Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1447: Trở lại hiện thực (1)

Hắn vẫn sử dụng hệ thống tu luyện, vốn không tồn tại bất kỳ tâm ma gì, nhưng trước đây không lâu tiến vào kiểm tra Giám Tâm hồ thất bại, đã để tâm ma lợi dụng thời cơ...

Chỉ có điều, tâm ma vừa sinh sôi, dưới tình huống bình thường chắc thực lực không mạnh, lúc này điều mà tâm ma khiến người ta khó đề phòng nhất, lại là ngụy trang và che giấu năng lực, khiến tu sĩ không thể phân biệt.

Nếu phát hiện được, chỉ cần người có đạo tâm kiên định, không khó hoàn toàn chém giết nó.

Nhưng bây giờ hắn nhìn tâm ma này, lại cho hắn một cảm giác cực kỳ nguy hiểm, cực kỳ không bình thường!

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng bỗng nhiên thay đổi sắc mặt.

Cái bóng trong hồ chầm chậm biến hóa, vốn tâm ma có khuôn mặt không khác gì hắn, đột nhiên hóa thành một bóng dáng bị vô số xiềng xích trói buộc.

Hắn ta đứng thấp thoáng trong rất nhiều xiềng xích, không thấy rõ lắm, chỉ có thể phán đoán vị trí từ xiềng xích, lúc này dáng vẻ đối phương nhàn nhã như đang nằm chống tay.

Nhìn như ôn hòa nhưng khí tức lại cường đại hơn tâm ma trước đó, dù phía trên xiềng xích không ngừng lấp lóe ánh sáng nhạt phong cấm áp chế, nhưng vẫn không ngăn được ma khí bốc hơi quanh người hắn ta, lại cuồn cuộn như nước thủy triều.

Thấy cảnh này, Bùi Lăng sầm mặt lại, lập tức biết đây là một kẻ ngoại lai!

Tâm ma chỉ là một cái kíp nổ để đối phương mượn cơ hội xâm nhập vào thức hải của mình!

Đây là sự tồn tại vừa ra tay với hắn!

Nhận ra điểm ấy, Bùi Lăng lập tức lạnh lùng hỏi: "Ngươi là ai?"

Cái bóng trong nước hồ bị vô số xiềng xích trói buộc khẽ cười một tiếng, sau đó trả lời: "Ta là ngươi!"

Còn chưa nói hết câu, xiềng xích vốn trấn áp trói buộc người này đột nhiên đứt gãy từng chiếc, lại gào thét bay về phía Bùi Lăng ở trên mặt hồi!

Từ nơi sâu xa, trong lòng Bùi Lăng có dự cảm: Nếu mình bị những này xiềng xích trói lại, vậy sẽ hoàn toàn trao đổi vị trí với sự tồn tại này.

Đối phương thay thế mình, xuất hiện ở khu chữ "Địa", mà mình sẽ trở thành thế thân của đối phương, bị khóa vào trong khu chữ "Thiên"!

Hắn không hề do dự chút nào, lập tức đằng không mà lên, bốn ngón tay thành đao đánh về phía xiềng xích đập vào mặt mà tới.

Mấy đạo đao khí áp súc đến cực điểm giăng khắp nơi, chém về phía rất nhiều xiềng xích!

xiềng xích gào thét bay múa như vô số cự mãng, đánh về phía Bùi Lăng.

Oanh!"

Tia lửa tung tóe khắp nơi, đao khí vỡ nát, xiềng xích đánh tới trước tiên cũng vô lực rủ xuống.

Nhưng cùng lúc đó: "rầm rầm'"... Tiếng động không biết bao nhiêu xiềng xích tấn công vang vọng trên hồ.

Bóng người bị trói đột nhiên thoát khỏi cái bóng, cũng xuất hiện trên mặt hồ giống với Bùi Lăng, đứng đằng xa giằng co.

Vù... Vù... Vù...

Bỗng nhiên, gió nổi lên.

Lúc tiếng xiềng xích chấn động vang vọng, hồn phong sắc bén như đao đột nhiên sinh ra, mặt hồ vốn trơn nhẵn như gương lập tức gợn sóng.

Trong khoảnh khắc, hồn phong kéo theo nước hồ hình thành một đạo lốc xoáy đỉnh thiên lập địa, ầm ầm gào thét đánh úp về phía Bùi Lăng.

Quanh người Bùi Lăng lan tràn ra bóng tối như thực chất, lặng yên không một tiếng động thôn phệ hồn phong.

Ngay sau đó, trong mắt hắn ẩn hiện ánh lửa, phù văn xen lẫn, liên tiếp thi triển [Vĩnh Chú thần thông] [lãng quên chỉ "Pháp"], ngay sau đó nhanh chóng chém ra vô số đao khí huyết sắc.

Rõ ràng khí tức của bóng người bị vô tận xiềng xích trói buộc đã giảm xuống một chút, chỉ có điều đối phương không hề chịu ảnh hưởng của lãng quên chi pháp, chỉ hơi "..." một tiếng, cảm thấy hơi kỳ quái.

Nhưng chẳng mấy chốc hắn ta đã tiện tay vung lên, tiếng xiềng xích va chạm "răng rắc": "răng rắc": "răng rắc" rợn người không ngừng vang lên, như vô số mãng xà quấn giao xoay quanh, ngay sau đó cơn gió mạnh nổi lên xung quanh, không gian rung động, vòng xoáy xiềng xích khổng lồ đột nhiên xuất hiện, trong khoảnh khắc thôn phệ tất cả đao khí.

Sau đó, xiềng xích đột nhiên chìm vào trong hồ.

Bùi Lăng đang muốn hành động, ngay lúc hắn đặt chân vào trong hồ, đột nhiên vô số xiềng xích bắn ra, đâm về phía hắn từ bốn phương tám hướng.

Cả người hắn như cắt hình lóe lên một cái, trong nháy mắt xuất hiện ở bên ngoài xiềng xích vây quanh, đột nhiên dùng ra [Ngũ Quỷ Thiên La Độn].

Ngay sau đó, ống tay áo Bùi Lăng không gió mà bay, phần phật tung lên, khí tức toàn thân tăng vọt, bóng tối như thực chất, như nước chảy xuôi mà ra, cùng lúc đó đã thi triển [Trường Hận Chú]. Bóng tối lại im hơi lặng tiếp tràn ngập, bao phủ về phía bóng người.

Chẳng mấy chốc, người kia đã bị nuốt hết.

Mượn bóng tối che giấu, Bùi Lăng lập tức chém ra vô số đao khí, đánh thẳng vào các nơi yếu hại trên người đối phương.

"Rầm rầm"...

Trong bóng tối không phân biệt được đồ vật, tiếng xiềng xích di chuyển đập vào nhau đột nhiên vang lên, dường như vạn xà đi khắp nơi.

Keng keng keng...

Trong tiếng vang leng keng dày đặc, xiềng xích gào thét nhốn nháo, đỡ được tất cả đao khí.

Trong khoảnh khắc, đốm lửa nhỏ bắn tung toé, xiềng xích không ngừng run rẩy, phù văn điên cuồng lấp lóe ánh sáng nhạt. Cùng lúc đó, đao khí như bươm bướm nhào tới, lần lượt chạm vào nhau lại nhanh chóng bị chôn vùi.

Chiến đấu một lát, Bùi Lăng dần yên lòng, có lẽ đối phương bị giới luật áp chế, lực lượng xâm nhập vào trong thức hải của mình rất có hạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận