Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2288: Có thể chống đỡ bao lâu? (2)

Lúc đầu tiếng bước chân rất nhỏ lại lộn xộn, nhưng thời gian dần trôi qua, tất cả tán tu vì hấp thu linh khí linh thạch mà dị biến đều bắt đầu hành động.

Tiếng bước chân vang lên từ phòng ốc sơ sài trong hẻm nhỏ, từ hành lang trong đình viện, từ phố dài... Như là trăm sông hội tụ vào biển, trùng điệp tuôn về phía chỗ Bùi Lăng.

Cát vàng mênh mông.

Dòng máu cuồn cuộn.

Bùi Lăng một người một đao đứng thẳng giữa sa mạc mênh mông, ma vật phía trước liên tục không ngừng giết đến, tiếng gào thét chấn động cát sỏi, rì rào rơi xuống.

Phốc phốc!

Một đầu ma vật nhanh như thiểm điện kéo xuống một khối lớn huyết nhục từ trên người Bùi Lăng, chỉ một thoáng máu tươi chảy ngang nhưng Bùi Lăng không hề cảm thấy chút cảm giác đau đớn nào, khí tức chưa từng hạ xuống, hệ thống uỷ thác cũng không bị cắt ngang.

Nhìn tình cảnh này hắn lập tức biết, hệ thống đang dùng thân phận "Ngũ Ôn" tổ sư cưỡng ép thay thế đối phương bị thương!

Trước đó hệ thống cũng từng dùng thao tác tương tự ở khu vực tạo hóa U Tố mộ!

Lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh, xung quanh đột nhiên hiện ra từng mặt huyết kính.

Mặt kính ửng đỏ, hoa văn trên khung kính phức tạp như là hoa cỏ quấn nhánh, nhìn kỹ lại là vô số con mắt có to có nhỏ xếp chồng quấn quanh, âm trầm đáng sợ.

Sau khi huyết kính xuất hiện, hồng quang mịt mờ trong mặt kính lập tức chiếu rọi ra bóng dáng thật sự của Bùi Lăng.

Thấy huyết kính có thể soi sáng ra bản tướng của mình, Bùi Lăng không hề ngạc nhiên.

Hiện tại hắn phải đối mặt với tổ sư một tông.

Dù thủ đoạn của hắn ta cao minh thế nào, hắn cũng không cảm thấy bất ngờ!

Rống! !!

Ma vật gầm thét lao tới huyết kính, nhào về phía Bùi Lăng trong huyết kính.

Ngay lúc này, Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển, quanh người lập tức tràn ra bóng tối như thực chất, bóng tối nhanh chóng lan tràn, muốn nuốt hết tất cả huyết kính.

Ma vật vừa lao tới mặt kính, quỷ dị xuất hiện trước người Bùi Lăng, trong nháy mắt cắn xé huyết nhục đẫm máu từ trên người hắn.

Bùi Lăng cũng như vừa rồi, không bị thương, không có cảm giác đau, tu vi khí tức đều không biến hóa.

Trên huyết kính đột nhiên bắt đầu chảy ra dòng máu ào ạt, dòng máu tí tách tẩy đi [Minh Thiên Chi Vụ 1, lại lộ ra từng bóng dáng của Bùi Lăng.

Ma vật trào lên mà đến đột nhiên chuyển hướng, phóng tới những mặt huyết kính này.

Bùi Lăng hé miệng, phát ra một chữ im ắng.

Dòng máu chảy ra từ trong mặt kính lập tức bắt đầu rút lui, trỗ về trong kính.

Chỉ một khoảnh khắc, tất cả huyết kính lại bị [Minh Thiên Chi Vụ] che đậy.

Chẳng mấy chốc đã dừng rút lui, mặt kính ửng đỏ lại xuất hiện, trong kính soi sáng ra bóng dáng "Ngũ Ôn" tổ sư.

Bùi Lăng lập tức biết, hệ thống sử dụng đầu pháp tắc "Nghịch"

này!

Lúc hắn vừa rơi vào môn thủ đoạn này của "Ngũ Ôn" tổ sư, pháp tắc nắm giữ đã trực tiếp thất bại hơn phân nửa.

Nhưng mấy lần hệ thống giết chết ma vật, lại giúp hắn tìm về bộ phận nội tình một lần nữa!

Chỉ có điều, hiện tại tu vi của hắn vẫn chưa khôi phục Hợp Đạo hậu kỳ.

Hệ thống tìm về nội tình cho hắn, cũng chỉ có một phần rất nhỏ!

Đang nghĩ ngợi, từng mặt huyết kính tan thành mây khói, ma vật lại lao tới...

Chợt từng huyết trảo xuất hiện, Bùi Lăng giơ tay chém xuống, đao khí cuồn cuộn xoay chuyển như sóng, chém về phía tất cả huyết trảo.

Oanh! !!

Đốm lửa nhỏ bắn tung toé, động tĩnh khổng lồ chấn động toàn bộ phương không gian này, cát vàng chảy xuôi, cồn cát run rẩy, sa mạc ban đầu như muốn hóa thành cát chảy phun trào.

Chỗ đao khí rơi xuống, từng huyết trảo ầm vang tiêu tán.

Tiếng bước chân nặng nề như nổi trống lại vang lên một lần nữa, càng nhiều ma vật xuất hiện từ đằng xa lao về phía Bùi Lăng.

Nhưng lần này hệ thống không chờ những ma vật này tới gần, trực tiếp ra tay.

Đao khí huyết sắc tung hoành như lưới, mãnh liệt chém ra.

Nơi lưỡi đao đi qua, chân cụt tay đứt vẩy xuống đây đất, dòng máu tung bay như mưa tuyết!

Rất nhiều ma vật bị chém chia năm xẻ bảy, sa mạc lập tức nhuộm thành từng tầng giáng đỏ.

Trong hư không, tu sĩ tám tông mắt không chớp nhìn qua chiến trường, phần lớn đều nín thở tập trung, nghiêm túc quan chiến.

Chỉ có đám ngươi Vô Sầu Tử, dáng vẻ lười biếng ngồi xếp bằng trên trời cao, vừa lấy ra rượu linh quả từ trong túi trữ vật, vừa tùy ý trò chuyện: "Bùi tiên đế đúng là Tiên Đế, cho dù hiện tại chỉ có thể vận dụng thể xác phàm tục, thủ đoạn phàm tục ứng biến nhanh chóng, ánh mắt độc ác, cũng không phải những tiên hạ đẳng này có thể so sánh."

"Tiên Đế theo hầu vô cùng thâm hậu, dù ở trong sơn trang cũng là lông phượng sừng lân, sao có thể nhiều lời?"

Tu sĩ dáng vẻ tên ăn mày kia khẽ lắc đầu, nói: "Ngược lại tổ sư trong tiểu tháp huyễn cảnh, các ngươi nói xem hắn có thể chống đỡ bao lâu?"

Tu sĩ như quý công tử từ tốn nói: "Tiên hạ đẳng mà thôi, cho dù có tu vi Độ Kiếp kỳ, nhiều lắm cũng chỉ chống đỡ được ba năm ngày."

Tu sĩ như tiểu thư khuê các nổ nụ cười xinh đẹp, nói: "Bùi tiên đế thủ đoạn khó lường, tiên hạ đẳng tiểu tháp huyễn cảnh này, chỉ sợ nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ một ngày."

"Bản tọa đoán một canh giờ."

"Lão phu cảm thấy là một khắc đồng hồ"

"Ha ha, ta đoán nhiều nhất mười tức..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận