Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2007: Ân oán cá nhân

Trận chiến Lưu Lam hoàng triều kia, dù Hoàng đế Chung Quỳ thị đương nhiệm có ý khinh địch, nhưng Bùi Lăng kia chỉ lấy Phản Hư nghịch phạt Hợp Đạo, có thể thủ thắng, thực lực nhất định không thể khinh thường!

Hiện tại chính đạo có thể thua một lần, cũng không thể thua lần thứ hai!

Nhất là Bùi Lăng kia chỉ là một hậu bối!

Lúc suy nghĩ xoay chuyển, Thành Chủ truyền âm cho đám giáp sĩ: "Tự tu luyện."

Sau đó bước ra một bước đã rời khỏi diễn võ trường, xuyên qua mấy chục vách tường viện vũ, trận pháp cấm chế, xuất hiện trong một tòa lầu các được dựng từ trúc mộc.

Tòa lầu các này vắng lặng im ắng, bên trong là từng dãy giá sách cao như ngọn núi lẻ loi, mỗi một tầng trên giá sách đều trưng bày đủ loại ngọc giản, ngọc sách, thẻ tre, da thú...

Lít nha lít nhít, rực rỡ muôn màu, nơi đây là Tàng Thư các Yến Tê thành.

Thành Chủ nhanh chóng xuất hiện trước mặt hàng giá sách thứ nhất, chỉ một ngón tay, một phần thẻ tre lập tức bay ra từ trong từng đống quyển sách, chủ động rơi vào lòng bàn tay hắn ta.

Trên phong trang của phần thẻ tre này, lấy vân triện khắc một hàng chữ: Các đời Thánh Tử Trọng Minh tông.

Thành Chủ Yến Tê thành trực tiếp lật đến cuối cùng, trên thăm trúc hẹp dài chỉ ghi chép một cái tên: Bùi Lăng.

Thành Chủ lập tức đánh ra một pháp quyết phức tạp thâm ảo.

Cái tên này bay ra từ trên thẻ trúc, bay cao lên.

Chẳng mấy chốc nó đã dừng lại ở chỗ cao.

Ngay sau đó, tất cả hồ sơ có liên quan tới cái tên này trong toàn bộ tàng thư, trên từng dãy giá sách mênh mông như mây khói tự động bay ra, bay tới trước mặt Thành Chủ.

Thành Chủ lại đánh ra một pháp quyết cổ xưa, cái tên dâng lên hơi lấp lóe, tiếp theo biến mất không thấy gì nữa, lại đã trở về bên trong thẻ tre.

Hắn ta trả thẻ tre về chỗ cũ, sau đó tâm niệm vừa động, tất cả hồ sơ lơ lửng giữa không "soạt" một cái mở ra.

Từng chữ ẩn chứa lực lượng lập tức trải rộng ra, vô số tin tức như trăm sông vào biển, trùng điệp tuôn về phía Thành Chủ.

Những hồ sơ này, có cái ghi chép kỹ càng về xuất thân của Bùi Lăng, có cái ghi người từng bị đối phương giết, có cái là chuyện ác do đối phương làm ra, có cái là tình huống về kẻ thù cũ của đối phương, có cái là đủ loại công pháp thuật pháp thần thông do đối phương tu luyện, còn có cái là thân hữu đạo lữ của Bùi Lăng...

Sau một lát, Thành Chủ hơi trầm ngâm, hắn ta đã xem hết tất cả ghi chép có liên quan tới Bùi Lăng.

Chỉ có điều, đối phương là Thánh Tử Trọng Minh tông, có ma tông trấn áp khí vận, dường như còn có thủ đoạn khác có thể che giấu thiên cơ, vì vậy những tin tình báo do Yến Tê thành thu thập được cũng không đầy đủ.

Nhưng trước đó không lâu, trong trận đại chiến của Bùi Lăng và hoàng triều có vô số người quan chiến, tất cả chi tiết đều đã truyền khắp thiên hạ, lại rất rõ ràng.

Bùi Lăng lấy tu vi Phản Hư phá vỡ pháp tắc nắm giữ thông thường, hơn nữa còn là hai đầu.

Một là nghịch chuyển kết quả; hai là phục khắc mục tiêu.

Pháp bảo bản mệnh của đối phương là ma đao, thủ đoạn đấu pháp thường dùng là đao pháp đao kỹ và nguyền rủa...

Ngoài ra, kẻ này còn nắm giữ [Minh Thiên Chỉ Vụ] trong Vĩnh Dạ hoang mạc.

Hoàng đế Chung Quỳ thị thế hệ này cung thua bởi pháp tắc đầu nghịch chuyển kia của đối phương...

Đang nghĩ ngợi, một bóng dáng đột nhiên đi ra sau giá sách cách đó không xa, nhuyễn giáp vảy cá phác hoạ ra đường cong yểu điệu linh lung, vác một thanh họa kích to lớn, tóc ngắn đến cằm, tóc đen mềm mại lướt qua hai gò má, càng làm nổi bật màu da trong sáng như tuyết đầu mùa dưới ánh trăng, mặt mày như họa, tư thế hiên ngang.

Thành Chủ lấy lại tinh thần, lập tức nhìn về phía nàng, chợt bình tĩnh gọi: "Văn Nhân Thái Thượng trưởng lão."

Văn Nhân Linh Sắt khẽ gật đầu, sau đó lập tức chú ý tới những hồ sơ trôi nổi trước mặt Thành Chủ, tùy ý nhìn qua, lập tức ngạc nhiên hỏi: "Thành Chủ, Bùi Lăng tới khiêu chiến ngươi rồi hả?"

Thành Chủ lắc đầu, nói: "Bây giờ vẫn chưa"

"Nhưng hắn đã tiến vào cảnh nội Yến Tê thành ta, chắc sẽ nhanh chóng đưa chiến thư đến."

Nghe vậy, Văn Nhân Linh Sắt cau hàng lông mày kẻ đen, hỏi:

"Mặc dù Bùi Lăng là hậu bối nhưng có thể đánh bại Hoàng đế Chung Quỳ thị đương nhiệm, chắc chắn thực lực cực kỳ cường hãn."

"Chính đạo ta đã thua một lần, không thể thua nữa, không biết Thành Chủ có bao nhiêu phần thắng?"

Thành Chủ nói: "Nếu tu vi của Bùi Lăng vẫn là Phản Hư hậu kỳ, ta chuẩn bị một chút là có thể có chín phần thắng"

"Nhưng nếu hắn đã đột phá Hợp Đạo...

"Nếu chỉ là hợp Chúng Sinh đạo, ta vẫn có khoảng tám phần thắng"

"Nhưng nếu hợp Chúng Sinh đạo và Thiên Địa đạo, cho dù ta toàn lực ứng phó, cũng khó nói trước ai thắng ai thua..."

Văn Nhân Linh Sắt nghe vậy, không có chút bất ngờ nào, im lặng một lát đột nhiên nói: "Nếu Bùi Lăng chưa đưa chiến thư tới, bản tọa sẽ đi gặp hắn trước"

"Bởi vì cái gọi là có qua có lại."

"Ma môn đệ tử có thể khiêu chiến chính đạo ta, tất nhiên tu sĩ chính đạo chúng ta cũng có thể khiêu chiến ma môn!"

"Nếu cuối cùng bản tọa thắng, vậy không cần lo lắng sự khiêu chiến tiếp theo của đối phương."

"Nếu bản tọa thua, cũng có thể tra rõ căn cơ của hắn cho Thành Chủ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận