Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1805: Đại cục đã định

Hoàng Thượng đang độ khỏe mạnh, hiện tại có thể là mẫu nghi thiên hạ, cũng không có nghĩa ngày sau còn có thể tiếp tục ở lại trong cung!

Nguyễn Tịch Lộ nghĩ tới đây, đưa tay kéo nửa cánh tay áo bị tuột xuống, che khuất bả vai tuyết trắng mềm non, phân phó: "Tiểu Đan, trang điểm cho bản cung"

"Mổ rương hòm, hầu hạ bản cung thay quần áo."

"Chờ chút! Mang toàn bộ tị hỏa đồ cất giấu tới..."

Nàng phải ăn mặc thật tốt, buổi tối hôm nay nhất định phải lấy ra tất cả vốn liếng hầu hạ Hoàng Thượng.

Đợi nàng hầu hạ Hoàng Thượng đến căn bản không nghĩ đến mẫu tử Hoàng Hậu, nàng lại thổi một ít gió bên gối cho Hoàng Thượng...

Hoàng cung.

Chính điện.

Nơi đây là tổ chức đại điển các đại triều, cũng là nơi các đời Hoàng Thượng lên ngôi sẽ tiếp nhận văn võ bá quan thăm viếng lần đầu.

Hiện tại triều hội chưa mở, ngoại trừ thủ vệ cấm vệ, bên trong lại không có một ai.

Chỉ có trong lư hương chính giữa đại điện đốt Tất Túc hương trừ tà tránh ác.

Lúc này, khói xanh lượn lờ, bay thẳng lên xà nhà chạm khắc.

Khí tức lạnh thấu xương tản ra cả điện.

Sau khi Bùi Lăng rời khỏi cung điện của Nguyễn Tịch Lộ, đã rời khỏi hậu cung, tiến vào tiền triều.

Hắn đi từng bước một đến cửa chính điện, cấm vệ nơi này thấy vậy, lập tức quỳ xuống đất hành lễ: "Tham kiến Hoàng Thượng!"

Thấy Hoàng Thượng không nói một lời, tiếp tục đi về phía trước.

Bọn họ vội vàng đứng lên, chạy tới đẩy cửa lớn chính điện ra cho hắn.

"Kẹt kẹt."

Cửa điện mở rộng, ánh nắng chiếu vào rộng lớn điện đường âm u.

Vô số hạt bụi bay lả tả.

Chính điện vốn tối tăm lập tức rõ ràng hơn mấy phần.

"Bộp, bộp, bộp...

Tiếng bước chân quanh quẩn trong cung điện rộng lớn.

Bùi Lăng vượt qua bậc cửa, nhanh chân đi vào.

Hắn không chút do dự, đi thắng đến bảo tọa phía trên thểm son.

Sau khi tiến vào toà chính điện này, khí tức quanh người Bùi Lăng bắt đầu liên tục tăng lên, pháp lực trong cơ thể hắn gào thét bốc lên như nấu sôi, xảy ra sự biến hóa kịch liệt.

Trong cả người đều truyền đến cơn đau mơ hồ, cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Vừa rồi nuốt ăn xong tất cả Hoàng Thượng giả, cấm vệ giả và hoạn quan giả, hắn ta cũng đã ở lằn ranh đột phá.

Chỉ có điều, tu vi càng cao, độ khó đột phá càng lớn.

Đến tình trạng Phản Hư kỳ này, dù đột phá giữa cảnh giới cũng khó khăn hơn đột phá cảnh giới lớn phía dưới Hóa Thần.

Nếu chỉ là tu sĩ Phản Hư kỳ bình thường, trong tình huống này chắc chắn sẽ chọn chỗ tu luyện tốt nhất, vật liệu đột phá tốt nhất, lại thêm đủ loại thiên tài địa bảo dùng để giúp đỡ tu luyện, ngưng tụ tâm thần, điều trị pháp lực.

Sau đó bế quan vài năm, hơn mười năm, thậm chí là trăm năm, trong sự nghiêm túc cố gắng lâu dài, tìm kiếm lại bắt giữ linh quang chợt lóe lên liền biến mất kia, mới có thể vượt qua bình cảnh, từ Phản Hư tiền kỳ đỉnh phong đột phá tới Phản Hư trung kỳ!

Nhưng bây giờ...

"Leng keng! Kiểm tra ra ký chủ đang đột phá Phản Hư trung kỳ, hệ thống đưa tặng miễn phí giới vận một giới cho ngài..."

"Leng keng! Hệ thống đang đưa tặng miễn phí, xin chờ một chút...

Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên bên tai, ngay sau đó Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển bước lên thềm son, dáng vẻ ngông nghênh vung vạt áo ngồi xuống bảo tọa.

Ngay chớp mắt hắn ngồi lên bảo tọa, khí tức hùng hậu lập tức xông lên trời không!

Tất cả máu tươi, sợ hãi, căm hận, oán niệm trong thiên hạ... Cùng một luồng lực lượng khí vận cường đại khó mà miêu tả bắt đầu liên tục không ngừng tràn vào trong cơ thể hắn.

Khí tức của Bùi Lăng nhanh chóng tăng vọt, dần dần từ Phản Hư tiền kỳ kéo lên Phản Hư trung kỳ...

Từng dòng sông, từng dãy núi nhanh chóng lui lại, trời cao như bích, lẻ tẻ mây trắng trôi nổi như sợi thô.

Lúc này, một cơn gió lạnh lẽo gào thét thổi qua trên bầu trời.

Trong cơn gió lạnh như có vô cùng vô tận sợi tóc tung hoành bay lượn, quỷ quyệt kinh khủng, giữa sợi tóc là con ngươi màu đỏ ngòm như ẩn như hiện, nghẹn ngào không ngừng như vô số nữ tử cùng kêu khóc, nơi đi qua như rơi vào hầm băng, tuyết đen nhao nhao.

Đôi mắt "Đề" đỏ tươi lạnh lùng, đang toàn lực đi đường.

Chủ thượng có được khí tức của Vương, hiển nhiên đã được Vương công nhận.

Lần này một mình đến vùng đất chết Chương Quận, ra tay với mộ bia trong lãnh địa của "Úc", liên quan đến sự thành bại của chủ thượng khi lấy tạo hóa trong cánh cửa thứ hai, đây là thời cơ tốt nhất để lấy sự tin tưởng của chủ thượng, tất nhiên nàng phải toàn lực ứng phó, quyết không thể để chủ thượng thất vọng!

Lúc suy nghĩ: "Đề" đột nhiên khẽ giật mình, khí tức của nàng bắt đầu nhanh chóng khôi phục, chẳng mấy chốc đã từ Hóa Thần tiền kỳ, khôi phục lại Hóa Thần trung kỳ.

Sau đó từ Hóa Thần trung kỳ, khôi phục lại Hóa Thần hậu kỳ...

Chỉ chốc lát, nàng đã thành công khôi phục được Phản Hư kỳ...

Chẳng mấy chốc, tu vi của "Để" đã khôi phục đỉnh phong.

Trong lòng nàng đang cảm thấy kỳ quái nhưng không đợi nàng suy nghĩ nhiều, phía dưới sông núi cỏ cây, trên đầu vòm trời mây trắng, toàn bộ như bức tranh bị nước mưa cọ rửa, màu sắc dần ảm đạm, chầm chậm nhòe đi.

Mọi thứ trong mắt như mây khói, không ngừng nhòe đi... Trong giây lát đã hoàn toàn rơi vào một mảnh hỗn độn.

Hỗn độn mênh mông, nàng nhìn trên dưới trái phải trong không trung, ngay lúc này một cửa ra vào hoa mỹ đột nhiên hiện ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận