Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1135: Suýt nữa mất sự trong sạch...

Bởi vì đã tiến vào Nguyên Anh kỳ, lại thêm lần này đến trợ trận cho Cửu Nghi sơn, Tố Chân Thiên đã cân nhắc đến các đệ tử sẽ gặp phải kẻ địch cảnh giới cao hơn.

Vì vậy phát trận bàn cực kỳ kiên cố.

Có chỗ dựa này, Kiều Từ Quang còn có thể chống đỡ nhưng đám người Sở Vũ Thường chỉ có tu vi Kết Đan, lúc này từng người đã tóc mai xoã tung, khóe miệng chảy máu, không ngừng nhét từng viên đan dược vào trong miệng, tất cả đều gần như đến cực hạn.

Kiều Từ Quang đưa mắt nhìn quanh, trong lòng tức giận, yêu nữ Lệ Liệp Nguyệt leo lên Vạn Tộc Huyết Thê, kế thừa truyền thừa Thánh Nữ một trong những truyền thừa cao nhất của Trọng Minh tông. Còn nàng lại không phải Thiên Cơ Tố Chân Thiên, cho dù đôi bên có tu vi tương đương, nàng cũng không phải đối thủ của đối phương!

Chứ đừng nói đến hiện tại tu vi của nàng vẫn thấp hơn đối phương một cảnh giới nhỏ.

Hiện tại, nàng và mấy vị sư muội liên thủ bố trí đại trận, là một trong những trận pháp truyền thừa Tố Chân Thiên, bỏ qua tất cả tác dụng loè loẹt, chuyên công phòng, lại phối hợp với rất nhiều pháp bảo phòng ngự trong tay các nàng, cũng chỉ miễn cưỡng chống đỡ dưới tay đối phương...

Hì hì... Hì hì ha ha... Hì hì...

Tiếng cười quỷ quyệt của anh hài không ngừng vang lên phía trên vòng phòng hộ rừng hoa, bóng dáng từng hài đồng như ẩn như hiện, màu da của bọn chúng xanh đen, vẻ mặt oán độc, lúc há miệng để lộ ra răng nanh dày đặc, đang vừa cười đùa vừa hung hăng gặm nuốt trận pháp.

Cùng lúc đó, trên bầu trời, đám U Hồn thị nữ không ngừng ra tay, đủ loại thuật pháp âm u lạnh lẽo điên cuồng rơi xuống.

Lại có đủ loại giọng điệu nỉ non thỉnh thoảng vang lên bên tai đệ tử Tố Chân Thiên, khiến vẻ mặt lập tức trở nên hoảng hốt, vô thức đi ra ngoài rừng hoa.

Kiều Từ Quang vừa thôi động trận pháp ngăn cản vừa hơi nghiêng đầu, một cây trâm vàng trượt ra từ giữa búi tóc của nàng, bắn mạnh mà ra, ghim chặt váy áo của sư muội bị mê hoặc ở trên mặt đất, để tránh nàng tiếp tục rời trận.

Vòng phòng hộ bị tấn công không ngừng run rẩy, rừng hoa điên cuồng suy tàn, cánh hoa trắng hồng bay lả tả như mưa rào.

Lệ Liệp Nguyệt cụp mắt, lạnh lùng nói: "Kiều Từ Quang, thân tu vi này của ngươi không tệ, nếu không phải Tiên Anh thượng phẩm sẽ không chống đỡ được lâu như vậy, có tư cách để ta tự mình ra tay luyện chế thành quỷ hầu, sau đó đưa cho Bùi sư đệ, hầu hạ bên cạnh"

Kiều Từ Quang đang dốc hết sức đánh trả nghe vậy hừ lạnh một tiếng, lại không để ý đến.

Nhưng mấy đồng môn Sở Vũ Thường không bị mê hoặc lại giận tím mặt!

Sở Vũ Thường lập tức lạnh lùng nói: "Bùi Lăng? Ngươi đang nói đến tên súc sinh thải bổ Tông Chủ phu nhân bản môn ngay trước mặt chân truyền tám phái? Cũng chỉ có loại yêu nữ dâm loạn như ngươi mới không kiêng dè, vì địa vị quyền thế, còn nguyện ý kết làm đạo lữ với hắn."

"Mặt người dạ thú như thế, chúng ta nhắc đến tên của hắn cũng cảm thấy bẩn miệng."

"Còn muốn Kiều sư tỷ hầu hạ bên cạnh?"

"Yêu nhân Ma đạo cũng xứng?"

"Phi!"

Nghe vậy, Lệ Liệp Nguyệt ngẩn ngơ, Tông Chủ phu nhân?

Bùi Lăng và Tư Hồng Khuynh Yến đã xảy ra chuyện gì? ?

Suy nghĩ thay đổi thật nhanh, nàng chợt cười lạnh một tiếng, sau đó lạnh giọng nói: "Thật sao? Vậy thêm ngươi nữa, cũng luyện chế thành quỷ hầu đưa cho Bùi sư đệ thưởng thức đi"

Nói xong, nàng giơ tay lên, một ngọn lửa màu đen đột nhiên xuất hiện ở lòng bàn tay, ngay sau đó Lệ Liệp Nguyệt lật tay đè xuống.

Lúc đầu hắc hỏa như hạt đậu, trong nháy mắt điên cuồng tăng vọt như một cơn sóng ngợp trời màu đen, không một tiếng động gào thét lao về phía trận pháp bên dưới!

Trưởng tư thục Khê Ngọ.

Trong học đường chữ Bính, Chung Quy Kính Y còn đang giảng bài.

"Thương đạo cơ bản nhất... Nòng cốt nhất là... Bình thường cần phải chú ý..." Nàng càng nói đến phần sau càng tốn sức.

Thậm chí đã không nhớ kỹ phải cầm thương như thế nào!

Trong lòng Chung Quy Kính Y vừa mờ mịt vừa sợ hãi, luôn cảm thấy tình huống không đúng.

Nhưng ký ức thiếu thốn nghiêm trọng, nàng càng nghĩ vẫn hoàn toàn không tìm ra rốt cuộc mình có vấn đề từ chỗ nào?

Dường như sự hiểu biết của mình với thương đạo vốn chỉ có như vậy?

Nghĩ đến đây, dù trong lòng Chung Quỳ Kính Y rất nghi ngờ nhưng nhìn vào ánh mắt trống rỗng của học sinh phía dưới, lại tiếp tục giảng giải chút lĩnh ngộ cuối cùng của mình với thương đạo...

Học đường chữ Ất.

Kê Trường Phù im lặng không nói, đứng yên không động đậy.

Nhìn qua học sinh nam đầu tiên đã cởi sạch áo bào vớ giày, cơ thể trần truồng đi về phía mình, hắn ta vô thức muốn ra tay, trực tiếp đánh một chưởng diệt sát đối phương!

Nhưng đầu ngón tay vừa động đậy, lại quên mình chuẩn bị làm gì.

Trong đầu hắn ta lập tức ngơ ngác, chỉ còn lại một chấp niệm mãnh liệt... Tuyệt đối không thể song tu với những học sinh này!

Ngay lúc đang suy nghĩ, tên học sinh nam mặt đây ác ý kia đã đi đến trước người hắn ta, duỗi hai tay ra, cởi áo nới dây lưng cho hắn ta.

Kê Trường Phù thấy thế, đột nhiên lùi lại một bước, tránh khỏi sự đụng chạm của hắn ta.

Thấy cảnh này, khuôn mặt đám học sinh bắt đầu vặn vẹo...

Chẳng mấy chốc, lại có mấy tên học sinh cũng cởi đến trần truồng tiến lên, bao bọc vây quanh Kê Trường Phù, sau đó ba chân bốn cẳng giữ tứ chi của hắn ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận