Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2282: Linh thạch miễn phí (2)

Chẳng mấy chốc, ánh mắt của bọn họ từ điên cuồng vui mừng, kích động, vừa lòng thỏa ý, tự hào, ước mơ... Chuyển thành tham lam thuần túy.

Sau đó khuôn mặt bắt đầu dữ tợn, thể xác bắt đầu nhiễu sóng...

Không lâu sau, toàn bộ lầu nhỏ truyền ra tiếng "ôi ôi" như ống bế, nước bọt chảy xuôi đây đất.

Bên cạnh phủ thành chủ.

Nhà giàu có vội vàng thu thập ra, cửa ra vào mở rộng mặc cho sinh linh ra vào.

Sau khi vào cửa lớn, đi vòng qua bức tường, đi thẳng đến chính đường có thể trông thấy một cái bàn dài đặt ngang ở công đường.

Một bóng dáng áo bào đen ngồi sau cái bàn.

Hắn ta khoác một kiện áo choàng đen nhánh, mũ trùm ép xuống như che đậy khuôn mặt.

Nhưng nếu nhìn từ phía dưới, chỉ thấy bên trong áo choàng là một đoàn hơi khói ngũ sắc, ngoài ra không có vật gì.

Lúc này, sương mù trong áo choàng đột nhiên bắt đầu phun trào như thuỷ triều lên xuống.

Ngũ sắc xoay tròn xen lẫn, từng chút một hóa thành hình người, mặt mày lạnh lùng, khí chất nội liễm, toàn thân đao ý nghiêm nghị.

Chính là Bùi Lăng!

Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, lại một tán tu quần áo rách nát thận trọng đi đến, sau khi khom người thi lễ, căng thẳng nói: "vãn bối đến đây nhận linh thạch và đan dược ban cho miễn phí của Cự Sương thành."

Bóng người áo choàng không do dự chút nào, lúc này đưa tay kéo xuống một khối huyết nhục máu me đầm đìa từ trên người, đưa tới.

Tên tán tu này không hề hay biết, hoàn toàn không phát hiện có chỗ nào không đúng, hắn ta thầm thở phào, rất cung kính tiếp nhận huyết nhục.

Huyết nhục vừa chạm đến lòng bàn tay hắn ta lập tức hóa thành tỏa ra linh thạch ánh sáng lung linh, cùng từng viên đan dược óng ánh mượt mà.

Tán tu nhìn phần tư lương tu hành phong phú ngoài ý muốn trong tay, vui mừng quá đỗi, luôn miệng nói tạ: "Đa tạ tiền bối!

Đa tạ tiền bối, vãn bối vĩnh viễn không quên đại ân đại đức của tiền bối..."

Hắn ta vừa nói vừa đi lui mà đi.

Lúc tên tán tu này mở miệng, rõ ràng không vận chuyển bất kỳ công pháp gì, nhưng linh lực bên trong linh thạch và đan dược lại chủ động chui vào trong cơ thể tên tán tu này, khí tức của hắn ta nhanh chóng tăng lên, sắc mặt cũng bắt đầu trở nên vô cùng tham lam.

Sau khi hắn ta rời đi, chẳng mấy chốc lại có một tên tán tu sắc mặt lo lắng đi đến...

Chẳng mấy chốc, lần lượt có ba tên tán tu đều lấy được tư lương đã nói trước đó từ trong tay bóng người áo choàng.

Tán tu thứ tư cũng đi đến, vừa hành lễ, chưa nói chuyện, bóng người áo choàng đột nhiên mở miệng: "Quên!"

"Chú!"

Ba tên tán tu đã vừa nhận được tư lương sắp rời khỏi tòa phủ đệ này lập tức không kịp kêu thảm, chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ!

Tán tu thứ tư giống tán tu phía trước, không hề cảm thấy chỗ nào có vấn đề, hắn ta kích động lại vội vàng tiếp nhận huyết nhục, huyết nhục hóa thành linh thạch và đan dược trong ánh mắt hắn ta.

Ngay sau đó...

Xoạt!

Bóng người áo choàng đột nhiên chém ra một đạo đao khí huyết sắc.

Bịch!

Lúc này đầu tán tu thứ tư bay lên cao cao, máu tươi phun ra từ trong lồng ngực, bắn tung toé toàn bộ chính đường, linh thạch và đan dược trong tay hắn ta cũng biến mất không thấy gì nữa...

Trong hư không, hơi khói ngũ sắc mờ mịt như sương tản khắp vòm trời, như mây như tản.

"Ngũ Ôn" tổ sư đứng chắp tay, bình tĩnh quan sát Bùi Lăng đang nghĩ trăm phương ngàn kế giãy giụa trong [Một Phương Tịnh Thổ l.

1Đôi mắt tổ sư thâm thúy như đêm, hiện ra hào quang kì dị như vòng xoáy, xoay tròn biến ảo.

[Một Phương Tịnh Thổ] dần hóa thành cảnh tượng trong Cự Sương thành.

Chỉ thấy Bùi Lăng khoác áo bào đen, không nhúc nhích ngồi trong vườn hoa bên cạnh phủ thành chủ, hơi khói ngũ sắc bốc hơi quanh người như chướng như lệ, xen lẫn hừng hực.

Trong thành tán tu vẫn lui tới rộn ràng, bầu không khí lại xảy ra biến hóa từng chút một.

Tất cả tu sĩ đến vì linh thạch và đan dược đều bị lực lượng của Bùi Lăng ăn mòn vô cùng kỳ quặc.

Tiếng "ôi ôi" như yêu thú vô trí quanh quẩn trong các ngõ ngách thành trì, linh khí hùng hậu cuồn cuộn tiêu tán, tràn ngập toàn bộ phương thiên địa này.

"Ngũ Ôn" tổ sư mặt không đổi sắc, nếu người trúng [Một Phương Tịnh Thổ] là tên tu sĩ Hợp Đạo bình thường, lúc này những tán tu trong thành sẽ chi tâm thần vặn vẹo, trở nên càng ngày càng tham lam...

Nhưng nội tình của tiểu bối Trọng Minh tông này quá thâm hậu, mặc dù tu vi chỉ Hợp Đạo nhưng lực lượng lại có thể khiến tán tu dị biến thành điên dại như trong Vĩnh Dạ hoang mạc lại mơ hồ có khí tượng của vị Đọa Tiên sâu trong hoang mạc!

Nếu căn cơ vượt qua sự tưởng tượng, thật sự giao thủ chính diện với hắn ta, chắc đối phương có thể chống đỡ trên tay hắn ta một khoảng thời gian rất dài...

Thế nhưng, một trận chiến này, mục đích thực sự của hắn ta không phải tranh đoạt nội tình của Bùi Lãng như ngụy đạo đã nghĩ... Mà là giáo hóa tiểu bối Trọng Minh tông này!

Nửa tháng trước: "Ngũ Ôn" tổ sư để trưởng lão Luân Hồi tháp Tần Mật hay làm việc thiện trong Cự Sương thành, không hỏi lai lịch, không hỏi tu vi, cho tất cả tán tu đường xa mà đến mỗi người một phần linh thạch đan dược.
Bạn cần đăng nhập để bình luận