng thê thảm, trong thất khiếu không ngừng có máu tươi chảy ra, pháp y màu lam sẵm đã bị nhuộm ướt, dòng máu ấm áp thuận theo ống tay áo vạt áo hắn ta nhỏ xuống mặt đất.

Khuôn mặt, cái cổ, hai tay lộ ra bên ngoài đều xuất hiện vết rách như đồ sứ cháy hỏng, điều khiến làm người ta nhìn thấy mà giật mình là tất cả vết rách còn đang không ngừng nứt vào trong thân thể của hắn ta.

Trong máu tươi dần trộn lẫn chất lỏng màu sắc khác chảy ra.

Trên hai gò má đầy vết máu của hắn đã có thể thấy bạch cốt âm u bên trong.

[Trảm Tiên Kiếm Ý] sắc bén vô song, đã càng ngày càng không thể dung nạp, sắp phá thể mà ra!

Sắc mặt Hạ Phất Khung dần nghiêm nghị.

Tất nhiên không giữ được cỗ đạo thể này của Trình sư đệ!

Hiện tại [Trảm Tiên Kiếm Ý] đã bắt đầu ăn mòn thần hồn của hắn ta, phải nhanh chóng đưa người sư đệ này về tông, trước chém nhục thân của hắn ta ra, lại chém bộ phận thần hồn bị ăn mòn, muốn giữ được tính mạng cũng không có vấn đề, nhưng thần hồn không được đầy đủ, tiếp theo là tái tạo nhục thân, cũng vô vọng trường sinh đại đạo...

Không!

Không phải trường sinh đại đạo, ngay cả khôi phục tu vi Hợp Đạo kỳ, cũng không thể!
Bạn cần đăng nhập để bình luận