Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1080: Lão tổ bỏ trốn (1)

Trong điện đen kịt một màu, chỉ có ánh sáng Mệnh Hồn đăng chiếu sáng một tấc vuông.

Nơi này vô cùng yên tĩnh, không có bất kỳ tiếng động nào, chỉ có tiếng bước chân của Bùi Lăng quanh quẩn trong điện trống rỗng.

Điều kỳ quái là, lúc Bùi Lăng ở bên ngoài đã thấy rất rõ ràng bóng dáng chư vị tổ sư hiện ra.

Nhưng đến nơi đây, ngoại trừ bóng tối và Mệnh Hồn đăng lại không thấy cái gì hết.

Trong lòng hắn nghi ngờ, vô thức đi vào nơi sâu.

Cứ đi về phía trước, khái niệm thời gian và không gian đều hơi lẫn lộn... Cũng không biết qua bao lâu, đi bao nhiêu đường, đột nhiên những bóng dáng thấy ở ngoại giới lại xuất hiện trước mặt hắn.

Lần này, không còn là hình bóng lay động cách không biết bao nhiêu khoảng cách nữa, mà là hiện ra rõ ràng trước mắt, cách hắn chỉ có một chút.

Cho dù như thế, cuối cùng thị lực của Bùi Lăng cũng không thể phân biệt bóng dáng và khuôn mặt của bọn họ.

Rõ ràng hắn thấy rất rõ nhưng chỉ cần dời ánh mắt đi chỗ khác, dù là chớp mắt sẽ hoàn toàn lãng quên.

Trong lòng Bùi Lăng ngạc nhiên, vung áo bào quỳ xuống: "Đệ tử Bùi Lăng bái kiến chư tổ sư."

"Thánh Tử Bùi Lăng." Giọng điệu bóng dáng ở giữa hòa ái, mang theo chút thưởng thức và yêu thích với hậu bối xuất sắc, ôn hòa gọi, "Tiến lên đây."

Bùi Lăng nghe lời tiến lên, lập tức cảm thấy một bàn tay nhẹ nhàng đè xuống đỉnh đầu của mình.

Trong nháy mắt, vô số tiếng nỉ non vụng về cổ xưa vang lên bên tai hắn, hắn lập tức trở nên hoảng hốt, ánh mắt tan rã, hoàn toàn rơi vào trong tiếng nỉ non không thể nói không cũng hiểu không thể biết này...

...

Ngoại giới.

Thấy Thánh Tử Bùi Lăng mới lên bước vào Truyền Thừa điện, bóng dáng lập tức biến mất, huyết tọa Thánh Tử cũng chầm chậm biến mất, người tám phái đều thầm thở phào.

Ngay lúc bọn họ đang định cáo từ, đã thấy Tô Ly Kinh đảo mắt một vòng, cao giọng nói: "Mời chư vị tạm thời dừng bước, tiếp theo còn có một việc vui."

"Thánh Tử Bùi Lăng đời này và Thánh Nữ Lệ Liệp Nguyệt đời này của bản tông, sẽ tổ chức đại điển đạo lữ ngay sau đó."

"Kính xin chư vị dời bước đến đó uống chén rượu mừng, chứng kiến cho tân lang."

Nghe vậy, lần này chẳng những tám phái hoảng sợ, ngay cả Tư Hồng Khuynh Yến cũng đột nhiên quay mặt sang, khó có thể tin nhìn Tô Ly Kinh!

Lão tổ Thiên Sinh giáo Kê Trì nhanh chóng truyền âm cho lão tổ Lệ thị: "Lệ huynh, thủ đoạn cao cường! Từ khi nào ngươi mưu đồ thành công, vượt qua rất nhiều Thái Thượng trưởng lão, biến Tông Chủ thành khôi lỗi rồi?"

"Sao Kê huynh lại nói ra lời ấy." Lão tổ Lệ thị bình tĩnh truyền âm trả lời, "Các ngươi cũng đã biết việc này, vậy không cần lão phu nói tỉ mỉ. Tư Hồng Khuynh Yến đường đường là Tông Chủ phu nhân, lấy lớn hiếp nhỏ, ép buộc đệ tử. Nói cho cùng, Bùi Lăng cũng là người bị hại, Lệ thị ta vẫn phải có chút mặt mũi này..."

Không đợi lão tổ Lệ thị nói xong, Kê Trì trực tiếp truyền âm ngắt lời: "Lệ huynh, có phải ngươi tính sai rồi không? Tư Hồng Khuynh Yến luôn mắt cao hơn đầu, ngay cả Tô Ly Kinh có xuất thân môn đăng hộ đối với nàng, bây giờ còn là Tông Chủ tông môn đỉnh phong cũng thấy chướng mắt, sao có thể ép buộc đệ tử dưới đáy?"

"Ngày đó, rõ ràng là Bùi Lăng cưỡng ép thải bổ Tư Hồng Khuynh Yến, còn ngay trước mặt chân truyền đệ tử tám phái ta!"

"Nếu không, hắn tuổi còn nhỏ, sao có thể nhanh chóng Ngưng Anh như vậy? Hơn nữa, còn là Tiên Anh thượng phẩm!"

Hả??!

Lão tổ Lệ thị lập tức ngạc nhiên.

Dù hắn ta đã sống không biết bao nhiêu năm tháng, lúc này đầu óc cũng không nhịn được hơi ngơ ngác, không phải Tư Hồng Khuynh Yến thải bổ Bùi Lăng, mà là Bùi Lăng thải bổ Tư Hồng Khuynh Yến?!

Điều này sao có thể!?

Hiếm khi nào trên vẻ mặt không hề quan tâm của lão tổ lại xuất hiện cảm xúc khiếp sợ.

Hắn ta nhanh chóng cảm nhận, con ngươi hơi co lại.

Không đúng!

Bây giờ khí tức của Tư Hồng Khuynh Yến thật sự hơi hạ xuống, mặc dù so sánh với tu vi của hắn ta cũng không tính rõ ràng, nhưng... Lời nói của Kê Trì có thể là thật!

Cái này... Cái này...

Sao Bùi Lăng làm được?

Ngay lúc đó tu vi của đối phương chỉ có Kết Đan mới đúng!

Thấy hình như lão tổ Lệ thị không hề biết việc này, Kê Trì lại truyền âm nói: "Theo đệ tử giáo ta nói, lúc ấy Tư Hồng Khuynh Yến bị thải bổ đến đau khổ cầu xin tha thứ."

"Mấy tên nhóc con ngụy đạo kia nhân từ nương tay, muốn tiến lên cứu viện nhưng vừa có hành động đã bị đao bản mệnh của Bùi Lăng ngăn lại."

"Đao linh còn phát ngôn bừa bãi, nói cái gì mà dù Tông Chủ phu nhân cũng chỉ là tài nguyên tu hành của chủ nhân."

"Có thể bị chủ nhân thải bổ, đã là phúc phận tu luyện mấy đời đủ loại."

"Bùi Lăng này cố ý dẫn chân truyền tám phái đến vây xem, lại để đao bản mệnh bảo vệ ở bên cạnh, đề phòng người khác phá hỏng chuyện tốt của hắn..."

Nghe đến đó, lão tổ Lệ thị đã hoàn toàn nói không ra lời.

Hiện tại trong đầu hắn ta chỉ có một suy nghĩ: Chẳng trách lúc ấy Bùi Lăng vừa đột phá Kết Đan hậu kỳ, lại có niềm tin có thể ngưng tụ thành Nguyên Anh trong vòng nửa năm!

Hóa ra kẻ này vừa bắt đầu đã hạ quyết tâm muốn thải bổ Tư Hồng Khuynh Yến!

Tư Hồng Khuynh Yến là chính thê của Tông Chủ đương nhiệm Thánh tông, sao Bùi Lăng dám?!

Chờ chút!
Bạn cần đăng nhập để bình luận