Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 995: Liên thủ tập kích bất ngờ

"Tiền bối, ngươi làm sao vậy?"
Ngô Thiên Đỉnh vẻ mặt khẩn trương nhìn Tuần Tuân.
Tuần Tuân không nói lời nào, trực tiếp cho Ngô Thiên Đỉnh một cái tát.
Khiến Ngô Thiên Đỉnh bị đánh đến hồ đồ. Ta quan tâm lão nhân gia ngươi một chút, cái này cũng muốn ăn tát à?
"Binh gia chó đẻ, ngươi lại dám lừa gạt lão phu!"
Tuần Tuân vừa nôn ra máu, vừa chỉ vào Ngô Thiên Đỉnh tức giận mắng.
Ngô Thiên Đỉnh mặt đầy kinh ngạc.
"Tiền bối... Ta chỗ nào lừa gạt ngươi rồi?"
Tuần Tuân trừng mắt.
"Cái con Chân Long ở Phù Vân sơn kia, đâu chỉ là hoá nguyên cảnh?"
"Hả?"
"Hả cái gì? Ở Phù Vân sơn còn có một con Chân Long, là tu vi vấn đỉnh đỉnh phong! Thực lực khủng bố tột cùng!"
Lời vừa nói ra, ba người Ngô Thiên Đỉnh đều ngây ngẩn cả người.
Mạnh Du Nhiên sắc mặt đột biến.
Đế Tôn kinh hãi thất sắc.
Vấn đỉnh đỉnh phong!
Phù Vân sơn vậy mà còn ẩn giấu một con Chân Long vấn đỉnh đỉnh phong?
Cái này giấu cũng quá kỹ rồi nha?
Nhất là Đế Tôn.
Hắn nhớ tới năm đó bản thân bắt Quách Tiểu Vân, kết quả đưa tới quần hùng vây công. Lúc đó Chân Long cũng xuất hiện. Bất quá lúc đó Chân Long so với Chân Long hiện tại, thực lực đã hoàn toàn bất đồng. Tốc độ tăng lên này cũng quá nhanh rồi.
"Chân Long vấn đỉnh đỉnh phong? Sao có thể?"
Ngô Thiên Đỉnh có chút há hốc mồm.
Bản thân đã từng đi qua Phù Vân sơn. Lúc ấy còn cùng một con Chân Long giao thủ. Bất quá con Chân Long kia khi đó thực lực đúng là chỉ có hoá nguyên trung kỳ, cùng mình đánh bất phân thắng bại. Không ngờ Phù Vân sơn còn có Chân Long cường đại hơn. Nếu như lúc trước mình gặp phải là con Chân Long vấn đỉnh đỉnh phong này, vậy mình chỉ sợ đã toi mạng rồi.
Ngô Thiên Đỉnh sau một hồi sợ hãi.
"Lão phu bị con Chân Long kia trọng thương, nếu không có bảo vật hộ thân, hôm nay chỉ sợ là phải bỏ mạng ở Phù Vân sơn rồi."
Tuần Tuân vẫn như trước tức giận đùng đùng.
Hắn vẫn trút lửa giận lên người Ngô Thiên Đỉnh.
"Đây đều là do ngươi căn bản không cung cấp chi tiết về Phù Vân sơn! Khiến lão phu chút nữa thì mất mạng!"
Ngô Thiên Đỉnh không dám phản bác.
Nhưng trong lòng lại có chút không phục.
Ngươi cái đồ vật già này thực lực của mình kém, đánh không lại con Chân Long vấn đỉnh đỉnh phong kia, kết quả lại trút giận lên đầu ta? Ta có oan không chứ? Ta mà sớm biết Phù Vân sơn có Chân Long vấn đỉnh đỉnh phong, ta nhất định đã nói cho ngươi rồi. Vấn đề là lúc đó ta hoàn toàn không gặp được mà.
Hơn nữa. Lần đó ta mà gặp phải Chân Long vấn đỉnh đỉnh phong này, ta còn sống nổi à?
Đổ trách nhiệm cũng không thể đổ cứng như vậy chứ?
"Lão phu trở về Trung Nguyên, nhất định sẽ cho trưởng bối sư môn binh gia biết rõ ngươi vô năng ngu xuẩn thế nào!"
"Binh gia có truyền nhân như ngươi, quả nhiên là quá thất vọng rồi!"
"Ta mà là trưởng bối sư môn của ngươi, nhất định đã trục xuất ngươi khỏi binh gia rồi!"
"Phế vật! Thật sự là phế vật!"
Tuần Tuân không ngừng mắng nhiếc Ngô Thiên Đỉnh.
Dường như việc hắn thất bại hoàn toàn là do lỗi của Ngô Thiên Đỉnh.
Ngô Thiên Đỉnh bị chửi đến máu chó đầy đầu.
Trong lòng cũng cực kỳ khó chịu. Nhất là lời nói của Tuần Tuân càng làm cho sát ý trong lòng Ngô Thiên Đỉnh trào dâng.
Đúng lúc này.
Mạnh Du Nhiên âm thầm truyền âm tới.
Ngô Thiên Đỉnh trong lòng giật mình.
Khó tin nhìn Mạnh Du Nhiên một cái. Mạnh Du Nhiên lại mỉm cười, hướng về phía Ngô Thiên Đỉnh gật đầu.
Đế Tôn bên cạnh cũng mặt lạnh lùng.
Ngô Thiên Đỉnh vẫn có chút do dự.
Ánh mắt nhấp nháy.
Không dám quyết tâm.
Nhưng Mạnh Du Nhiên cùng Đế Tôn cũng không quản chuyện này. Dù sao ba người đã sớm thông đồng với nhau. Chỉ cần hai người bọn hắn động thủ, cho dù Ngô Thiên Đỉnh không muốn, cũng sẽ bị bọn hắn lôi xuống nước.
"Động thủ!"
Mạnh Du Nhiên âm thầm truyền âm. Cùng Đế Tôn đồng thời ra tay.
Tuần Tuân hoàn toàn không kịp phản ứng, trước sau lưng đã trúng một chưởng của Mạnh Du Nhiên và Đế Tôn.
Bang bang!!!
Tuần Tuân như gặp phải đả kích, trong miệng lập tức phun máu.
"Các ngươi!!!"
Tuần Tuân vừa kinh sợ vừa khó tin.
Hoàn toàn không thể tin được. Hai tên hoá nguyên cảnh này cũng dám đánh lén mình.
Mạnh Du Nhiên cùng Đế Tôn cũng không chút do dự hay lưu tình. Đã quyết định chơi chết lão gia hỏa này, tự nhiên là càng tàn nhẫn càng tốt.
Còn Ngô Thiên Đỉnh thì ngây ngẩn tại chỗ.
Trong nhất thời không biết nên làm gì.
Tuần Tuân vốn đã bị trọng thương ở Phù Vân sơn, giờ lại đột nhiên bị đánh lén, vết thương càng thêm nghiêm trọng, tính mạng hấp hối.
Đế Tôn và Mạnh trước sau giáp công, không cho Tuần Tuân có cơ hội đào thoát.
Nhưng hai người bọn họ vẫn đánh giá thấp thực lực của cường giả vấn đỉnh.
Sau khi Tuần Tuân phản ứng lại, liền lập tức thúc giục bức họa quanh thân, đột nhiên ngăn cản công thế của Mạnh Du Nhiên và Đế Tôn.
"Ngô Thiên Đỉnh, ngươi dám cấu kết hai người này để mưu hại lão phu!"
"Ngươi đáng chết vạn lần!"
Tuần Tuân giận dữ gầm lên. Trong mắt tràn đầy sắc đỏ tươi.
Ngô Thiên Đỉnh vốn vẫn do dự. Nghe Tuần Tuân nói vậy, lập tức không còn do dự nữa.
Trực tiếp huy động đại kích đen kịt xông lên.
"Đồ vật già, ta nhịn ngươi lâu lắm rồi!!!"
Ngô Thiên Đỉnh hét lớn một tiếng, sát khí ngập trời ầm ầm trào ra.
Ba người hợp lực, lần nữa trọng thương Tuần Tuân.
"A a a ah!!!"
Tuần Tuân kêu thảm thiết. Hắn bị thương thật sự quá nặng. Dù có bảo vật bức họa hộ thân, giờ cũng khó ngăn cản được ba tên địch nhân mang sát ý này.
Huống chi, ba người này đều không phải hạng tầm thường. Nhất là Mạnh Du Nhiên và Đế Tôn, đều là người kinh nghiệm chiến trường trăm trận.
Đế Tôn tế mệnh bàn ra, kiềm chế bức họa bảo vật của Tuần Tuân.
Mà mất đi sự che chở của bức họa bảo vật, Tuần Tuân bị thương nặng sắp chết tự nhiên hoàn toàn bị lộ ra dưới công kích của Mạnh Du Nhiên và Ngô Thiên Đỉnh.
Phanh! Phốc!
Mạnh Du Nhiên một chưởng đánh thực vào lồng ngực của Tuần Tuân, trực tiếp làm nổ nát tâm mạch của Tuần Tuân.
Đại kích đen kịt của Ngô Thiên Đỉnh càng quét qua cổ Tuần Tuân, chém đầu hắn xuống.
"Đáng hận ah!!!"
"Lão phu muốn các ngươi chết không yên lành!"
"Các ngươi toàn bộ phải chết! Cả người thân của các ngươi cũng không một ai sống nổi!"
Tuần Tuân vừa chửi rủa, vừa khống chế đầu của mình thần tốc chạy trốn.
Thân là cường giả vấn đỉnh, cho dù chỉ còn một cái đầu, cũng có thể mọc lại thân hình.
Nhưng tiền đề là phải giữ được tính mạng.
Nếu đầu bị phá hủy, Tuần Tuân chỉ còn cách để hồn thể đào tẩu.
"Tuyệt đối không thể để hắn sống!"
Mạnh Du Nhiên quát lên.
Chỉ thấy hắn vỗ vào túi trữ đồ, một cái trường cung cổ xưa cùng một mũi tên màu tím hiện ra.
Giương cung kéo tên, thiên địa lực tức khắc ngưng tụ trên mũi tên màu tím.
Đây là bảo vật mà Mạnh Du Nhiên vẫn luôn che giấu.
Là đồ cổ! Nghe nói từng có đại năng thượng cổ, dùng cung tên này bắn chết Kim Ô!
Dù không biết thật giả.
Nhưng Mạnh Du Nhiên biết rõ uy lực của cung tên này.
Bắn chết một cường giả vấn đỉnh trạng thái hoàn hảo thì đương nhiên là không thể.
Nhưng nếu chỉ là một cường giả vấn đỉnh bị thương nặng còn sót lại cái đầu, thì không giống.
"Giúp ta vây khốn hắn!"
Mạnh Du Nhiên thúc giục.
Đế Tôn lập tức tiến lên, vẻ mặt lạnh lùng.
Thúc giục mệnh bàn của Đế Tôn!
Ầm!!!
Số mệnh lực đột ngột tuôn ra. Hóa thành trận pháp.
Vây khốn đầu của Tuần Tuân.
Tuần Tuân cố hết sức, va chạm vào pháp trận, cơ hồ muốn làm nát trận pháp.
"Đồ vật già, nhận lấy cái chết!!!"
Đại kích của Ngô Thiên Đỉnh quét ngang tới, đánh văng đầu của Tuần Tuân ra.
Đúng lúc này.
Tiếng xé gió vang lên. Mũi tên màu tím bắn ra, đánh úp thẳng vào đầu Tuần Tuân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận