Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 800: Sau trận chiến

Trừ khi mình và Hoàng hậu đều chiến bại, nếu không tuyệt đối không được phép trở về Lam Kinh thành!

Đây là vì rút kinh nghiệm lúc trước, vì đề phòng Ma môn giương đông kích tây, giả vờ tiến đánh đế đô, thật ra đang ra tay với quận thành.

Sự thật chứng minh, Hoàng đế làm vậy là đúng.

Hiện tại, không chỉ đế đô chịu ảnh hưởng trong lúc đôi bên giao thủ, quận thành các nơi cũng phát hiện nguyền rủa, ôn dịch, khôi lỗi đủ loại nọc độc.

Cũng may tên cáo già Mộng Hối lão ma này biết nếu mình giết toàn bộ phàm nhân và rất nhiều tu sĩ cấp thấp, chuyến này chắc chắn không thể còn sống rời khỏi cảnh nội hoàng triều.

Nhưng đối phương ra tay rất có chừng mực, mỗi một sinh linh trúng chiêu đều vừa vặn còn lại một hơi thở.

Điều này đã kiềm chế phần lớn lực lượng hoàng triều dùng để cứu người, thậm chí Hoàng đế vì đề phòng hắn ta chó cùng rứt giậu, trực tiếp ra tay giết người, cũng chưa từng toàn lực đuổi giết, chỉ đuổi hắn ta đi là coi như thôi.

Mặc dù biết những người dân dưới đáy sẽ được cứu lại, nhưng thấy nơi nằm dưới sự quản lí lại còn là đế đô chịu tổn thương nặng như thế, cùng với Dược Tiên Nữ bị bắt đi... Hoàng đế vẫn cảm thấy từng cơn lửa giận xông lên đầu.

"Bệ hạ." Vào lúc này, một bóng người mũ phượng áo lông xuất hiện ở bên cạnh hắn ta, lại là Hoàng hậu tới, nàng cũng liếc nhìn tình hình toàn bộ Lam Kinh thành giống Hoàng đế, sau đó nghiêm nghị nói, "Chúng tướng sĩ đều đã chuẩn bị sẵn sàng đại chiến. Chỉ chờ bệ hạ ra lệnh một tiếng là có thể mượn đường Vạn Hủy hải, khai chiến với Trọng Minh tông và Vô Thủy sơn trang!"

Hoàng đế khẽ gật đầu.

Vừa rồi hắn ta đang đấu pháp với Mộng Hối lão ma, Hoàng hậu lợi dụng truyền âm bẩm báo việc Dược Tiên Nữ bị trộm đi.

Hiện tại, mặc kệ là vì cứu Dược Tiên Nữ trở về hay báo thù rửa hận, cũng không tránh được trận chiến này!

Đang muốn hạ lệnh, đột nhiên trong lòng đất phía dưới tuôn ra một luồng sinh cơ cường đại! Ánh sáng màu xanh nhạt lập tức bộc phát ra, những nơi đi qua thương thế của toàn bộ sinh linh nhanh chóng khôi phục.

Cùng lúc đó, giữa không trung nhanh chóng ngưng kết hơi nước, không giống với cơn mưa đen tối hôm qua, lúc này từng cơn mưa ngọt lành rơi xuống tràn ngập tươi mát lại sinh cơ bừng bừng. Lúc cơn mưa ngọt lành rơi xuống, súc vật sủng thú không có linh trí cũng dần bình tĩnh lại từ trong sự sợ hãi.

Thảm thực vật bị phá hủy trong đại chiến cũng một lần nữa sinh trưởng, nhanh chóng xuất hiện lại cảnh tưởng xanh tươi rậm rạp trước khi chiến đấu.

Không chỉ hoàng thành có sự biến hóa như thế, lấy thị lực và cảm giác phạm vi của Đế Hậu, có thể cảm giác được loại chữa trị này tràn ngập từ Lam Kinh thành, khuếch tán đến toàn bộ cảnh nội hoàng triều.

Sau mấy tức ngắn ngủi, sinh cơ và cơn mưa ngọt lành mới yên lặng tản đi.

Vào lúc này, đủ loại tâm trạng tiêu cực của toàn bộ sinh linh Lưu Lam hoàng triều như sợ hãi, mơ hồ, hoảng sợ đều bị quét sạch sành sanh!

Thay vào đó là bình thản, yên tĩnh khó hiểu.

Thấy cảnh này, người bình thường cũng không biết xảy ra chuyện gì, chỉ tưởng đây là hoàng triều ban ân, rối rít triều bái về phía hoàng cung.

Một vài tu sĩ bị thương cũng tưởng đây là thủ đoạn trị liệu áp đáy hòm của hoàng triều, cũng tạ ơn theo.

Nhưng Đế Hậu ở trên không trung lại đồng thời giật mình, đây là Dược Tiên Nữ ra tay!

Nhưng không phải đối phương bị Ma môn cướp đi rồi sao?

Đây là có chuyện gì?

Ngay lúc đang nghi ngờ, bên tai hai người đã vang lên một truyền âm trong veo êm tai: "Việc nơi này đã xong, đừng tiếp tục chiến sự nữa, đến lúc đó sinh linh đồ thán, cũng không tốt cho việc tu hành của các ngươi ở đất nước này giới này."

Quả nhiên là Dược Tiên Nữ!

Hoàng đế ngẩn ngơ, chợt hỏi: "Dược tiền bối, vừa rồi Ma môn... Có vô lễ với ngài?"

"Cũng không đến mức vô lễ..." Dược Tiên Nữ truyền âm trả lời, nhưng nói đến chỗ này chẳng biết tại sao dừng lại, một lát sau mới tiếp tục nói, "Lần này ta thức tỉnh là do ngoại lực bố trí. Cộng thêm mới cứu người tiêu hao chút lực lượng, trong mấy ngày tới ta sẽ lại ngủ say..."

"Mặc dù lần này Ma môn đột kích đột ngột, cuối cùng chưa từng tạo thành tổn thất không thể vãn hồi."

"Lưu Lam dùng việc thủ hộ chúng sinh để lập quốc, không được vì giận dữ khởi binh tăng thêm sát nghiệt."

Nghe vậy, Hoàng đế khẽ gật đầu, chợt xúc động nói: "Nếu là ý của Dược tiền bối, tất nhiêm trẫm và Hoàng hậu sẽ tuân theo!"

Dược Tiên Nữ không trả lời, lại sau một lúc lâu Đế Hậu nhìn nhau, đều cảm ứng được Dược Tiên Nữ đã rời khỏi chủ giới, trở về "Tiểu Tự Tại Thiên".

Hoàng đế từ tốn nói: "Dược Tiên Nữ thái bình vô sự, cân nhắc vì sinh linh giới này, không bắt đầu đại chiến nữa."

"Chỉ là Vô Thủy sơn trang và Trọng Minh tông coi triều ta như chốn không người, nhiều lần đến quấy rối đại điển luận đan, lần này còn công khai tiến đánh Lam Kinh thành..."

"Nhất định phải trả giá!"

Hoàng hậu nhẹ gật đầu: "Bệ hạ thánh minh, đương nhiên nên như thế!"

...

"Tiểu Tự Tại Thiên".

Dưới gốc cây lớn che trời, một lò luyện đan đang theo đan hỏa nhảy nhót, tản mát ra hơi khói bừng bừng.

Bùi Lăng không thay đổi sắc mặt bấm pháp quyết, dưới hệ thống uỷ thác, lấy thủ pháp cực kỳ trôi chảy luyện chế Ngộ Tâm Thông Khiếu Đan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận