Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1298: Tỉnh lại

Hiện tại tu vi của hắn không bị ảnh hưởng, tâm niệm vừa động lập tức xuyên tường mà ra, đã thấy trong viện rộng rãi không có một ai.

Đi ra đại lao, trên đường phố bên ngoài trống rỗng, cũng không thấy nửa bóng người.

Bùi Lăng tìm thẳng tới bên cạnh một con sông lớn, lại không thu hoạch được gì.

Hoàn toàn không phát hiện tung tích của Ngọc Tuyết Chiếu.

Hắn không khỏi nhíu chặt lông mày, nhận thức của mình bị bóp méo, hiện tại đã không tìm được bóng dáng Ngọc Tuyết Chiếu, cũng không thể cảm ứng vị trí của nàng.

Sau khi nghiêm túc suy nghĩ một phen, Bùi Lăng nhanh chóng quyết định đi tìm Kê Trường Phù!

Kê Trường Phù hiểu Vĩnh Dạ hoang mạc nhiều hơn hắn, có lẽ đã hiểu được thứ gì đó.

Nghĩ đến đây, Bùi Lăng thi triển [Ngũ Quỷ Thiên La Độn], lập tức biến mất ngay tại chỗ.

Nhân gian.

Đạo trường ở cửa chợ bán thức ăn.

Lê dân đông nghìn nghịt chen chúc xung quanh đài hành hình, trên mặt đều là vẻ hưng phấn lại chờ mong.

Bọn trẻ chen tới chen lui trong đám người, thỉnh thoảng phát ra tiếng hét non nớt...

Kê Trường Phù bị ép quỳ gối, trói gô, sau lưng cắm thẻ trắng ở trên đài, đao phủ để trần thân trên đỏ hồng lộ ra cơ bắp cứng rắn rõ ràng, ôm quỷ đầu đại đao, mặt mũi đầy dữ tợn bắt chéo chân mà đứng.

Lúc này, trên lưng Kê Trường Phù đã có ba đạo vết đao, mỗi một đạo đều vắt ngang thân thể của hắn ta khiến da tróc thịt bong, mơ hồ thấy xương trắng, máu tươi chậm rãi chảy xuôi.

Vị trí cánh tay trái đã trống rỗng, vết thương vẫn đang nhỏ máu.

Hiện tại hắn ta không chỉ có thương tích trong người, hơn nữa thể lực xói mòn nghiêm trọng... Nhiều nhất còn có thể liều mạng một lần cuối cùng!

Vào lúc này, trong lều đối diện đài hành hình, quan viên áo bào gọn gàng, vẻ mặt uy nghiêm trầm giọng quát: "Canh giờ đã đến!"

Chợt ném một tấm thẻ màu đỏ thắm: "Khai trảm!"

Đao phủ lập tức rút thẻ trắng ở sau lưng Kê Trường Phù, giơ quỷ đầu đại đao nặng nề lên cao...

Kê Trường Phù tâm niệm vừa động, đang chờ có hành động, một bóng dáng u ám, tà ác, bạo ngược, quỷ quyệt đột nhiên xuất hiện.

Ở trong mắt phàm nhân, thân hình kia không có cách nào miêu tả, cũng không thể miêu tả.

Trong chớp mắt nhìn đến, quỷ đầu đại đao trong tay đao phủ rơi xuống đất, keng! Tiếng vang chưa dừng, hắn ta đã hóa thành một con rắn ba đầu không xương không mắt!

Cùng lúc đó, lê dân xung quanh phát ra tiếng kêu thảm bén nhọn thê lương không giống tiếng người, giữa tiếng kêu gào thê thảm, bọn họ vặn vẹo, biến dị. Trong nháy mắt đã biến thành quái vật mọc đầy lân phiến, sừng thú, hoặc là mọc đầy dây leo và con mắt, hoặc là không tự chủ được dung hợp như núi thịt...

Quan viên trong lều đột nhiên đứng lên: "Tà đọa! Hắn là...

Còn chưa nói hết câu, cả người hắn ta nhanh chóng bành trướng, soạt, trong nháy mắt quan phục cẩm tú căng vỡ ra, hóa thành một quái vật mặt xanh nanh vàng cao lớn...

Thủ vệ xung quanh nhanh chân bỏ chạy, chỉ là vừa chạy ra hai bước, lập tức bắt đầu nhanh chóng biến dị...

Chỉ trong nháy mắt, ngoại trừ Kê Trường Phù, toàn bộ sinh linh ở đây đọa hóa thành quái vật nổi điên!

Kê Trường Phù nhìn qua bóng dáng từng có duyên gặp mặt một lần ở trước mắt, trong lòng chấn động, hoảng sợ nói: "Trọng Minh tông Bùi Lãng? !"

Lúc này trong lòng hắn ta khiếp sợ không gì sánh nổi, Thánh Tử Trọng Minh tông Bùi Lăng mới lên, từ sau khi bắt đầu đại chiến ngụy đạo vẫn chưa từng hiện thân, còn tưởng đối phương vừa tấn thăng Thánh Tử, cần thời gian củng cố tu vi, lại không ngờ hắn cũng tới Vĩnh Dạ hoang mạc?

Nhưng không biết đối phương là "Ninh" tiên sau lưng Thăng Tiên hội, hay "Việt" tiên được Tiên Mẫu đường cung phụng?

Bùi Lăng nhẹ gật đầu với Kê Trường Phù, sau đó gọn gàng dứt khoát nói: "Ta muốn biết tất cả những việc liên quan của Vĩnh Dạ hoang mạc, Đọa Tiên mộng cảnh."

Kê Trường Phù lấy lại tinh thần, lại lập tức khôi phục vẻ ung dung trước đó, bình tĩnh hỏi: "Tôn hiệu của ngươi là gì?"

Bùi Lăng ngắn gọn nói: "Yểm"..."

Nghe vậy, Kê Trường Phù lập tức khẽ giật mình, trong đầu trống rỗng trong chớp mắt ngắn ngủi, chợt kịp phản ứng.

Thì ra là thết Chẳng trách lúc ở trong giáo, hắn ta triệu tập tất cả chân truyền chưa từng lên chiến trường: "Khang sư đệ" không chỉ lập tức từ chối, sau đó còn dám cò kè mặc cả với hắn ta. Lúc bàn điều kiện ở trước mặt hắn ta lại không có bất kỳ vẻ sợ hãi gì!

Cũng khó trách sau khi tiến vào Đọa Tiên mộng cảnh, đối phương không cùng cùng lúc xuất hiện ở vực sâu với hắn ta, càng chưa từng trở thành tòng tiên của hắn ta!

Hóa ra từ lúc bắt đầu: "Khang sư đệ" là Thánh Tử Trọng Minh tông giả trang.

Đúng!

Lần đó trong cơ duyên phù đảo Vạn Hủy hải, Khang sư đệ cũng tham gia, cuối cùng người còn sống đi ra chỉ có Tố Chân Thiên Kiều Từ Quang và Trọng Minh tông Bùi Lăng.

Vào lúc đó, Khang sư đệ đã chết!

Hơn nữa, người giết Khang sư đệ chắc chắn không phải Kiều Từ Quang, mà là Bùi Lăng!

Thế nhưng, thủ đoạn của Bùi Lăng này cũng cao minh, tác phong làm việc của hắn không thẹn với danh tiếng "Ma tử trời sinh"!

Đầu tiên là giết Khang sư đệ, sau đó cũng không biết dùng thủ đoạn gì khiến trong giáo không hề phát hiện, còn ngụy trang thành thân phận Khang sư đệ thoải mái tiến vào Thiên Sinh giáo, giằng co ở trước mặt Thiếu giáo chủ là hắn ta, ung dung không vội cò kè mặc cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận