Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1549: Ý chí hỗn độn

Lệ Liệp Nguyệt ra tay, lúc [Độ Kiếp Trấn Hồn Linh] phát ra tiếng giòn vang, từng cái độc lâu đột nhiên thoát khỏi chuông gió bay ra,... Giữa không trung lập tức vang lên từng tiếng gào thét thê lương.

Oanh!

Độc lâu vút không mà qua, bàn tay dị tộc lập tức chia năm xẻ bảy, bị cắt chém thành từng khối huyết nhục, rơi xuống từ giữa không trung.

Chỉ có điều, miệng vết thương của hắn ta lại không có bất kỳ huyết dịch nào nhỏ xuống, chỗ đứt gãy nhanh chóng xảy ra nhiễu sóng, bên trong lập tức mọc ra cánh tay vô cùng vô tận, tiếp tục chộp về phía Bùi Lăng và Lệ Liệp Nguyệt.

Cùng lúc đó, thân thể dị tộc cũng bắt đầu nhiễu sóng, từng cái đầu lâu, từng cánh tay, từng cái chân mọc lên như nấm, khí tức của hắn ta cũng lập tức trở nên cực kỳ khủng bố.

Bùi Lăng lập tức phát hiện tình huống hơi không đúng, vừa rồi khí tức dị tộc này chỉ có Nguyên Anh, tất nhiên hắn không sợ.

Nhưng chỉ trong chớp mắt đã đi vào Hóa Thần, thậm chí sắp đột phá Phản Hư!

Hơn nữa, theo dị tộc này nhiễu sóng, khí tức của hắn ta còn đang không ngừng tăng trưởng!

Nhất định phải tốc chiến tốc thắng!

Nếu không, bọn họ sắp phải đối mặt với một quái vật Phản Hư, thậm chí cảnh giới cao hơn.

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng đè xuống cánh tay Lệ Liệp Nguyệt, không cho đối phương tiếp tục ra tay, tâm niệm vừa động, Cửu Phách Đao đã xuất hiện ở tay phải của hắn.

Bùi Lăng tiến lên trước một bước, trường đao phá không, chỉ trong chớp mắt đã chém ra hàng ngàn hàng vạn đao!

Huyết sắc đao khí như sóng to gió lớn, trong khoảnh khắc đã tung hoành toàn trường, trong tầm mắt là một mảnh huyết quang sáng chói!

Xoạt xoạt xoạt xoạt xoạt...

Cánh tay và thân thể dị tộc lập tức bị đao khí xé rách thành vô số thịt nát, rơi xuống từ giữa không trung như một cơn mưa huyết nhục.

Thịt nát đều đều rải trên mặt đất trong vòng vài dặm, nhưng luồng khí tức hỗn loạn, cuồng bạo lại không biến mất chút nào.

Ngay sau đó, thịt nát trên đất bắt đầu nhúc nhích như có sinh mệnh.

Chẳng mấy chốc, trên những thịt nát này mọc ra từng tròng mắt màu đỏ ngòm, sau khi tất cả con mắt chớp động một trận, cùng nhau nhìn chằm chằm Bùi Lăng.

Trong khoảnh khắc, trong lòng Bùi Lăng vô thức dâng lên một luồng khí lạnh khắc cốt.

Thứ để mắt tới mình không phải một tên dị tộc điên dại này, mà là vị kia trong Vĩnh Dạ hoang mạc!

Thịt nát không ngừng nhúc nhích dung hợp, từ khối thịt lớn khoảng móng tay nhanh chóng tụ tập thành khối thịt hơi lớn...

Khí tức của khối thịt càng ngày càng mạnh!

Bùi Lăng không chút do dự, một phát bắt được cổ tay Lệ Liệp Nguyệt: "Đi!"

Chợt, hắn thi triển [Ngũ Quỷ Thiên La Độn] dẫn theo Lệ Liệp Nguyệt, chỉ một thoáng đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Lúc này, ba vị tu sĩ chính đạo theo đuôi ở nơi xa cũng dừng chân, vẻ mặt nghiêm nghị.

Vừa rồi bọn họ vẫn đi theo Bùi Lăng và Lệ Liệp Nguyệt nhưng không ngờ Ninh Vô Dạ chưa đến, lại đột nhiên xuất hiện một dị tộc điên dại ở Vĩnh Dạ hoang mạc, đến gây rắc rối cho hai người Bùi Lăng.

Chỉ có điều, thực lực vạn kiếp Hóa Thần thật sự mạnh đến khác thường!

Dị tộc điên dại Hóa Thần đỉnh phong đối mặt với hắn, thậm chí còn không chống đỡ được cả thời gian một tức đã bị chém tận giết tuyệt!

Đương nhiên, từ đầu đến cuối dị tộc chỉ là dị tộc, chắc chắn sẽ có chênh lệch với người thừa kế chín môn phái lớn bọn họ.

Hiện tại bọn họ một đối một, tuy không ai là đối thủ của Bùi Lăng, nhưng nếu hợp lực tấn công, kết quả lại là chưa chắc...

"Trọng Minh tông [Ngũ Quỷ Thiên La Độn]..."

"Có lẽ hắn đã phát hiện chúng ta, hiện tại muốn tiếp tục đuổi theo không?"

"Đuổi theo!"

"Nếu lần này để hắn thoát thân, sau này sẽ không có cơ hội nữa!"

Phó Huyền Tự và Chung Quỳ Việt Cức nhanh chóng thảo luận, Yến Minh Họa lại nhìn theo phương hướng Bùi Lăng bỏ chạy, hàng lông mày kẻ đen cau lại, chẳng biết tại sao khí tức của Thánh Tử Trọng Minh tông này lại cho nàng một loại cảm giác thân thiết không diễn tả được.

Đây rõ ràng là một ma đầu việc ác bất tận, tội đáng chết vạn lần, là kẻ địch bẩm sinh với nàng, nên diệt trừ hắn cho thoải mái, tình huống thế này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Vèo!

Đột nhiên, một đạo kiếm quang gào thét tới từ chân trời, sau khi ánh sáng tán đi để lộ ra một bóng dáng mạnh mẽ rắn rồi như tùng, trúc quan giày đen, thanh sam lỗi lạc, hắn ta mi dài mắt sáng, vẻ ngoài tuấn lãng cương nghị, lúc hắn ta đạp không mà đứng, một thanh trường kiếm cũng giản dị tự nhiên quanh quẩn bên cạnh người như cá bơi nhàn hạc, rét lạnh bắn ra xung quanh.

Là Ninh Vô Dạ đã đuổi tới!

Thấy Kiếm Tử kịp thời đến đây, sắc mặt Phó Huyền Tự và Chung Quỳ Việt Cức đều vui mừng.

Yến Minh Họa cũng lập tức lấy lại tinh thần.

Ninh Vô Dạ đưa mắt nhìn quanh, hỏi: "Bùi Lăng đâu?"

Phó Huyền Tự nhanh chóng trả lời: "Ngay ở phía trước, chuẩn bị ra tay!

Nói xong, hắn ta bỏ chạy theo hướng Bùi Lăng rời đi, ba người còn lại lập tức đuổi theo.

Từ Châu.

Đại bản doanh Ma môn.

Toàn bộ doanh địa bao phủ trong một tầng mây đen mù sương, nhìn từ đằng xa chỉ thấy mây mù màu xám đen cuồn cuộn tràn ngập, không thấy rõ tình hình cụ thể ở bên trong, chỉ có mấy cái cờ lớn đứng sừng sững, vẻ ngoài cao hơn mây, phần phật dữ tợn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận