Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1520: Trong vòng ba chiêu (2)

Đã thấy ba phương hướng nam bắc tây, đệ tử ba tông Luân Hồi tháp, Vô Thủy sơn trang và Thiên Sinh giáo đều yếu ớt tê liệt ngã xuống mặt đất. Bao gồm Thiếu Phù Đồ Lệnh, Đế Tử, Nhậm Trạc Lân, không có một ai đứng lên được.

Thấy cảnh này, trong đôi mắt đẹp của Lệ Liệp Nguyệt cũng hiện ra vẻ ngạc nhiên, mặc dù nàng đã sớm biết việc Bùi Lăng vạn kiếp Hóa Thần, sớm đoán trước kết cục của trận chiến đấu này, nhưng hoàn toàn không ngờ chiến đấu lại kết thúc nhanh như vậy!

Thiếu Phù Đồ Lệnh cùng là Hóa Thần kỳ căn bản không có một chút sức phản kháng trên tay Bùi sư đệ.

Lúc này, Bùi Lăng mở miệng: "Lệ sư tỷ, ngươi đến xử lý?"

Lệ Liệp Nguyệt nhanh chóng kịp phản ứng, nhẹ gật đầu, nói:

"Tốt!"

Nàng bước về phía trước một bước, liếc nhìn tất cả đệ tử ba tông, sau đó lạnh lùng nói: "Thủ lĩnh Thánh đạo, người tài mới có được."

"Hiện tại các ngươi đều bại trong tay Thánh Tử tông ta, vị trí thủ lĩnh này thuộc về Thánh Tử tông ta!"

Nói xong, nàng nhìn về phía Thiếu Phù Đồ Lệnh, nói: "Úc Bào sư huynh, ngươi nghĩ như thế nào?"

Thiếu Phù Đồ Lệnh hít sâu một hơi, sau đó trả lời: "Tài nghệ không bằng người, có chơi có chịu!"

Lệ Liệp Nguyệt nhẹ gật đầu, nói: "Đã vậy, kính xin sư huynh lập xuống lời thề tâm ma"

"Trong trận đại chiến thảo ngụy tiếp theo, các ngươi đoạt được tài nguyên trên chiến trường, phải nộp lên cho Thánh Tử toàn bộ."

Thiếu Phù Đồ Lệnh không hề do dự, lập tức lập xuống lời thê:

"Luân Hồi tháp Úc Bào lấy đạo tâm để thể, từ ngày hôm nay đến khi đại chiến thảo ngụy kết thúc, tài nguyên đoạt được đều đưa cho Thánh Tử Trọng Minh tông Bùi Lăng, nếu có vi phạm, sẽ nhận sự khiển trách của thế giới, đạo hạnh không tiến thêm một tấc nào nữa!"

Nghe vậy, Bùi Lăng khẽ gật đầu, chợt bấm niệm pháp quyết giải [Đọa Huyết Chú] trên người của đám người Luân Hồi tháp.

Thiếu Phù Đồ Lệnh lập tức cảm thấy cả người chợt nhẹ, thấy các đệ tử Luân Hồi tháp khác đều khôi phục bình thường, lập tức dẫn theo bọn họ nhanh chóng rời đi.

Lệ Liệp Nguyệt lại nhìn về phía Đế Tử, hỏi: "Vân Ngao Tử sư huynh, ngươi thì sao?"

Đế Tử nhìn Bùi Lăng, nghi ngờ hỏi: "Ngươi không phải Tiên Vương, mà là Tiên Đế?"

Sắc mặt Bùi Lăng lập tức cổ quái, Lệ Liệp Nguyệt lại không chút suy nghĩ trả lời thay: "Bùi sư đệ là Tiên Đế thượng giới lạc xuống trần gian"

Đế Tử lập tức lộ ra vẻ thoải mái, chợt nói: "Khó trách!"

"Bây giờ ta chưa thức tỉnh đủ ký ức, vì vậy mới có thể bại trong tay ngươi."

"Lần tiếp theo, nhất định phải thắng trở về."

"Thế nhưng, ta sẽ không tranh giành vị trí thủ lĩnh này với Bùi Lăng tiên đế"

Thấy Đế Tử đã đồng ý, Lệ Liệp Nguyệt nhân cơ hội nói: "Kính xin sư huynh lập lời thề..."

Một lát sau, đệ tử Vô Thủy sơn trang và Thiên Sinh giáo lần lượt rời đi, trong Âm Thi thành chỉ còn lại đệ tử Trọng Minh tông.

"Thánh Tử"

"Thật không ngờ Thánh Tử lại cường đại như thế..."

"Thánh tông hưng thịnh!"

"Mới chỉ đánh một chiêu, đáng tiếc ta không thấy được cái gì, các ngươi thấy rõ chưa? Thiếu Phù Đồ Lệnh và Đế Tử bại như thế nào?"

"Không..."

"Thủ đoạn của Thánh Tử, sao chúng ta có thể suy đoán?"

"Thiếu Phù Đồ Lệnh là Hóa Thần, lại không phải đối thủ của Thánh Tử, chẳng lẽ Thánh Tử đã là Hóa Thần đỉnh phong?"

"Hình như Thánh Tử nhập đạo chưa lâu..."

"Tuyệt thế thiên tài, không thể tính toán theo lẽ thường..."

Rất nhiều đệ tử Trọng Minh tông nhìn chằm chằm Bùi Lăng, trong mắt đầy vẻ khâm phục và kính sợ từ tận đáy lòng, trong chốc lát vang lên tiếng xì xào bàn tán lại không ai dám tiến lên đáp lời.

Lúc này, Lệ Hàn Ca mỡ miệng, xúc động nói: "Uy áp cùng thế hệ, thiên kiêu ba tông Luân Hồi tháp, Vô Thủy sơn trang, Thiên Sinh giáo tụ tập lại, cũng liên thủ lại không địch nổi một kích vung tay áo của Thánh Tử! Đúng là thiên kiêu đỉnh tiêm của Thánh tông ta! Có Thánh Tử sẽ rất hưng thịnh!"

Nghe vậy, đệ tử khác rối rít gật đầu phụ họa: "Không sai! Thánh tông ta có thiên kiêu tuyệt thế như Thánh Tử, tất nhiên có thể áp đảo ba tông Thánh đạo còn lại, tàn sát thiên hạ, nô dịch chư tộc!"

"Thánh Tử Thánh Nữ đều là thiên tài hiếm có, Thánh tông có hai người này, tương lai không thể đo lường!"

"Không biết Chung Quỳ Thái tử vạn kiếp Hóa Thần của ngụy đạo kia có phải là đối thủ của Thánh Tử..."

"Hừ! Mặc dù vạn kiếp Hóa Thần lợi hại, nhưng so sánh với Thánh Tử tông ta, cũng chỉ ở vào tuổi tác càng dài, thời gian nhập đạo dài dằng dặc, lấy cảnh giới đè người thôi. Nếu Thánh Tử cũng tu hành đến tuổi tác của Chung Quỳ Việt Cức, chắc hẳn đối phương cũng không làm gì được Thánh Tử!"

"Chung Quỳ Việt Cức là Thái tử Lưu Lam hoàng triều, sinh ra là hoàng tử, thuở nhỏ được hưởng thụ tài nguyên và sự dạy bảo tu hành, căn bản không phải thường nhân có thể so sánh. Thánh Tử xuất thân hàn vi, cho dù thế hoà không phân thắng bại, vậy cũng là Thánh Tử thắng!"

"Đúng là như thết"

"Từ trước đến nay Thánh đạo lấy Vô Thủy sơn trang cầm đầu, trong thế hệ này của chúng ta, bởi vì Thiếu Phù Đồ Lệnh tu vi cao nhất, Luân Hồi tháp đặc biệt cẩn thận. Nhưng hiện tại Thánh Tử tông ta thống lĩnh cùng thế hệ, chúng ta cũng có thể mở mày mở mặt..."

Trong tiếng nịnh nọt mồm năm miệng mười, Tư Hồng Đạc yên tĩnh đứng trong góc nhỏ, cau mày nhìn qua Bùi Lăng, từ đầu đến cuối không nhiều lời một chữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận