Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2445: Gông xiềng

Đáy hố.

Trên dưới quanh người Bùi Lăng đều loang lổ vết máu, da thịt ở miệng vết thương xoay tròn, xương cốt trắng hếu.

Lúc này hắn nhắm nghiền hai mắt, vẻ mặt vô cùng giãy giụa, lại chậm chạp không thể tỉnh lại.

Kiếp lôi vô cùng kinh khủng gào thét trên trời cao, tiếp tục đánh xuống Bùi Lăng.

Dường như ngay sau đó, sẽ hoàn toàn đánh hắn thành bột mịn, lộn xộn bay thẳng lên trời, hình thần câu diệt!

Ngay lúc này, Bùi Lăng đột nhiên đưa tay...

Oanh! !!

Dường như toàn bộ thiên địa đều trùng điệp chấn động một cái, mười vòng mặt trời huy hoàng lồng lộng dâng lên!

Kiếp vân dày đặc như đêm tối, trong nháy mắt hóa thành ban ngày sáng ngời.

Ánh sáng mạnh vô cùng chói mắt, vô cùng loá mắt cũng vô cùng hừng hực xông phá bóng tối, khiến thiên địa bát ngát chỉ có ánh sáng vạn trượng!

Bùi Lăng tắm rửa trong vầng sáng, thương thế trên người lập tức bắt đầu nhanh chóng khôi phục, khí tức cũng nhanh chóng tăng vọt.

rầm rầm rầm...

Kiếp lôi cuồn cuộn, ầm vang đánh xuống!

Tiếng sóng biển, tiếng hải âu gáy từng cơn.

Mùi tanh mặn bay vào theo gió.

ầm ầm!

Bỗng nhiên một tiếng sét nổ vang phía trên khách sạn, tiếng sấm to lớn, chấn động toàn bộ thiên địa.

Điện quang lập lòe chiếu sáng khuôn mặt ba bộ xác nữ.

Bùi Lăng đột nhiên lấy lại tinh thần, động tác của hắn bị ngược, đóng cửa trực tiếp biến thành mở cửa!

"Phải đi..."

"Nên xông ra!"

Suy nghĩ thay đổi thật nhanh, thân thể Bùi Lăng lập tức làm ra hành động hoàn toàn ngược lại, nhanh chóng lùi ra cửa sổ bên cạnh.

Nhưng ngay lúc hắn sắp đụng vào cửa sổ, dưới chân hắn nặng nề, trực tiếp ngã xuống đất.

Bùi Lăng quay đầu nhìn vào tứ chi của mình, chẳng biết từ lúc nào đã bị từng tầng xiềng xích trói lại, bên kia xiềng xích cố định vào vách tường, nóc nhà, mặt đất xung quanh.

xiềng xích từng đống, gần như hoàn toàn trói buộc bất kỳ động tác gì của hắn.

Lúc này, xác nữ bành trướng to lớn ngoài cửa nhanh chân đi về phía Bùi Lăng.

Mỗi một bước của nàng, cả gian khách sạn cũng hơi rung động, cùng lúc đó trên dưới quanh người xác nữ như là chất lỏng phồng lên, gân xanh nhô ra càng ngày càng cao, lúc vặn vẹo gần như không nhìn ra dáng vẻ thất khiếu, có đục ngầu như rêu xanh màu xanh sẫm, trộn lẫn vết bẩn khó mà hình dung, chậm rãi chảy xuôi xuống.

Một mùi hương không thể miêu tả tràn ngập trong phòng, làm người ta buồn nôn.

Bùi Lăng giãy giụa muốn đứng dậy, thân thể lại bị xiềng xích trói lại, dù như thế nào cũng không thể cởi ra.

Oanh! !

Tử điện nổ tung trên trời cao, căn phòng run rẩy.

Xác nữ bành trướng chạy tới trước người Bùi Lăng, nàng hé miệng lộ ra từng dãy răng rét lạnh, chất lỏng màu xanh vàng đục ngầu chảy ra từ trong cổ họng nàng, thuận theo khóe miệng uốn lượn rơi xuống, mùi hôi thối tản ra!

Xác nữ một phát táp đến đầu Bùi Lăng.

Khí tức tử vong vô cùng mãnh liệt đập vào mặt!

Trong chớp mắt sinh tử, con ngươi Bùi Lăng phóng đại.

Hắn vốn đã không thể động đậy thân thể, đột nhiên bộc phát ra sức mạnh vô cùng vô tận, một phát kéo đứt xiềng xích khóa lại tay phải, che ở trước người.

Cạch!

Xác nữ bành trướng cắn một cái vào cánh tay phải của Bùi Lăng, chỉ một thoáng máu tươi bắn tung toé, xương cốt đứt gãy, cặn xương trắng đục trộn lẫn bọt máu chảy xuôi xuống, cơn đau đớn dữ dội trước nay chưa từng có ầm vang truyền đến!

Bùi Lăng không có thời gian suy nghĩ, không để ý đến cơn đau dữ dội, tay trái bị khóa lại đột nhiên đánh ra một quyền.

Keng!

xiềng xích khóa lại tay trái của hắn, lập tức bị lực lượng mạnh kéo đứt, nắm đấm trái mang theo tiếng gió gào thét, lập tức đánh vào đầu xác nữ bành trướng!

Bành! !

Đầu xác nữ bành trướng lập tức nổ tung, chất lỏng vàng xanh đen đan xen như là mưa rào nhao nhao, ầm vang vẩy xuống, bắn tung toé cả người Bùi Lăng.

Trên dưới cả người Bùi Lăng lập tức truyền đến đau đớn như búa bổ đao chặt.

Ở phần cổ gãy của xác nữ bành trướng không ngừng tuôn ra dòng máu màu xanh đen, trong con ngươi Bùi Lăng những dòng máu này hóa thành lôi điện cuồn cuộn, như lợi kiếm xuyên qua thân thể hắn.

Toàn bộ thể xác Bùi Lăng lập tức xuất hiện vô số huyết động.

Đau đớn như thủy triều lập tức nuốt hết hắn.

Cùng lúc đó, xác nữ bành trướng không đầu giơ cao hai nắm đấm, hung hăng nên xuống Bùi Lăng!

Hai nắm đấm sưng to vặn vẹo như một đôi Lưu Tinh Chùy thất oai bát nữu, mang theo khí thế bão táp như lôi rơi xuống từ trời, thẳng đến điểm yếu hại của Bùi Lăng.

Một thanh trường đao xinh đẹp như đêm ngày hè, đột nhiên xuất hiện trong tay Bùi Lăng.

Hắn không kịp suy nghĩ, vung đao chém xuống.

Xoạt xoạt xoạt...

ầm ầm ầm ầm ầm...

Ánh đao huyết sắc giăng khắp nơi, tỉnh mịn như lưới, nơi đi qua hư không vỡ vụn, vạn lưỡi đao trống rỗng sinh ra, cắt chém tất cả; dòng máu xanh đen ào ạt cuồn cuộn như muốn bao phủ toàn bộ thế giới, dường như vô cùng vô tận, ăn mòn vạn vật.

Bùi Lăng lần lượt vung chặt, lưỡi đao phá không, đao khí trào lên, hai mắt hắn đỏ hồng như điên dại.

Không biết qua bao lâu, hắn thở hồng hộc dừng lại, lúc này xiềng xích trói buộc trên dưới cả người hắn đứt gãy gần hết, chỉ có phía trên hai chân còn có xiềng xích trùng điệp, vẫn giữ chặt hắn tại chỗ.

Bùi Lăng đưa mắt nhìn quanh, đã thấy toàn bộ căn phòng vốn trang trí hoa mỹ, đã sớm nát thành bột mịn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận