Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1250: Dương hương chủ

Dương Lô mỉm cười nói:

nhân bị cái gọi là Chính tiên tiếp tục lừa gạt, ngây thơ sinh tử, tự nhiên lãng phí tuổi thanh xuân vào việc cung phụng Chính tiên, Ninh' tiên nhân từ, không muốn phàm vì vậy mang đến số lượng một ngàn tín chúng cho 'Ninh' tiên, là có thể được Diệp khôi thủ triệu kiến"

"Chỉ cần thông qua phần kiểm tra của Diệp khôi thủ, chứng minh trung thành tuyệt đối với 'Ninh' tiên, không phải là chó săn của triều đình hoặc cái gọi là Chính tiên, có thể tận mắt thấy phiến đá 'Ninh' tiên!"

"Đương nhiên, bây giờ không có nhiều người biết tiên dụ do "Ninh' tiên đưa xuống"

"Bởi vậy một ngàn tín chúng chỉ là tình huống hiện tại."

"Đợi sau khi thanh danh 'Ninh' tiên truyền xa... Sẽ không biết như thế nào."

"Trước kia chư vị không biết ta, khả năng không biết năm nay ta đã bảy mươi có ba."

"Bởi vì cái gọi là 73,84, Diêm Vương không thu cũng tự đi."

"Ngay mấy tháng trước, ta còn nằm trên giường bệnh thoi thóp, nhìn những đứa con bất hiếu trong nhà tranh đoạt gia sản ngay trước giường, lại không ai để ý tới sự sống chết của ta..."

Còn chưa nói hết câu, phía dưới đã xôn xao.

Với hình dáng tướng mạo tiếng nói của Dương Lô, quyết không thể vượt qua năm mươi tuổi, nói đúng ra trông hắn ta chỉ khoảng hơn bốn mươi tuổi! Hơn nữa tinh thần phấn chấn, vô cùng trung khí, nhìn thế nào cũng đang độ tráng niên.

Hóa ra đã là 73? !

Cái gọi là nhân sinh thất thập cổ lai hy, lão giả 70 tuổi ở nhân thế có thể chống quải trượng bước đi, đã có thể nói một câu tinh thần quắc thước.

Dương Lô này lại trực tiếp trẻ ra ba mươi tuổi! Mặc dù còn chưa tới tình trạng cải lão hoàn đồng, nhưng từ lúc hắn ta thấy phiến đá "Ninh" tiên mới bao lâu?

Ánh mắt tất cả mọi người sáng rực nhìn Dương Lô, hận không thể lập tức đi ra cửa lôi kéo người tín ngưỡng "Ninh" tiên, để mình cũng có thể tận mắt thấy phiến đá "Ninh" tiên!

Vào lúc này, có người buột miệng hỏi: "Nếu gặp phải hạng người ngang bướng, không chịu tiếp nhận 'Ninh' tiên ban ân, phải làm như thế nào?"

"Hừ!" Dương Lô cười lạnh một tiếng, nói: "Ninh' tiên còn có thể khẳng khái ban thưởng pháp thuật thăng tiên, từ xưa đến nay chưa hề có ân điển như thế"

"Nếu trong lòng ngu phu ngu phụ còn có do dự, điều này nói rõ bọn họ đã bị cái gọi là Chính tiên độc hại quá sâu."

"Nếu thường nhân nhất thời hồ đồ, vẫn có thể thuyết phục."

"Nếu đã ăn sâu bén rễ, thì cần sử dụng thủ đoạn cực đoan, để bọn họ quay lại con đường chính."

"Đối với loại người ngu xuẩn này, không cần nhiều lời, để bọn họ cảm nhận được uy nghiêm của 'Ninh' tiên là được!"

Đám người rối rít gật đầu: "Chúng ta nhất định sẽ để tất cả mọi người biết, 'Ninh' tiên nhân từ cũng có uy nghiêm!"

Oanh! !!

Vào lúc này, cửa sân gian ngoài đột nhiên bị phá tan, một đội binh lính giáp trụ tươi sáng, cầm trong tay búa rìu do hai tên mặc huyền bào dẫn đầu, cùng nhau chen vào: "Tín chúng Tà tiên!

Giết!"

Không hề do dự chút nào, đám sĩ tốt giơ lên binh khí có tia sáng lạnh bắn ra bốn phía, mang theo khí thế lôi đình xông vào chính sảnh, gào thét chặt xuống!

Biến cố đột ngột khiến đám người quá sợ hãi.

Đại Lương quốc thái bình lâu ngày, mặc dù những người này có thân phận khác nhau lại chưa từng thấy tình cảnh máu tanh gì.

Hiện tại những sĩ tốt này lại là lính tinh nhuệ do quan phủ nuôi dưỡng, khí huyết tràn trề, lúc kết trận công kích đối địch trên sa trường, có thể nói là hung thần ác sát, sát khí như thực chất.

Phần lớn người đang ngồi đều là dân chúng bình thường hoặc là phú hộ bình thường, đâu thể ngăn cản được?

Trong chốc lát đừng nói chống cự, từng người run rẩy, chân cẳng như nhũn ra, ngay cả suy nghĩ trốn chạy cũng chưa kịp xuất hiện, trong đầu đã trống rỗng, không thể làm ra bất kỳ phản ứng gì.

Nhưng vào lúc này, Dương Lô hừ lạnh một tiếng, ngồi ngay ngắn trên chủ vị, cách không vỗ ra một chưởng.

Một chưởng này của hắn ta trông bình thường, lại có gió mạnh nổi lên, ngay sau đó giữa hư không đột nhiên hiện ra một chưởng ấn màu vàng kim to lớn, hung hăng lao tới đập vào binh lính.

Vừa nãy đám binh lính còn hung hăng không thể đỡ, cứ như mãnh hổ xuống núi, trong nháy mắt như diều đứt dây, không có chút sức chống cự nào bị đánh bay ra ngoài!

Loảng xoảng bang...

Trong tiếng giáp trụ, binh khí rơi xuống đất, xen lẫn tiếng vang nặng nề và rên rỉ, trong đám người này máu tươi chảy xuôi cuồn cuộn, trong nháy mắt đã tử thương nặng nề!

Rất nhiều tín chúng tưởng đại nạn giáng xuống trợn mắt há hốc mồm, thật sự không dám tin vào hai mắt của mình, đây là lực lượng sau khi xem phiến đá "Ninh" tiên?

Dương Lô chuyển động cái cổ, vươn người đứng lên, cười gằn một tiếng, không hề do dự sải bước ra như một mũi tên, trong nháy mắt đã đến trước mặt đám sĩ tốt còn đang lục tục ngo ngoe bò dậy, bàn tay mập mạp liên tục đánh ra.

Những nơi đi qua như hổ gặp bầy dê, sĩ tốt tinh nhuệ giáp trụ đầy đủ, được quan phủ tỉ mỉ chọn lựa bồi dưỡng lại như tờ giấy, không ai đỡ nổi một hiệp!

Phanh phanh phanh phanh phanh...

Trong giây lát, sĩ tốt toàn quân bị diệt.

Rất nhiều tín chúng thấy cảnh này, chỉ cảm thấy nhịp tim như sấm, hoa mắt chóng mặt, đứng ngây ngốc tại chỗ một lát, mới như vừa tỉnh lại từ trong mộng, bao bọc vây quanh Dương Lô:

"Hương chủ uy vũ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận