Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 854: Cốt Tịch Sơn

Ầm ầm ầm ầm ầm...

Quỷ hỏa thiêu đốt, âm lôi gào thét, kim mộc thủy hỏa thổ tuỳ tiện thoải mái, sương gió băng tuyết không ngừng bao trùm lại tan rã... Vô số thuật pháp đan xen giữa không trung, ánh sáng bộc phát ra chiếu khắp bầu trời huyết sắc!

Điểm sáng màu đen biến thành thuật pháp phản kích, càng mạnh hơn khô lâu thi triển ra!

Hơn nữa, dưới cách không ngừng rút ra của 【 Oán Yểm thần thông 】 , rõ ràng khí tức của biển khô lâu bắt đầu giảm xuống.

Tất cả những việc trước mắt khiến trong lòng Bùi Lăng cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng hắn nhanh chóng kịp phản ứng, oán hận, nguyền rủa, ác niệm, không cam lòng... Những phản phệ này thuộc về công kích loại tâm ma, hệ thống miễn dịch tâm ma!

Ngoài ra, 【 Oán Yểm thần thông 】 trong Chú Quỷ đạo cơ, bẩm sinh đã khắc chế sự tồn tại mang theo ác niệm và hận ý với hắn.

Trong Vạn Hồn Phệ Thần Cuồng Huyết Cảnh này, trong ý chí người chết tràn ngập ác niệm và hận ý vô cùng vô tận, đây cũng là ngọn nguồn lực lượng của bọn chúng.

Hiện tại hệ thống uỷ thác không quan tâm đến tâm ma, có thể không cần trả bất cứ giá nào rút ra hận ý ngập trời nơi đây, gần như là sự áp chế hoàn mỹ nhất!

Quả nhiên, tiếp theo hắn đã thấy hệ thống không hề làm gì, chỉ đứng tại chỗ toàn tâm toàn ý thi triển 【 Oán Yểm thần thông 】 .

Cửu Phách đao linh biến thành 【 Huyết Sát đao phách 】 thì hộ vệ xung quanh Bùi Lăng, chém vỡ tất cả khô lâu tới gần hắn.

Rầm rầm rầm...

Theo lực lượng do 【 Oán Yểm thần thông 】 hấp thu càng nhiều, thực lực khô lâu trên Cốt Sơn càng yếu, thậm chí hiệu quả suy yếu tu vi dần vượt qua 【 Vĩnh Chú thần thông 】 !

Lực lượng cướp được từ những khô lâu này, ngoại trừ một phần dùng để tăng tu vi của Bùi Lăng, phần lớn đều hóa thành thuật pháp giống hệt với khô lâu, sau đó dưới sự gia trì của Kim Đan nhất phẩm, lấy uy năng cường đại hơn đánh về phía khô lâu...

Lần chiến đấu này còn đơn giản hơn lúc Bùi Lăng tử chiến trên tòa Cốt Sơn thứ nhất.

Chỉ dùng một nửa thời gian vừa rồi, hệ thống đã thoải mái giải quyết sạch sẽ số khô lâu sống lại trên cả tòa Cốt Sơn.

Ngay sau đó, hệ thống thu hồi 【 Oán Yểm thần thông 】 , cùng lúc đó khí tức của Bùi Lăng cũng từ Kết Đan tiền kỳ đỉnh phong, bắt đầu không ngừng hạ xuống.

Không đợi khí tức hoàn toàn lắng lại, thân thể hắn đã tiếp tục bay về phía tòa Cốt Sơn thứ ba...

Đến trình độ này, Bùi Lăng mơ hồ đoán được, muốn rời khỏi nơi đây, chắc chắn phải giải quyết sạch sẽ tất cả khô lâu trên Cốt Sơn!

Mấy ngày sau, Triêu Na hành cung.

Cuối hành lang đốt ngọn lửa màu u lam, sau cánh cửa gỗ quỷ dị, trong cung điện trống rỗng, đầu tiên là từng đợt ánh sáng tràn ra, trong chốc lát khí tức tịch mịch âm u lạnh lẽo tuôn ra như vỡ đê.

Trong cả điện như bịt kín một tầng sương mù.

Thứ gì cũng là bụi bẩn nhìn không rõ.

Vào lúc này, trên bồ đoàn chính giữa, một bóng người áo đen váy đen chậm rãi hiện ra.

Trong nặng nề, sa sút, khuôn mặt Lệ Liệp Nguyệt tươi tắn xinh đẹp, phù văn ở mi tâm càng lộ rõ sinh cơ như nở rộ từng chút một theo hô hấp của nàng.

Nàng chậm rãi mở mắt ra, trong mắt sáng lên tia sáng tím u ám rồi chợt biến mất.

Ngay sau đó, Lệ Liệp Nguyệt vươn người đứng dậy.

Cánh cửa gỗ quỷ dị cao tới mấy trượng lặng lẽ không tiếng động mở ra.

Váy dài màu đen như đêm tối lướt qua hàng gạch trên đường đi, bộp, bộp, bộp... Nàng đi không nhanh nhưng một bước ra, lúc xuất hiện lại đã đột nhiên hiện ra cách đó vài chục trượng.

Chẳng mấy chốc Lệ Liệp Nguyệt đã đến trước một cánh cổng như được đúc từ kim loại.

Hai tên U Hồn thị nữ đứng bên cạnh cửa lớn, thấy nàng đến đây không đợi phân phó đã vội vàng mở cửa ra.

Lệ Liệp Nguyệt không hề do dự đi vào.

Ừng ực ừng ực...

Vừa vào trong đã nghe được một tràng tiếng sôi trào.

Nơi phát ra tiếng động là một tòa huyết trì rộng lớn ở chính giữa căn phòng này.

Trong huyết trì, huyết sắc tươi đẹp đậm đặc như bị nấu sôi, không ngừng bốc lên bọt nước.

Bên hồ, Hiểu Nghê và Vụ Liễu đang rất cung kính khoanh tay đứng chờ.

Thấy Lệ Liệp Nguyệt đến đây, vội vàng đi lên hành lễ: "Chủ nhân."

Lệ Liệp Nguyệt thản nhiên gật đầu, vừa đi đến huyết trì vừa hỏi: "Tình huống như thế nào?"

"Bùi công tử đã vượt qua tầng Cốt Tịch Sơn hai mươi ba." Hiểu Nghê khẽ bẩm báo, "Cho đến bây giờ, hắn vẫn chưa bị thương."

Vẻ mặt Lệ Liệp Nguyệt không thay đổi, nàng đi đến bên cạnh huyết trì, tâm niệm vừa động, huyết trì vốn sền sệt lập tức hiện ra cảnh tượng trong Vạn Hồn Phệ Thần Cuồng Huyết Cảnh.

Đôi mắt Bùi Lăng trong vắt, quanh người như có một loại lực lượng cường đại lại vô hình nào đó quanh quẩn, đến mức áo bào không gió mà bay lên phần phật.

Ở xung quanh hắn, ánh sáng thuật pháp không ngừng chớp động, Cửu Phách đao linh rít lên xoay quanh bay múa, máu tươi bắn ra, tay đứt sọ vỡ!

Bình tĩnh quan sát một lát, Lệ Liệp Nguyệt khẽ gật đầu.

Trong trận chiến ở Vạn Hồn Phệ Thần Cuồng Huyết Cảnh, từ đầu tới đuôi Bùi Lăng chỉ dùng một môn thần thông, thực lực bản mệnh đao linh của hắn cũng có sự tiến bộ tương đương.

Hai người phối hợp với nhau, trải qua sự rèn luyện của hai mươi ba tòa Cốt Sơn, cũng đã cực kỳ thuần thục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận