Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1596: Giả và thật (1)

Yến Minh Họa lập tức lấy lại tinh thần, lúc này lại lạnh nhạt trả lời: "Đạo lữ cũng tốt, lô đỉnh cũng được, ta và Bùi đạo hữu là lưỡng tình tương duyệt, không quan tâm danh phận và thân phận, đây là tình đầu ý hợp, kim ngọc lương duyên."

"Không giống yêu nữ như ngươi, chỉ vì quy củ Ma tông mới ở cạnh Bùi Lăng, xét đến cùng là vì lợi ích gia tộc, đại quyền tông môn..."

Vẻ mặt Lệ Liệp Nguyệt khẽ giật mình, vừa nãy Yến Minh Họa này còn luôn mồm trách cứ Bùi sư đệ, lúc này đột nhiên lại tình đầu ý hợp, kim ngọc lương duyên... Chẳng lẽ đầu đối phương bị cửa kẹp?

Nhà bằng đất.

Ngọn đèn lay động, trong phòng lúc thì mờ nhạt, lúc thì ảm đạm.

Trái cây dùng để thờ cúng đã không còn sáng bóng, để lộ ra khí tức cổ xưa mục nát.

Đèn đuốc lôi kéo ra đủ loại hình dáng kỳ dị trên bốn vách tường, mũ rộng vành, áo tơi, giày cỏ, dây gai xoa được một nửa treo trên tường... Đều tạo ra cái bóng quỷ quyệt.

Trong toàn bộ nhà bằng đất, lúc này đã không có chỗ trống, Phó Huyền Tự và Bùi Lăng đã đứng đây toàn bộ.

Theo tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, Bùi Lăng lập tức mất đi quyền khống chế thân thể, ngay sau đó hắn bị hệ thống điều khiển, trực tiếp nắm lấy một hóa thân Phó Huyền Tự bên cạnh, đao khí vừa ra, trong nháy mắt chặt đứt cổ nó!

"Lạch cạch"

Đầu hóa thân Phó Huyền Tự rơi xuống nhưng chỗ đứt lại không có bất kỳ máu tươi gì chảy ra.

Trong lòng Bùi Lăng hơi động, lập tức biết hóa thân Phó Huyền Tự này là giả!

Trong nháy mắt, tất cả Phó Huyền Tự và Bùi Lăng trong phòng đều nhìn về phía hắn.

Cùng lúc đó, hóa thân Phó Huyền Tự bị chém đầu hoàn toàn không có dấu hiệu tử vong ngay tại chỗ, đầu hắn ta rơi xuống đất, lập tức phát ra tiếng gào thét đau khổ: "Ta là hóa thân Phó Huyền Tự!"

"Ta là hóa thân thật sự!"

"Bùi thánh tử, ngươi không thể giết ta!"

Theo hóa thân gầm thét, khuôn mặt hắn ta bắt đầu vặn vẹo dữ tợn, thân thể dần tràn ra hận ý ngập trời.

Luồng hận ý này trở nên càng ngày càng kinh khủng, dân tràn ngập toàn bộ phía trên nhà bằng đất.

Bị luồng hận ý này lây nhiễm, quanh người Phó Huyền Tự khác, Bùi Lăng khác cũng bắt đầu sinh sôi ra hận ý hùng hậu.

Vô số hận ý bốc hơi, gần như muốn ngưng tụ thành thực chất.

Lúc này, bọn họ rối rít mở miệng, tức giận chất vấn: "Bùi thánh tử, vì sao ra tay với hóa thân của ta?"

"Không! Đó là hóa thân của ta!"

"Ta mới là bản thể của hóa thân!"

"Chúng ta đều là vậy!"

"Ta mới là Bùi Lăng, ngươi là giả!"

"Không sai, ngươi là giả, chúng ta mới là thật! !"

Ngọn đèn trên bàn thờ càng ngày càng yếu ớt, dường như sắp hao hết dầu thắp, trong phòng rõ ràng tối xuống, cái bóng kỳ quái trên tường dần đứng im như là yêu quỷ đã chọn tốt mục tiêu, bắt đầu vận sức chờ phát động trước khi đi săn.

Vẻ mặt tất cả Phó Huyền Tự và Bùi Lăng càng ngày càng không thích hợp, bọn họ nhìn trừng trừng Bùi Lăng, ánh mắt oán độc mà âm u lạnh lẽo.

Âm khí dày đặc lặng yên tản ra, nhiệt độ trong toàn bộ nhà bằng đất giảm xuống, trong khoảnh khắc như rơi vào hầm băng, lại có xu thế hà hơi thành băng.

Trong lòng Bùi Lăng cảnh giác tới cực điểm, nhưng hiện tại thân thể hắn bị hệ thống điều khiển lại điềm nhiên như không có việc gì, lập tức duỗi ra năm ngón tay, chế trụ miệng vết thương trên cổ thân thể không đầu, bắt đầu vận chuyển pháp lực, trắng trợn hấp thu lực lượng trong cơ thể nó.

Chẳng mấy chốc, hắn cảm thấy trong cơ thể mình dần nhiều hơn một luồng lực lượng kỳ dị không thể dùng ngôn ngữ hình dung, không thể dùng tư duy nắm lấy. Cái này rất giống lực lượng pháp tắc mà hệ thống đưa tặng cho hắn khi tu luyện [Sinh Tử Hiến Lệnh] ở Độ Ách uyên vào lần trước!

Chỉ là so với lực lượng pháp tắc của Độ Ách uyên, hiện tại luồng lực lượng thần bí khó lường này âm u lạnh lẽo nghiêm nghị như một con rắn khéo léo ẩn nấp, lặng yên không một tiếng động đi khắp cơ thể của hắn.

Hóa thân Phó Huyền Tự bị chém đầu dần xẹp xuống.

Trong phòng lập tức trở nên cực kỳ yên tĩnh.

Ngay sau đó, tất cả Phó Huyền Tự và Bùi Lăng nhìn qua Bùi Lăng đều thể hiện ra vẻ vô cùng căm hận.

Gần như tất cả thần niệm đều khóa chặt Bùi Lăng.

Ngọn đèn như đậu có thể dập tắt bất kỳ lúc nào, trong cả căn phòng tràn đầy bóng dáng âm u dày đặc, dường như vô số yêu ma quỷ quái đã lặng yên vây quanh Bùi Lăng từng tầng.

Khí tức rét lạnh hoành hành ngang ngược, cuối cùng áo tơi, mũ rộng vành trên vách tường đều nhiễm lên một chút sương tuyết.

Trên mặt Bùi Lăng không có chút rung động nào, kết động từng pháp quyết.

Lúc này, lòng đất dần tiêu tán ra hắc khí, [Minh Thiên Chỉ Vụ] bắt đầu tràn ngập.

Tất cả Phó Huyền Tự đều lấy ra mộc như ý, khí tức quanh người bốc lên, sát ý dần lên; tất cả Bùi Lăng cũng rút ra Cửu Phách Đao ở sau lưng, huyết sát chi khí mãnh liệt xen lẫn khí tức bạo ngược như sóng dữ.

Thấy tất cả quỷ vật sắp ra tay, trong lòng Bùi Lăng lập tức cảm thấy nặng nề, hắn vốn tưởng lần này hấp thu lực lượng pháp tắc, hệ thống sẽ trực tiếp lặng yên không tiếng động tiến hành như lần trước ở Độ Ách uyên, nhiều nhất chỉ cưỡng ép điều khiển hóa thân Mạc Lễ Lan tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận