Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1553 Nhân Hoàng tam bảo!

Chương 1553: Nhân Hoàng tam bảo!
Quang mang từ miếu Nhân Hoàng hiện ra, hội tụ ở nơi sâu trong bầu trời phía trên Nam Hoang. Ánh sáng chói lòa. Toàn bộ bầu trời như thể được nhuộm màu bởi luồng sáng vàng. Chỉ một số ít người có thể nhận ra, những vệt kim quang này không hề tầm thường, mà chính là sức mạnh hương hỏa tích tụ trong ba năm qua. Sức mạnh hương hỏa này, chính là mấu chốt để Quách Tiểu Vân phục sinh trở lại. Nó gánh trên vai ý nguyện cùng khẩn cầu của chúng sinh Nam Hoang.
Hoàng mệnh quy vị!
Một bóng người mờ ảo, từ từ xuất hiện giữa bầu trời kim quang. Chính là thân ảnh của Quách Tiểu Vân! Đôi mắt hắn nhắm nghiền, thân thể như có như không. Sức mạnh hương hỏa bao quanh hắn, đồng thời không ngừng tiến vào bên trong cơ thể. Theo lượng hương hỏa tiến vào ngày càng nhiều, thân thể Quách Tiểu Vân cũng dần dần trở nên ngưng thực.
Cùng lúc đó. Nơi sâu trong bầu trời tái hiện dị tượng. Từng đạo hư ảnh đế vương vĩ ngạn, đột ngột xuất hiện bên cạnh Quách Tiểu Vân. Những hư ảnh đế vương này, bắt đầu từ vị hoàng đế đầu tiên của Nam Hoang đại địa, thân ảnh các vị đế vương khác nhau trong lịch sử đều hiện ra. Ngay cả thân ảnh những hoàng đế của Đại Chu thần triều ngày xưa, cũng xuất hiện ở nơi này. Mà đạo hư ảnh đế vương cuối cùng xuất hiện, chính là Võ Hoàng Đông Phương Túc, người đã cùng Thiên Võ Vương vẫn lạc. Đến đây, thân ảnh các hoàng đế trong lịch sử Nam Hoang đều hiện thân. Tổng cộng 48 vị đế vương! Mỗi người khoác long bào, ẩn chứa uy nghiêm đế vương, nhưng ánh mắt lại ôn hòa nhìn Quách Tiểu Vân. Đặc biệt là Đông Phương Túc. Dù là hư ảnh, lại giống như tồn tại chân thật vậy. Đông Phương Túc vươn tay, vỗ nhẹ vai Quách Tiểu Vân. Lần này, lại trở thành mấu chốt để Quách Tiểu Vân tỉnh lại.
"Tiểu Vân, nên tỉnh dậy rồi."
"Đại địa Nam Hoang, cần ngươi."
Thanh âm Đông Phương Túc vang vọng bên tai Quách Tiểu Vân. Quách Tiểu Vân đang nhắm chặt hai mắt, giờ phút này từ từ mở ra. Trong khoảnh khắc, toàn bộ sức mạnh hương hỏa xung quanh đều tràn vào hai mắt của Quách Tiểu Vân. Không hề dư thừa chút nào! Ký ức của Quách Tiểu Vân cũng khôi phục trong khoảnh khắc này. Hắn đã biết chuyện gì xảy ra với mình. Nhìn những hư ảnh đế vương xung quanh, mặt Quách Tiểu Vân lộ vẻ kinh ngạc. Cho đến khi nhìn thấy Đông Phương Túc.
"Võ Hoàng bệ hạ!"
Quách Tiểu Vân vô cùng kinh hỉ. Đông Phương Túc mỉm cười, đầy vẻ vui mừng nhìn Quách Tiểu Vân.
"Tiểu Vân, ngươi đã đủ sức gánh vác trách nhiệm chủ nhân Nam Hoang rồi."
"Không cần phụ lòng kỳ vọng của bách tính Nam Hoang đối với ngươi."
"Càng không cần phụ lòng ta, cũng như những người này."
Quách Tiểu Vân vẻ mặt trịnh trọng gật đầu.
"Võ Hoàng bệ hạ, Linh Lung muội muội rất nhớ người, người có muốn đi gặp nàng không?"
Đông Phương Túc lắc đầu.
"Có ngươi chiếu cố nàng, ta rất yên tâm."
Nói xong câu đó, thân hình Đông Phương Túc đột nhiên hóa thành một đạo lưu quang. Không chỉ có mình hắn, mà các thân ảnh đế vương khác cũng đều như Đông Phương Túc, biến thành từng đạo lưu quang. Những lưu quang này xoay chuyển xung quanh Quách Tiểu Vân. Sau đó, ngưng tụ lại một chỗ. Biến thành một chiếc đế vương quan. Đây là đế vương quan được ngưng tụ từ ý chí của các hoàng đế Nam Hoang trong lịch sử. Nó đại biểu cho vị trí Nhân Hoàng của Quách Tiểu Vân, không chỉ được người dân Nam Hoang công nhận, mà còn được các hoàng đế đời trước của đại địa Nam Hoang tán thành. Đế vương quan rơi xuống đầu Quách Tiểu Vân. Ngay sau đó, hai vật thể nữa xuất hiện trước mặt Quách Tiểu Vân. Một trong số đó chính là Nhân Hoàng kiếm. Không khác gì Nhân Hoàng kiếm trước đây, chỉ có khí tức hoàn toàn khác biệt. Nhân Hoàng kiếm lúc trước, dù cũng là bảo vật hết sức bất phàm, nhưng dù sao cũng xuất phát từ tay Đại Chu Cổ Hoàng, là bảo vật hậu thiên. Mà Nhân Hoàng kiếm xuất hiện lúc này, lại là thanh kiếm sinh ra cùng với mệnh cách Nhân Hoàng của Quách Tiểu Vân. Đã có hoàng đạo chi lực. Lại có tiên thiên chi khí! Đây là một kiện Tiên Thiên Linh Bảo lần đầu tiên được sinh ra. Cũng là Tiên Thiên Linh Bảo chỉ thuộc về Nhân Hoàng Nam Hoang. Tiên thiên chi khí của nó, gắn kết chặt chẽ với thiên địa Nam Hoang. Ngoài Nhân Hoàng kiếm ra, còn có một phương ngọc tỷ. Phía trên ngọc tỷ, khắc bốn con Chân Long sống động như thật, lượn quanh phía trên ngọc tỷ, dường như muốn bay lên. Phía dưới ngọc tỷ, khắc tám chữ.
"Vâng mệnh trời! Ký thọ vĩnh xương!"
Đây là Nhân Hoàng ngọc tỷ! Cùng với Nhân Hoàng kiếm, cũng được sinh ra từ mệnh cách Nhân Hoàng của Quách Tiểu Vân. Là bảo vật thiên địa ý chí ban cho Quách Tiểu Vân. Có thể truyền thừa vạn thế mà không bị hư hoại! Có thể hiệu lệnh mọi núi sông ở đại địa Nam Hoang! Thêm vào đó là đế vương quan do ý chí của các hoàng giả Nam Hoang ngưng tụ thành. Đây chính là Nhân Hoàng tam bảo của Quách Tiểu Vân. Tay trái Quách Tiểu Vân cầm Nhân Hoàng ngọc tỷ, tay phải cầm Nhân Hoàng kiếm. Vừa mới cầm lấy, Quách Tiểu Vân liền cảm nhận được hai bảo vật này tâm thần hoàn toàn tương thông với mình. Phảng phất là một phần thân thể của chính mình. Không có khác biệt!
Quách Tiểu Vân hít sâu một hơi, cả ba bảo vật đều nội liễm vào người. Hắn cúi người nhìn về phía đại địa Nam Hoang bên dưới. Dù ở nơi sâu trong thương khung, lại như có thể trông thấy từng sinh linh trên Nam Hoang. Bên tai cũng có thể nghe thấy dân chúng Nam Hoang cầu nguyện và cúng bái với mình.
"Ta......trở về rồi."
"Mẹ nó, ta rốt cục trở về rồi!"
Bên ngoài Trung Nguyên, giữa tầng lớp sương mù xám, âm thanh kích động của Diệp Thanh Vân chợt vang lên. Một chiếc phi thuyền từ trong sương mù xám phá tan sương mù lao ra. Diệp Thanh Vân đang đứng trên phi thuyền, vung vẩy hai tay, hướng về phía xa lớn tiếng gào thét. Rốt cục đã trở lại tứ cảnh chi địa. Điều này khiến cho Diệp Thanh Vân đã rời nhà quá lâu không khỏi cảm thấy vô cùng kích động. Vừa nghĩ tới có thể trở về sân nhà quen thuộc, nằm trên chiếc giường thoải mái nhất, trong phòng tắm yêu thích nhất của mình, Diệp Thanh Vân không nhịn được mà cảm thấy vô cùng cao hứng. Hàng Da vẫn uể oải nằm bên cạnh, thỉnh thoảng lại ngáp một cái. Dường như ở đâu nó cũng có bộ dạng này. Tuệ Không, Kiếm Thiên Minh, Thanh Loan Yêu Thánh cũng đều ở trên phi thuyền. Ngoài ra, còn có Ngũ Độc Yêu Thánh đã khôi phục lại thân phận Nhân tộc, chính là Vệ Trường Hoan bây giờ. Diệp Thanh Vân nhớ lại tình hình khi mình đi Trung Nguyên, phảng phất như mới ngày hôm qua. Nhưng trên thực tế, cũng đã là chuyện của ba năm trước rồi.
"Khó trách những người tu luyện bế quan đều là mười năm, trăm năm, quả nhiên lúc tu luyện hoàn toàn không cảm thấy tuế nguyệt trôi qua." Diệp Thanh Vân không khỏi cảm khái như thế.
Thanh Loan Yêu Thánh tò mò đánh giá xung quanh, phát hiện nơi tứ cảnh chi địa này không hề khác gì so với Trung Nguyên. Linh khí hùng hậu ở đây, cũng không hề yếu hơn Trung Nguyên bao nhiêu. Điều này khiến Thanh Loan Yêu Thánh rất bất ngờ. Trong ấn tượng trước đây của nàng, tứ cảnh chi địa vốn nghèo nàn, linh khí cũng rất mỏng manh. Hoàn toàn không sánh bằng Trung Nguyên, cũng không bằng Cổ Yêu Thiên Cương. Nhưng bây giờ xem ra, tứ cảnh chi địa tuyệt không hề yếu kém. Chỉ riêng mức độ hùng hậu của linh khí cũng có thể nhận ra được. Vệ Trường Hoan cũng có vẻ kinh ngạc như Thanh Loan Yêu Thánh, hắn vốn là người thời thượng cổ, đã từng ở tứ cảnh chi địa. Rất rõ về tình hình tứ cảnh chi địa. Tứ cảnh chi địa hiện tại, hoàn toàn khác rất nhiều so với trước đây.
"Về Nam Hoang thôi."
Phi thuyền một đường đi về phía Nam Hoang. Rất nhanh cũng đã đến địa giới Nam Hoang. Vừa mới trở lại Nam Hoang không lâu, đã thấy một bóng người từ xa đối diện bay tới.
"Người này sao mà quen vậy?" Diệp Thanh Vân tò mò nhìn theo. Cho đến khi người đó bay đến gần hơn một chút, Diệp Thanh Vân cuối cùng cũng nhận ra.
"Tiểu Vân!" Diệp Thanh Vân đại hỉ. Người đến chính là đồ đệ của mình, Quách Tiểu Vân.
Tốc độ của Quách Tiểu Vân cực nhanh, chỉ trong mấy hơi thở đã đến trước phi thuyền.
"Sư phụ!" Quách Tiểu Vân cũng đầy vẻ kích động, vừa đến phi thuyền đã trực tiếp quỳ xuống trước mặt Diệp Thanh Vân.
"Sư phụ, người cuối cùng cũng đã về rồi!"
Sư đồ gặp lại, tự nhiên là vui mừng không gì sánh bằng. Nhất là Quách Tiểu Vân, sau khi Diệp Thanh Vân đi Trung Nguyên, đã trải qua rất nhiều chuyện, còn suýt chết một lần. Dù đã trưởng thành, lại càng thêm hoài niệm khoảng thời gian sinh hoạt cùng Diệp Thanh Vân ở Phù Vân Sơn lúc trước. Ngay tại thời khắc Diệp Thanh Vân từ Trung Nguyên bước ra, Quách Tiểu Vân ở Nam Hoang cũng đã cảm nhận được. Hắn liền lập tức chạy đến nghênh đón.
"Tiểu Vân, con cao lớn hơn không ít rồi." Diệp Thanh Vân khoa tay đo kích cỡ của Quách Tiểu Vân, đã đến mũi mình rồi.
"Bộ dáng cũng tuấn tú." Nhìn dáng vẻ hiện tại của Quách Tiểu Vân, Diệp Thanh Vân cũng không khỏi nhớ lại Quách Tiểu Vân lúc trước còn là một tên ăn mày nhỏ. Đúng là khác nhau như hai người. Chỉ một thoáng đã qua nhiều năm rồi. Tính ra, từ lúc mình xuyên qua đến thế giới này, đến nay đã có mười sáu, mười bảy năm rồi. Nếu tính theo tuổi của mình khi trước, vậy mình hiện tại cũng đã sắp vào trung niên rồi. Nhưng từ vẻ ngoài nhìn vào, Diệp Thanh Vân căn bản không có gì thay đổi. Lúc mình xuyên qua đến thì là dáng vẻ đó, hiện tại vẫn là bộ dạng như vậy. Không hề già đi chút nào. Diệp Thanh Vân tuyệt đối không cho rằng do mình bảo dưỡng tốt, mà khẳng định là có liên quan đến việc mình trở thành người tu luyện. Đương nhiên, cũng có thể do cái hệ thống kia, lúc trước nó đã lặng lẽ Mễ Mễ thay đổi thể chất của mình. Để cho mình không dễ già đi. Nhưng có phải trường sinh bất lão hay không thì Diệp Thanh Vân cũng không rõ.
"Sư phụ, từ khi người đi Trung Nguyên, Nam Hoang cũng xảy ra rất nhiều chuyện."
"Con từ từ kể cho ta nghe."
Sau khi sư đồ gặp mặt, phi thuyền tiếp tục hướng Phù Vân Sơn bay đi. Gần như đồng thời. Bốn bóng người xuất hiện ở nơi sâu trong Phật thổ Tây Cảnh. Mạnh Du Nhiên, Đế Tôn. Đông Hoàng Tầm Tiên, và Hám Thiên Kiến Thánh!
"Nếu trí nhớ của hồn phách tăng nhân kia không sai, tế Vân Xuyên được Phật giới Thượng Cổ tạo ra, chính là ở đây." Mạnh Du Nhiên chỉ vào sa mạc phía trước nói. Đông Hoàng Tầm Tiên cùng Hám Thiên Kiến Thánh đồng thời nhìn về phía trước. Với tu vi hiện tại của bọn họ, tự nhiên có thể cảm nhận được dao động mà người ngoài không thể cảm nhận được.
"Quả thực có một đạo phật trận vô cùng lợi hại tồn tại." Đông Hoàng Tầm Tiên gật đầu nói.
"Vậy trực tiếp đánh vào thôi." Hám Thiên Kiến Thánh vô cùng trực tiếp, căn bản không muốn trì hoãn thời gian, bay lên, một quyền khủng bố giáng xuống phía xa.
Oanh!!!
Phật trận bị sức mạnh tấn công như vậy, lập tức lóe lên đạo đạo kim quang. Cũng vì vậy mà kinh động đến các tăng nhân bên trong một tế Vân Xuyên.
"Vì sao lại có người tấn công phật trận?"
"A di đà Phật! Chẳng lẽ một tế Vân Xuyên của ta đã bị bại lộ rồi sao?"
"Lực đạo vô cùng kinh người, dù không phá vỡ phật trận, cũng có thể làm rung chuyển căn cơ phật trận!"
"Mau chóng đi xem!" Trong nháy mắt, các tăng nhân trong một tế Vân Xuyên hành động. Bảy vị Thánh Tăng cùng nhau hiện thân, do Tịnh Lưu Ly dẫn đầu, thẳng đến hướng phật trận bị tấn công mà đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận