Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2073: Không kịp trở tay (2)

Cổ tay Sầm Phương Ác trắng nõn xoay chuyển, yếu đuối không xương rủ xuống, sau đó nhanh chóng nhấc lên, nhẹ nhàng linh hoạt tránh đi một kích lén lút của Bùi Lăng, cùng lúc đó nhuyễn kiếm đánh ra, nhanh chóng cắt qua ngực hắn!

Bùi Lăng lập tức lùi lại mấy bước, nhìn vết máu da tróc thịt bong trước ngực, lập tức cau chặt lông mày, đây chỉ là vết thương da thịt, tuyệt đối không nặng, thậm chí hoàn toàn không ảnh hưởng đến việc hắn ra tay nhưng thân thể của hắn chỉ là phàm nhân, không chịu nổi tổn thương quá nặng, chỉ cần chảy máu nhiều một chút, rất có thể sẽ chết!

Lúc này, Sầm Phương Ác lại cầm nhuyễn kiếm trong tay đâm về phía Bùi Lăng.

băng tinh như dây đàn không gió mà bay, tiếng đỉnh đỉnh chảy xuôi khắp nơi hoang dã, tiếng nhạc lại thay đổi, nhẹ nhàng hoạt bát.

Tốc độ của Sầm Phương Ác đột nhiên nhanh hơn...

Xoạt xoạt xoạt...

Phốc phốc... Phốc phốc...

Bên ngoài Tịch Cực Khư.

Tu sĩ quan chiến đạp không mà đứng, ở trên cao nhìn xuống trong trận, hai tên tu sĩ Hợp Đạo kỳ vốn tu vi cao thâm, thực lực cường hãn, lúc này lại quyền đấm cước đá, người đầy bụi mù như võ phu phàm nhân.

Trong đó Sầm Phương Ác còn tốt hơn chút, nàng cầm nhuyễn kiếm trong tay, mỗi chiêu mỗi thức đều có chương có pháp, nhìn qua có thể biết ngay công phu.

Nhưng Bùi Lăng lại chỉ dựa vào phản ứng của bản thân, thậm chí còn dùng cả mấy chiêu thức lăn lộn đầy đất của đám lưu manh chợ búa, tình cảnh chật vật không chịu nổi như thế, nhưng mọi người xem cuộc chiến, dù chính hay ma, trên vẻ mặt đều rất nghiêm túc, không có chút ý khinh thị trêu tức nào.

Cái [Vô Pháp Thiên Ấn] này là một trong ba đạo [Thự Hà Thiên Ấn] Tố Chân Thiên.

Đạo thiên ấn này có thể khiến tất cả mọi thứ trong một phương địa vực hóa phàm!

Dù tu sĩ Hợp Đạo kỳ nắm giữ pháp tắc cũng không ngoại lệ, trong nháy mắt biến thành phàm phu tục tử, không thể thi triển bất kỳ thủ đoạn tu sĩ nào.

Hiện tại Bùi Lăng này không chuẩn bị bất kỳ binh khí thế gian gì, trong hành động cũng hoàn toàn không đặc biệt tu hành võ nghệ phàm tục, hiển nhiên căn bản không biết việc [Thự Hà Thiên Ấn] Tố Chân Thiên.

Đối mặt với thế công liên tục của Sầm Phương Ác, có thể nhanh chóng thích ứng với nhục thân phàm nhân, ổn định trận cước như vậy, đã rất khó!

Sắc mặt lão giả Cửu Nghi sơn nghiêm nghị, nhìn chằm chằm trong trận, truyền âm cho đồng bạn nói: "Ngày tháng tu luyện của Bùi Lăng này quá ngắn, không biết [Thự Hà Thiên Ấn] Tố Chân Thiên, lại là bị đánh không kịp trở tay."

"Xem ra, kẻ này không phải vị kia trong Vĩnh Dạ hoang mạc."

"Nếu không, không thể không biết [Thự Hà Thiên Ấn] Tố Chân Thiên!"

Kiếm tu áo đỏ bình tĩnh nói: "Nếu là vị kia, dù không biết thì lấy kiến thức tiên nhân cũng có thể sớm nhìn ra mánh khóe để đối phó.

Văn Nhân Linh Sắt khẽ nhếch hàng mị, nói: "Bùi Lăng không thể là vị kia trong Vĩnh Dạ hoang mạc!"

"Nếu thật sự là vị kia, dù [Thự Hà Thiên Ấn] bao phủ thiên địa, hắn cũng có thủ đoạn có thể phá vỡ thiên ấn trấn áp!"

"Hơn nữa, vừa nãy Bùi Lăng đột nhiên mất đi tu vi, vẻ mặt rất bất ngờ, không có chút đề phòng nào kia không hề giả tạo chút nào!"

Lưu Lam Hoàng hậu hơi gật đầu, nói: "Nếu thật sự không phải vị kia trong Vĩnh Dạ hoang mạc, Bùi Lăng này còn xuất chúng hơn tưởng tượng của chúng ta!"

"Hậu bối tuổi nhỏ một giới, vạn kiếp Hóa Thần, đại đạo Phản Hư, trong trận chiến với bệ hạ triều ta lại lấy Phản Hư đánh bại Hợp Đạo, sau đó đại chiến Thiết thành chủ Yến Tê thành, [Thất Sát Di Tai Kỳ] cũng không thể khiến hắn dừng bước"

"Hiện tại Sầm chưởng giáo Tố Chân Thiên lại dùng cả [Thự Hà Thiên Ấn].."

"Kinh tài tuyệt diễm như thế, từ trước tới nay cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay ở trong Bàn Nhai giới!"

Nghe vậy lão giả, Cửu Nghi sơn, kiếm tu áo đỏ và Văn Nhân Linh Sắt đều gật đầu, trong đầu vô thức nghĩ đến tổ sư đã từng khai sáng chín môn phái lớn...

Cùng lúc đó, trong hư không cách đó một khoảng, Thiên Sinh giáo Nhậm Giao, Vô Thủy sơn trang Vô Sầu Tử và tu sĩ áo bào xám Luân Hồi tháp cũng không nháy một cái nhìn chằm chằm chiến trường.

Ống tay áo Nhậm Giao bồng bềnh, đón gió mà đứng, chậm rãi đàm đạo: "Vận dụng [Thự Hà Thiên Ấn], Sầm Phương Ác sống không được bao lâu."

"Không có gì bất ngờ xảy ra, mệnh cách của nàng đã chỉ còn lại không đến một nửa."

"Dù lần này có thể chiến thắng Bùi thánh tử, trong vòng ba ngày sau cuộc chiến, nhất định vẫn lạc!"

Vô Sầu Tử nhàn nhạt mở miệng: "Huyễn cảnh tiểu giáo, đạo tâm bị long đong, có mắt cũng như mù"

"Bùi tiên đế theo hầu cỡ nào?"

"Sâm Phương Ác này chỉ là tiên hạ đẳng, ngay cả huyễn cảnh cũng không thể nhìn ra, lấy cái gì thắng Tiên Đế?"

"Trận chiến này, ngoại trừ Bùi tiên đế đại thắng, không có bất kỳ chuyện bất ngờ gì."

"Cái gọi là [Thự Hà Thiên Ấn 1, cũng chỉ là xưng hùng nơi huyễn cảnh, đối mặt với Tiên Đế chỉ là gà đất chó sành, không chịu nổi một kích!"

Nhậm Giao nghe vậy cười khẽ, trời sinh vạn vật, duy người quý nhất, nhưng tương tự là người, cũng có cao thấp quý tiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận