Tu Luyện Cấp 9999, Lão Tổ Mới Cấp 100

Chương 1463 Cửu U Động

Chương 1463 Cửu U Động
Diệp Thanh Vân một mặt mờ mịt.
Tên Tuệ Không này lại đang nói cái gì vậy?
Cái gì mà ta đã sớm biết hết thảy? Sao ta lại không biết là ta đã biết cơ chứ?
Diệp Thanh Vân vẫn còn đang trong trạng thái mơ hồ.
Đường Vô Niệm cũng đã kể lại đầu đuôi câu chuyện, đem tất cả mọi chuyện của mình đều nói ra hết.
Bao gồm thân phận thật sự của mình, nhiệm vụ ẩn núp bên cạnh Diệp Thanh Vân.
Và việc nàng căn bản không hề mang thai.
Tất cả đều thú thật.
Sau khi nghe Diệp Thanh Vân lập tức choáng váng cả người.
Ngọa Tào!
Thì ra cái con nhỏ này không phải người tốt a!
Là gián điệp!
Thật là hỏng bét rồi!
“Thảo nào lần trước ta đã cảm thấy kỳ lạ, thì ra là có âm mưu nha!”
Diệp Thanh Vân trong lòng âm thầm lẩm bẩm.
Đồng thời cũng cảm thấy có chút đáng tiếc.
Chắc là lần trước mình và Đường Vô Niệm căn bản chưa hoàn thành chính sự.
Ai!
“Công tử, ta tự biết có tội, vô luận công tử trừng phạt thế nào, ta đều cam tâm tình nguyện!”
Đường Vô Niệm không hề cầu xin tha thứ.
Nàng thậm chí nguyện ý thản nhiên chấp nhận hết thảy trừng phạt từ Diệp Thanh Vân.
Diệp Thanh Vân chau mày, tâm tình cũng có chút phức tạp.
Nói thật.
Mặc dù bị lừa, nhưng Diệp Thanh Vân cũng không quá tức giận.
Chẳng qua là cảm thấy mình có hơi khờ.
Bị một nữ nhân lừa đến suýt nữa đầu óc choáng váng.
“Thảo nào chuyện xưa có câu, càng là nữ nhân xinh đẹp thì càng dễ lừa người.”
“Thật không lừa ta à!”
Diệp Thanh Vân trong lòng tự giễu một chút.
Lại lần nữa nhìn về phía Đường Vô Niệm, ánh mắt Diệp Thanh Vân có thêm mấy phần xem xét và do dự.
Tuy nói đó là gián điệp.
Nhưng nếu thật xem xét thì, nàng cũng chỉ là một người đáng thương.
Một quân cờ.
Bị Đông Hoàng Tầm Tiên nắm trong tay, không quan trọng gì chỉ là một quân cờ thôi.
Mẹ của Đường Vô Niệm chính là một trưởng lão của Đông Hoàng Huyền Cung, chỉ vì tính mạng của mẹ bị nắm giữ, nên Đường Vô Niệm không thể không nghe lệnh làm việc.
Nếu không nghe lệnh, thì tính mạng của mẹ khó bảo toàn.
Nhưng bây giờ.
Đường Vô Niệm vẫn chọn cách thú thật tất cả với Diệp Thanh Vân.
Không chỉ bởi vì chuyện kỳ lạ xảy ra tối qua, mà còn bởi vì Đường Vô Niệm đã suy nghĩ rõ ràng.
Cứ tiếp tục bị Âm Dương gia sắp đặt, thì hai mẹ con đều thân bất do kỷ.
Chi bằng đánh cược một lần.
Đặt hy vọng vào Diệp Thanh Vân.
Cho nên.
Đường Vô Niệm chọn cách khai hết mọi chuyện.
“Công tử, van cầu người mau cứu mẹ ta đi!”
Đường Vô Niệm quỳ xuống đất khẩn cầu.
Diệp Thanh Vân thở dài.
“Nếu thật sự như lời ngươi nói, mẹ ngươi lúc này đang ở Đông Hoàng Huyền Cung, mà hiện tại ngay cả Đông Hoàng Huyền Cung ở đâu còn không biết, vậy làm sao có thể cứu được mẹ ngươi?”
Đường Vô Niệm bỗng ngẩng đầu.
“Ta biết, Âm Dương gia cùng binh gia cùng nhau trốn vào Cửu U Động!”
Cửu U Động?
Nghe vậy, mọi người ở đây lập tức biến sắc.
“Chuyện này là thật?”
Mục Dương Tử lập tức lên tiếng hỏi.
“Âm Dương gia và Binh gia thật sự là trốn vào Cửu U Động?”
Đường Vô Niệm liên tục gật đầu, trong tay lấy ra một viên ngọc giản truyền tin.
“Ta vẫn luôn không cắt đứt liên lạc với Âm Dương gia, cũng luôn biết được chỗ ở của Âm Dương gia.”
“Chính là vào lúc Thiên Cương Yêu tộc xâm lấn, Âm Dương gia và binh gia đã cùng nhau trốn vào Cửu U Động.”
Diệp Thanh Vân nghi ngờ nhìn Mục Dương Tử và những người khác.
“Cái Cửu U Động này là nơi nào? Sao nghe có chút quen tai?”
“Diệp công tử, Cửu U Động chính là một trong thập đại cấm địa của Trung Nguyên, cũng cổ xưa thần bí như Huyền Uyên Cổ Thành.”
Mục Dương Tử giải thích.
“Ồ! Ta nhớ ra rồi, thì ra là một trong thập đại cấm địa.”
Diệp Thanh Vân liên tục gật đầu.
Thần sắc Mục Dương Tử có chút ngưng trọng.
“Chỉ là Cửu U Động này, vẫn luôn chưa từng có người khám phá rõ, trước đây cũng rất ít có ai tiến vào bên trong.”
“Âm Dương gia và Binh gia thì sao lại dám trực tiếp trốn vào đó? Lẽ nào Cửu U Động đã sớm được bọn chúng dò xét rõ ràng rồi sao?”
Vừa nói, Mục Dương Tử không khỏi nhìn về phía Đường Vô Niệm.
Hiện tại chỉ có Đường Vô Niệm là người của Âm Dương gia, tự nhiên chỉ có thể lấy được tin tức từ chỗ nàng.
“Ta cũng không rõ những chuyện này, ta chỉ biết là Âm Dương gia và Binh gia đang ở Cửu U Động.”
Đường Vô Niệm nhẹ giọng nói ra.
“Vậy Cửu U Động có lời đồn gì không?”
Diệp Thanh Vân lại có chút hiếu kỳ.
Từ sau khi đi Huyền Uyên Cổ Thành, Diệp Thanh Vân vẫn có mấy phần hiếu kỳ đối với những cấm địa khác.
Trong Huyền Uyên Cổ Thành có không ít đồ vật quen thuộc với hắn.
Cũng mò được một kiện bảo vật.
Cho nên Diệp Thanh Vân luôn nghi ngờ, liệu chín cấm địa còn lại có liên quan đến mình hay không?
Rất có thể, đều là những thứ đồng hương kia để lại cho mình.
Nếu có thể đi thăm dò thêm vài cấm địa nữa, có lẽ có thể biết thêm nhiều bí mật.
Thậm chí ngay cả bí ẩn về việc mình xuyên không cũng có thể làm sáng tỏ.
“Xem ra thật sự cần phải đi một chuyến đến Cửu U Động.”
Diệp Thanh Vân âm thầm nghĩ.
Hắn cũng không đơn thuần vì muốn cứu mẹ của Đường Vô Niệm.
Diệp Thanh Vân mặc dù rất hiền lành, nhưng cũng không phải là Thánh Mẫu.
Sao có thể chỉ vì Đường Vô Niệm thỉnh cầu mà nhiệt huyết xông lên đầu đi cứu người?
Ta là Diệp Thanh Vân tuy khờ khạo.
Nhưng cũng không khờ khạo đến mức không có thuốc chữa.
Cái gì nhẹ cái gì nặng vẫn phân rõ ràng.
Sở dĩ phải đi một chuyến Cửu U Động, một mặt là vì thăm dò bí mật của cấm địa.
Chuyện này liên quan đến bản thân Diệp Thanh Vân.
Một mặt khác, Âm Dương gia và Binh gia trốn ở Cửu U Động không ra, chắc chắn là một mối họa lớn.
Chi bằng nhân cơ hội này, đi Cửu U Động giải quyết luôn sự tình của Âm Dương gia và Binh gia.
Còn việc cứu mẹ Đường Vô Niệm, chẳng qua chỉ là nhân tiện.
Có thể nói là nhất cử tam tiện!
Diệp Thanh Vân lại liếc nhìn Đường Vô Niệm.
“Phủ Tôn, trước tiên giam nàng lại đi.”
“Vâng!”
Mục Dương Tử lập tức bảo Côn Lôn Tử nhốt Đường Vô Niệm vào địa lao trong Thái Huyền Phủ.
Sau đó.
Diệp Thanh Vân lại triệu tập mọi người lại.
Thương nghị chuyện tiến vào Cửu U Động.
“Diệp công tử thật sự muốn vào Cửu U Động sao?”
Mục Dương Tử kinh ngạc nhìn Diệp Thanh Vân.
“Ừ! Nếu Âm Dương gia và Binh gia trốn ở Cửu U Động, vậy vẫn nên đi một chuyến.”
Diệp Thanh Vân khẽ gật đầu, trên mặt có vẻ nghiêm túc hiếm thấy.
“Diệp công tử nói không sai, Âm Dương gia và Binh gia trước đây đã trở mặt với bách gia, hơn nữa còn có dã tâm bừng bừng với bách gia.”
“Nếu không sớm giải quyết, bách gia vẫn sẽ gặp nguy hiểm!”
Côn Lôn Tử lại rất kiên quyết, rất đồng tình với suy nghĩ của Diệp Thanh Vân.
“Công tử nói không sai, huống chi bách gia hiện giờ còn có ngoại địch là Thiên Cương Yêu tộc, vừa chống ngoại xâm vừa an nội, đều không thể lơ là!”
Kiếm Thiên Minh mở miệng phụ họa.
Tuệ Không thì khỏi cần nói, Diệp Thanh Vân nói gì hắn cũng đều vô điều kiện tin phục.
Dù là bây giờ Diệp Thanh Vân bảo Tuệ Không đơn độc đi Cửu U Động, hắn cũng sẽ lập tức xuất phát, ngay cả do dự cũng không mang theo chút nào.
Coi như Cửu U Động đó là đầm rồng hang hổ, Tuệ Không cũng sẽ một đầu xông tới.
“Vậy quyết định như thế, triệu tập cao thủ, cùng ta đi một chuyến đến Cửu U Động.”
Diệp Thanh Vân không muốn xoắn xuýt nhiều, trực tiếp quyết định.
Có kinh nghiệm đi Huyền Uyên Cổ Thành trước đó, thêm vào Diệp Thanh Vân bản thân cũng tay cầm hai kiện Tiên Thiên Linh Bảo, có thể nói lực lượng đã quá đủ.
Lại tìm thêm mấy cao thủ Trung Nguyên đi cùng, đầy đủ để bọn họ tiến vào Cửu U Động.
Đúng lúc này.
Một luồng khí tức Thánh Nhân bỗng nhiên giáng lâm Thái Huyền Phủ.
Mục Dương Tử giật mình, lập tức nhẹ nhàng thở ra.
Quay đầu nhìn về phía chân trời, chỉ thấy một bóng người từ xa bay lại gần.
Chính là Thánh Tiêu Tử!
Thánh Tiêu Tử không nói mấy thứ lễ nghĩa, rất trực tiếp rơi xuống chỗ đám người.
“Đạo hữu sao đột nhiên đến Thái Huyền Phủ?”
Mục Dương Tử có chút hiếu kỳ mà hỏi.
Thánh Tiêu Tử lại trực tiếp nhìn về phía Diệp Thanh Vân.
“Có chút việc muốn tìm ngươi.”
Diệp Thanh Vân khẽ giật mình.
Tìm ta?
Có chuyện gì có thể chứ?
Chỉ thấy Thánh Tiêu Tử xoè bàn tay ra, ba quyển trục cổ xưa xuất hiện trong tay nàng.
Tản ra ánh sáng đạo vận cực kỳ bất phàm.
Khiến cả Thái Huyền Phủ đều bị ảnh hưởng.
Tất cả mọi người trong Thái Huyền Phủ, đều cùng nhau cảm nhận được biến hóa Chu Thiên Đạo Vận kinh người.
“Đạo kinh ba quyển!”
Nhìn ba quyển trục cổ xưa trong tay Thánh Tiêu Tử, Mục Dương Tử kinh hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận