Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1656: Cách ra vào U Tố mộ (1)

Sắc mặt hắn ta trắng bệch, trên trán nhăn ra một chữ "Xuyên"

đậm như có tâm sự nặng nề, mặc áo bào trắng mũ trắng, khoác một kiện áo lông cáo trắng cực kỳ dày, trong tay còn cầm một cái thủ lô màu xanh đồng, bên trong tản ra hơi khói lượn lờ.

Khí tức quỷ vật đi theo phía sau hắn ta là Phản Hư, áo xanh ăn mặc gọn gàng, bước trên giày đen, đầu chít khăn vải thô, cách ăn mặc của gã sai vặt, chỉ có điều trên mặt gã sai vặt này không có ngũ quan, chỉ có lít nha lít nhít cái miệng, lúc bờ môi mấp máy lộ ra răng trắng sắc nhọn dày đặc. Trong tay áo hẹp cũng lộ ra từng móng tay màu xanh đen, dữ tợn đáng sợ.

Hồng Phấn tân nương mặt không đổi sắc, lập tức truyền âm cho Bùi Lăng: "Chủ nhân, vị phía trước là thuộc hạ của một vị cấm kỵ U Tố mộ, tôn hiệu là Úc"

"Về phần người đằng sau kia, gọi hắn Tham nô là được"

"Thuộc hạ của Úc không quan trọng gì."

Thuộc hạ của cấm kỵ? !

Trong lòng Bùi Lăng giật mình, sau đó không đợi hắn suy nghĩ nhiều đã nghe Hồng Phấn tân nương tiếp tục nói: "Chủ nhân không cần lo lắng, mặc dù thực lực của hắn mạnh hơn thiếp thân, nhưng thân phận của thiếp thân cao hơn hắn!"

"Hiện tại không cần phải để ý đến bọn họ, trực tiếp đi lấy tạo hóa là được."

"Có thiếp thân ở đây, bọn họ tuyệt đối không dám vô lễ với chủ nhân!"

Thân phận của Hồng Phấn tân nương ở U Tố mộ này, còn có địa vị cao hơn vị thuộc hạ Hợp Đạo của cấm kỵ này? !

Trong lòng Bùi Lăng lập tức ngạc nhiên, hắn không nhịn được hơi nghi ngờ, dọc theo con đường này vì sao hắn không hỏi thăm lai lịch của Hồng Phấn tân nương?

Nghĩ tới đây, hắn nhanh chóng tỉnh táo lại, lập tức truyền âm hỏi:

"Ngươi cũng là thuộc hạ của một vị cấm kỵ?"

Giọng Hồng Phấn tân nương yêu kiều mềm mại, truyền âm trả lời: "Không sai!"

Nghe vậy, Bùi Lăng nhướn mày, thuộc hạ cấm kỵ... Chắc bây giờ vị cấm kỵ kia còn chưa phát hiện.

Chờ lấy tạo hóa, sau khi rời khỏi U Tố mộ phải nhanh chóng giải [Loạn Thân Ký Sinh Chú] và [Tâm Ma Đại Diễn Chú] cho Hồng Phấn tân nương này!

Bị một quỷ vật Phản Hư đuổi giết, dù sao cũng tốt hơn trực tiếp đắc tội một vị cấm kỵ!

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng tập trung ý chí, không để ý "Úc" còn có "Tham nô" cách đó không xa, mà tiếp tục nhìn về phía cửa ra vào nguy nga hùng vĩ phía trước.

Trong giây lát, hắn lại truyền âm phân phó: "Ngươi phái vài đầu quỷ vật tiến lên, dò đường một chút"

Hồng Phấn tân nương khẽ gật đầu: "Vâng, chủ nhân"

Ống tay áo huyết sắc khẽ nhúc nhích, bàn tay tinh tế trắng nõn mềm mại nắm hờ một cái, lập tức có mười mấy quỷ vật chui ra từ lòng đất, toàn thân xanh đen, âm khí quấn quanh, hình thù kỳ quái, không hề do dự đi đến cửa ra vào.

Những quỷ vật này đi được một nửa, hận ý quanh người tuôn ra ngập trời, dường như đã trải qua chuyện bất bình căm hận phẫn uất nhất đời.

Ngay sau đó, những hận ý này lập tức bị cửa lớn rút sạch sẽ.

Chẳng mấy chốc, những quỷ vật này cũng tán loạn theo, chớp mắt biến mất không còn tăm tích như mây khói.

Thấy cảnh này, Bùi Lăng khẽ gật đầu, là [Oán Yểm thần thông] !

Chỉ có điều, đây không phải [Oán Yểm thần thông] do hắn thi triển có thể so sánh được, muốn tới gần cửa lớn này, hắn cũng phải thi triển [Oán Yểm thần thông] chống lại.

Lúc này, Hồng Phấn tân nương nhẹ vung làn váy dài, lại triệu hồi ra nhóm quỷ vật thứ hai, chuẩn bị tiếp tục bước đến cửa ra vào.

Bùi Lăng lại đưa tay ra, truyền âm nói: "Được rồi, ta tự đi qua thử một chút."

"Một khi xảy ra vấn đề, lập tức kéo ta trở về."

Hồng Phấn tân nương lập tức gật đầu: "Vâng!"

Lập tức, Bùi Lăng đi về phía trước, vừa mới bước ra bước đầu tiên đã cảm thấy lực lượng tràn trề, âm vang đánh tới. Trên dưới cả người đột nhiên bị đặt lên vài ngọn núi vô cùng nặng nề.

Dù lấy tu vi hiện tại của hắn cũng cảm thấy cực kỳ khó khăn.

Hắn lập tức biết nơi đây có pháp tắc cấm bay, hiện tại đừng nói là bay, dù muốn nhảy cao một chút cũng không thể.

Bùi Lăng suy nghĩ, tiếp tục bước lên trước một bước.

Hắn dần đến gần cánh cửa, trong lòng cũng dần không chịu khống chế sinh ra hận ý hùng hậu.

Hắn hận! Bàn Nhai giới rộng rãi như vậy, vì sao mình cứ phải sinh ra ở nơi hoang vắng như Lộc Tuyền thành? !

Hắn hận! Rõ ràng phụ thân là cốt nhục thân nhất đời của hắn, nhưng vì sao lại vô cùng ghét bỏ người trưởng tử là hắn, không hề có chút tình nghĩa phụ tử nên có? !

Hắn hận! Kế mẫu không hiền, rõ ràng mình đã nhượng bộ từng bước, từ bỏ tất cả quyền lực địa vị mà trưởng tử nên có, từ đầu đến cuối vẫn hùng hổ dọa người, bóc lột đến tận xương tuỷ, lòng tham không đáy!

Hắn hận! Gia chủ Bùi Tuyên ngồi không ăn bám, rõ ràng biết mình chịu đủ loại uất ức, từ đầu đến cuối vẫn làm như không thấy, dàn xếp ổn thỏa!

Hắn hận! Vất vả bái nhập Trọng Minh tông, lại vì không có linh thạch hối lộ đệ tử, bị ép tự tay đâm ba người Miêu Thành An, vừa vào tông môn đã không có chỗ ở!

Hắn hận! Huynh muội Trần Hoàn lòng lang dạ thú, không oán không thù lại định biến hắn thành tế phẩm của Phệ Hồn phiên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận