Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2289: Trận chiến quy tắc

Vô Sầu Tử uống linh tửu, khẽ lắc đầu nói: "Mười tức không có khả năng"

"Lần này Bùi tiên đế đến đây khiêu chiến tổ sư tiểu tháp huyễn cảnh này, mục đích quan trọng nhất là vì chỉ điểm tiên hạ đẳng này."

"Một khi tiên hạ đẳng đạo tâm bị long đong này thua quá nhanh, lấy nội tình và theo hầu kém cỏi của hắn, có thể lĩnh ngộ cái gì?"

"Tiên Đế tốt bụng, đã tự mình ra tay dạy bảo tiên hạ đẳng này, chắc hẳn cũng sẽ thương cảm hắn ngu dốt, không làm khó tên tiên hạ đẳng này quá"

Tu sĩ Vô Thủy sơn trang khác nghe vậy đều gật đầu: "Không sai."

"Đã vậy, vậy ta đoán chắc là nửa canh giờ..."

Cùng lúc đó, giữa trời trong xanh cuồn cuộn, cát bụi khó đạt đến.

Tu sĩ chính đạo đứng chung một chỗ quan chiến cũng đang khẽ trò chuyện.

Hạ Phất Khung đạp không mà đứng, đạo bào màu xanh đen phần phật theo gió, hắn ta cau mày, trầm giọng nói: "Không thích hợp, Ngũ Ôn lão ma gọi ra những ma vật kia, quá yếu!"

Những người khác nghe vậy đều gật đầu: "Đúng là kỳ quái."

"Đã muốn thôn phệ nội tình của Bùi Lăng, vì sao những ma vật này đều không chịu được một kích như thế?"

Mái tóc ngắn của Văn Nhân Linh Sắt tung bay theo gió, lúc lên xuống sợi tóc màu mực lướt qua cằm dưới, càng làm nổi bật mặt đẹp như ngọc, nàng trầm giọng nói: "Ngũ Ôn lão ma là tu sĩ Độ Kiếp kỳ, chắc chắn thủ đoạn sẽ không đơn giản như chúng ta nhìn thấy:

Sâm Phương Ác khép tay áo mà đứng, váy cẩm tú đón gió phấp phới, châu ngọc giữa búi tóc lại không nhúc nhích tí nào, nàng không chớp mắt nhìn qua Bùi Lăng vung đao chiến đấu, khẽ gật đầu, tán thành nói: "Không sai."

"Những ma vật kia trông rất suy nhược, Bùi Lăng có thể tiện tay diệt sát, chỉ sợ cố ý để Bùi Lăng giết...

Chung Quỳ Hữu Trực cổn miện hiển hách, chắp hai tay sau lưng, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào trên người Bùi Lăng, chậm rãi mở miệng: "Khí tức Bùi Lăng đang khôi phục."

"Dù những ma vật kia là hành động cố ý của Ngũ Ôn lão ma, đặc biệt đưa cho hắn giết, hiện tại Bùi Lăng cũng không thể thu tay lại"

Cánh tay Trân Giáng Huệ đỡ phất trần nhìn về phía chiến trường, cũng nhẹ nhàng gật đầu: "Không sai, hiện tại Bùi Lăng phải nhanh chóng khôi phục tu vi Hợp Đạo hậu kỳ, mới có lực lượng đánh một trận chiến với Ngũ Ôn lão ma..."

Lúc mồm năm miệng mười thảo luận, tu sĩ năm tông chính đạo mắt không chớp nhìn Bùi Lăng trong chiến trường, cùng những ma vật xông tới như thủy triều kia.

Giống với Bùi Lăng, hiện tại bọn họ chỉ có thể nhìn thấy cảnh tượng trong [Một Phương Tịnh Thổ], cũng không nhận thấy tất cả chuyện bên trong Cự Sương thành...

Cự Sương thành.

Phủ đệ xinh đẹp bên cạnh phủ thành chủ.

Bộp, bộp, bộp...

Tiếng bước chân lộn xộn phá vỡ sự bình tĩnh của nơi đây, tiếng "ôi ôi" liên tiếp, tán tu nhiễu sóng như là điên dại đọa hóa, thành nhóm kết đội mãnh liệt đến đây, bước vào bên trong cửa lớn.

Thần thái trong mắt bọn họ đã tản đi, thể xác lấy đủ loại hình thù kỳ quái, sau khi vào cửa lại đi thẳng đến chính đường, gào thét lao về phía bóng người áo choàng.

Phía sau bàn dài, bóng người áo choàng như có cảm giác, không chút do dự, trực tiếp ra tay.

Đao khí huyết sắc tung hoành như lưới lớn, xuyên qua hư không, mang khí thế sét đánh lôi đình chém về phía những tu sĩ nhiễu sóng này.

Xoạt xoạt xoạt...

Ứng đỏ tràn ngập, huyết hoa bắn tung toé, chân cụt tay đứt như là lá rụng bay lả tả rơi xuống, rơi vãi đầy đình viện.

Tán tu tràn vào không có chút lực phản kháng nào, lúc này bị đao khí chém chia năm xẻ bảy.

Dòng máu dần hội tụ trên mặt đất, hình thành dòng suối nhỏ lững lờ, thẩm thấu gạch màu bùn đất, tản ra mùi ngai ngái dày đặc.

Trong nháy mắt, phủ đệ vốn bày biện tinh tế, bố trí tinh xảo lập tức hóa thành núi thây biển máu, luyện ngục nhân gian.

Nhưng sau khi tán tu nhiễu sóng lại không biết sợ hãi, tiếp tục tụ tập đến từ các nơi trong thành, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, bước vào phủ đệ của Bùi Lăng, lao thẳng tới chỗ Bùi Lăng, chợt bị đao khí huyết sắc trảm diệt tại chỗ...

Không lâu sau, mặt đất trong phủ đệ đã không kịp thôn phệ vết máu, máu tươi màu đỏ sậm đọng lại thành vũng máu nhàn nhạt, từng mảnh vải áo trôi nổi.

Máu tươi không ngừng tăng lên, cuối cùng xông phá bậc cửa, mênh mông chảy ra phố dài như trường hà huyết sắc...

Trên trời cao: "Ngũ Ôn" tổ sư nhìn tình cảnh này khẽ gật đầu.

Tiểu bối Trọng Minh tông này thật không đơn giản!

Tu vi chỉ là Hợp Đạo kỳ đã có thể đứng trong [Một Phương Tịnh Thổ], gặp chiêu phá chiêu với hắn ta, lại còn để hắn ta chịu chút thiệt thòi nhỏ...

Chỉ dựa vào điểm ấy, có thể chiến thắng Tông Chủ năm tông ngụy đạo, giết Thành Chủ Yến Tê thành và Sơn Chủ Cửu Nghi sơn, tuyệt đối không phải may mắn, mà là thực lực thật sựt Thế nhưng, đây cũng chỉ là một tiểu bối!

Mặc cho hắn giãy giụa như thế nào, đều là phí công!

Kẻ này đã có thể dùng thân phận của hắn ta lừa được quy tắc của [Một Phương Tịnh Thổ], vậy hắn ta trực tiếp điều khiển những tán tu đã bị lực lượng của tiểu bối này ăn mòn thành cái xác không hồn, đưa đến trước mặt đối phương, cho đối phương giết!

Chỉ cần Bùi Lăng giết đủ số lượng, giáo hóa cũng sẽ thành công!
Bạn cần đăng nhập để bình luận